Tiểu Cửu của ta! (2)
Mà Tẽ Vũ thì vô cùng cảnh giác nhìn Lâm Hiên, tựa hồ muốn xem thấy nội tình của Lâm Hiên. Đáng tiếc, sau một lát, hắn bỗng nhiên lắc đầu, hoàn toàn nhìn không thấu!
"Hóa ra là Đế phu!" Thiên Toàn Thánh Chủ đổi sợ thành vui, vội vàng tiến lên hành lễ.
Lâm Hiên thu kiếm, lạnh nhạt nhìn hắn một cái, không ngờ được là Thiên Toàn Thánh Chủ cũng ở nơi đây.
Cúi đầu xem xét, hắn lập tức hiểu được, hóa ra dưới chân cách đó không xa chính là Thiên Toàn Thánh Địa.
"Đế phu, phía dưới chính là Thánh Địa chúng ta, nếu như ngài tới đây, không bằng đi xuống ngồi một lát đi" Thiên Toàn Thánh Chủ nói
Hắn thấy, Lâm Hiên thân phận vô cùng tôn quý, đã đi ngang qua, vậy mình nhất định phải quỳ lạy đối đãi mới được.
Cố Trường Ca và Tẽ Vũ nghe vậy đều lộ ra một tia âm độc. Nếu như Lâm Hiên tiến về Thánh Địa, như vậy chắc chắn bọn họ phải nghĩ biện pháp vượt qua ngọn núi lớn Lâm Hiên này mới được!
Lâm Hiên muốn cự tuyệt, bỗng nhiên tâm thần. khẽ động, cảm nhận được tâm niệm của Cứu Đầu Thiên Mãng.
Hóa ra sau khi Lâm Hiên giết chết Cửu Vĩ Nhãn Kính Xà và U Cổ Tử Linh Giao, Cửu Đầu Thiên Mãng lập tức táo động. Hai con thượng cổ đại trùng này có huyết mạch có liên hệ vi diệu với Cửu Đầu Thiên Mãng.
Chỉ cần Cứu Đầu Thiên Mãng thôn phệ hết tất cả chúng nó, như vậy thì có thể thu được lực lượng cường đại hơn, lên tới cấp bậc cao hơn.
Suy nghĩ một hồi, Lâm Hiên âm thầm đồng ý với yêu cầu của Cửu Đầu Thiên Măng.
Với tu vi Đại Thánh Cảnh của hẳn bây giờ, dù là Cửu Đầu Thiên Mãng lên tới Yêu Hoàng hắn cũng có thể khống chế lại.
Nếu như vậy, loại kỳ ngộ này không thể tuỳ tiện bỏ qua.
Cân nhắc đến Cửu Đầu Thiên Mãng không thể phi hành, Lâm Hiên nói với Thiên Toàn Thánh Chủ: "Vậy thì đi xuống đi.”
"Được! Đế phu mời!" Thiên Toàn Thánh Chủ không kìm được vui mừng.
Trúc Thanh Quân thấy thế trong lòng cũng vui vẻ. Có thể nhìn Lâm Hiên nhiều một chút, đối với nàng chính là ban thưởng lớn lao.
Sau đó Lâm Hiên ôm mấy người Tuyền Châu từ bên trong Ngọc Liễn ra, theo Thiên Toàn Thánh Chủ đi vào Thiên Toàn đại điện.
Sau khi vào cửa, Lâm Hiên nói với Tuyền Ấu: "Bảo bối, Thánh Địa này hoàn cảnh thoải mái, nhiều động thực vật hoang dại, không bằng ngươi cho tiểu Cửu ra ngoài đi dạo một vòng chơi đùa đi."
Bởi vì Tuyền Ấu vẫn luôn giấu Cửu Đầu Thiên Mãng ở trong ngực, Lâm Hiên chỉ có thể viện một cái cớ.
“Như vậy sao, không có vấn đề!” Tuyền Ấu rất hào phóng gật đầu, lấy ra Cửu Đầu Thiên Măng ném xuống đất.
"Tiểu Cửu, đi ra ngoài chơi nhớ về nha!"
"Hơn nữa trong khu vực dã ngoại hoang vu này, ngươi cũng phải chú ý an toàn, đừng để tỷ tỷ lo lẳng nha!"
Cửu Đầu Thiên Mãng có chút hưng phấn khế gật đầu, sau đó oạch một tiếng, lập tức vọt vào trong bụi cỏ.
Đám người thấy thế đều dự cảm đến Cửu Đầu Thiên Mãng được thả ra, có thể có liên quan đến hai con thượng cổ đại trùng đó.
Nhưng mà Lâm Hiên ở đây, tất cả mọi người không dám nói thêm cái gì.
Sau đó Thiên Toàn Thánh Chủ mời Lâm Hiên tiến vào đại điện, ngồi trên bảo tọa, sau đó sai người bưng lên linh trà tốt nhất cho Lâm Hiên.
Lâm Hiên uống vài ngụm trà, sau đó cổng xuất hiện một đạo quang ảnh.
Mọi người cúi đầu xem xét, hóa ra là Cửu Đầu Thiên Mãng trở về.
"Tiểu Cửu, sao trở lại nhanh như vậy?"
Tuyền Ấu vội vàng chạy lên trước, cầm Cửu Đầu Thiên Mãng ở trong tay.
Cẩn thận nhìn thoáng qua, sau đó tiểu nha đầu giật nảy cả mình.
"Cha, đây không phải tiểu Cửu của ta!"
.....................................
Tuyền Ấu nhìn thấy Cửu Đầu Thiên Mãng đã không phải là màu xanh lúc đầu mà là màu vàng kim nhàn nhạt. Càng kinh người hơn chính là trên chín cái đầu của Cửu Đầu Thiên Măng đều mọc ra một cây Kim Giác nho nhỏ.
Nó bây giờ không giống như tiếu Cứu trong trí nhớ Tuyền Ấu, khác biệt hơi lớn!
"Đây không phải tiểu Cửu sao?"
Tuyền Châu, Tuyền Hi và Tuyền Hàm nghe xong cũng liên tục không ngừng rời khỏi Lâm Hiên, chạy đến bên người Tuyền Ấu.
Tuyền Châu cẩn thận nhìn một hồi: "Nhìn dáng vẻ của nó, có lẽ vẫn là tiểu Cửu!"
Tuyền Hi nghĩ nghĩ, gật đầu nói: "Không sai, ta cảm thấy cũng không khác gì tiểu Cứu lúc đầu.”
Tuyền Hàm nói bổ sung: "Chỉ là bề ngoài thay đổi một chút.”
Không không không! Nó cũng không phải là tiểu Cửu! Tuyền Ấu mãnh lắc đầu: "Tiểu Cửu của ta không phải như vậy!"
Tuyền Châu thấy nàng kiên trì như vậy, đành phải cúi đầu hỏi Cửu Đầu Thiên Mãng: "Ngươi là tiểu Cửu sao?"
Cửu Đầu Thiên Mãng khẽ gật đầu.
Tuyền Châu ngẩng đầu nói ra: "Ngươi xem, chính nó đều thừa nhận!"
Tuyền Hi và Tuyền Hàm gật đầu đồng ý.
"A, xem ra nó đúng là tiểu Cửu Tuyền Ấu khẽ gật đầu, lại cảm thấy không đúng chỗ nào, thế là nói với Cửu Đầu Thiên Mãng: "Vậy ngươi chứng minh cho ta nhìn!"
Cửu Đầu Thiên Mãng lập tức nâng tất cả đầu lên, gâu gâu gâu ~ kêu vài tiếng.
"Ha ha ha, đây chính là tiểu Cửu của ta!"
Lần này Tuyền Ẩu vui vẻ: "Tiểu Cửu của ta biết học cách kêu của Thiên Cẩu Thú!”