Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới - Lâm Hiên (FULL)

Nghĩ đến đây, hơn mười vạn người đang có mặt ở đây vội vàng đứng lên hành lễ, sợ chậm trễ Lâm Hiên.

"Ừm.” Lâm Hiên khẽ vuốt cằm, sau đó nhìn về phía Trịnh Vĩ Thánh và Kinh Luân, nói ra: "Các ngươi tiếp tục."

Vừa rồi khi hẳn vào cổng thì đã nghe được Trịnh Vĩ Thánh và Kinh Luân muốn đánh cược với nhau. Hơn nữa sau khi vào cửa, hẳn nhìn ra hai người Nguyễn Duệ và Phù Phong đều là cao thủ ngự thú.

Nếu đã như vậy, vậy thì để nữ nhỉ bảo bối của mình thưởng thức cao thủ so chiêu đi.

"Rõ!"

Trịnh Vĩ Thánh và Kinh Luân lập tức gật đầu đáp ứng.

Lúc này hương vị cháy bỏng giữa bọn hắn càng đậm. Bởi vì bây giờ chẳng những dinh đến vấn đề mặt mũi mà còn liên quan đến ai có thể biếu hiện trước mặt Lâm Hiên.

So sánh ra, có thể chiến thẳng trước mặt Lâm Hiên khiến cho bọn họ cảm thấy mình có động lực hơn.

"Bắt đầu đi!"

Sau đó hai người liếc nhau, cùng lúc hạ lệnh cho Nguyễn Duệ và Phù Phong.

Hô~

Mị Ảnh Ma Điêu và Tật Ảnh Ma Lang cùng lúc. chạy.

Mà đường đua của bọn chúng chính là một cái trận pháp thời không. Nhìn như chỉ có chiều dài mười dặm nhưng thực tế lại có gần mười vạn dặm. Nhưng mà khoảng cách này đối với ma thú đẳng cấp cao thì hoàn toàn không tính là xa.

Chỉ sau một nén nhang ngắn ngủi, Tật Ảnh Ma Lang đã một ngựa đi đầu, xông qua điểm cuối cùng.

"Ván đầu tiên ta thắng, đã nhường!” Kinh Luân nhếch khóe miệng lên.

Trịnh Vĩ Thánh nhíu nhíu mày, nói với Nguyễn Duệ: "Đi giúp ta gọi Hoán đại sư đến!”

Hoán đại sư trong miệng hẳn chính là Ngự Thú Sư mạnh nhất Vạn Ma Quốc Hoán Kiệt Tiêu.

Mắt thấy Nguyễn Duệ một ván lạc bại, Trịnh Vĩ Thánh cảm thấy chỉ có Hoán Kiệt Tiêu mới có thể cứu văn xu hướng suy tàn.

Mà nghe được Trịnh Vĩ Thánh muốn đi mời Hoán Kiệt Tiêu.

Phù Phong đứng sau lưng Kinh Luân hơi lộ ra vẻ khinh miệt.

Không bao lâu, Hoán Kiệt Tiêu nhận được "Ma Thiểm' cưỡi ma thú phi hành đi tới sân thi đấu.

Sau khi vào cửa, hắn cung kính hành lễ với Lâm Hiên trước, sau đó đi tới trước mặt Trịnh Vĩ Thánh.

"Trịnh Vĩ Thánh thấp giọng hỏi: "Hoán đại sư, ngươi có thể dùng Mị Ảnh Ma Điêu thẳng Tật Ảnh Ma Lang của đối phương hay không?”

Hoán Kiệt Tiêu quan sát hai con ma thú một chút, phát hiện bọn chúng đều đồng đẳng với Nhất giai Đại yêu, gật đầu nói ra: "Hai con ma thú thực lực như nhau, thuộc hạ dựa vào tu vi của mình thì có thể để cho Mị Ảnh Ma Điêu chiến thắng.”

"Vậy là tốt tồi! Trịnh Vĩ Thánh sắc mặt giãn ra, lên tiếng nói ra: "Vậy làm phiền ngươi!"

“Ừm!” Hoán Kiệt Tiêu gật gật đầu, cưỡng chế khống chế tâm thăn Mị Ảnh Ma Điêu, để cho nó nhận mình làm chủ. 

Sau đó ván thứ hai chính thức bắt đầu!

Trải qua Hoán Kiệt Tiêu điều giáo, Mị Ảnh Ma Điêu bộc phát ra toàn bộ tiềm năng, tốc độ tăng nhiều.

Không có ngoài ý muốn, lần này Mị Ảnh Ma Điêu 'thẳng Tật Ảnh Ma Lang.

"Đã nhường!" Trịnh Vĩ Thánh cũng ôm quyền với Kinh Luân.

Kinh Luân lộ ra nụ cười trêu chọc: "Lá bài tẩy của ngươi đã bại lộ hết rồi hả?"

Hắn chú ý tới sau khi Trịnh Vĩ Thánh thua trận, cũng không đổi ma thú mà trực tiếp mời Hoán Kiệt Tiêu tới. Điều này nói rõ Trịnh Vĩ Thánh cũng không có ma thú khác lợi hại hơn.

Trịnh Vĩ Thánh nói: "Lá bài tẩy của ta chính là Hoán đại sư, hẳn chính là cao thủ ngự thú xếp hạng top năm Đông Vực Thiên Ma Giới."

"Có hắn ở đây, thẳng lợi nằm chắc trong tay ta!”

“Ha ha.”

Kinh Luân đột nhiên nở một nụ cười khinh thường lên tiếng nói ra: "Vậy chắc chẩn là ngươi sẽ thua rất thảm!"

"Bởi vì Ngự Thú Sư của ta chính là Phù Phong xếp hạng top mười Thiên Ma Giới, Phù đại sư!"

Phù Phong!

Nghe được cái tên này, Hoán Kiệt Tiêu giật nảy cả mình: "Hóa ra hẳn chính là Phù Phong!”

Theo như đồn đại, Phù Phong chính là một thiên tài ngự thú. Khi hẳn một tuổi thì có thể tiến hành giao lưu tâm thần với nhiều loại ma thú yêu thú, thiên phú bộc lộ rõ.

Mà trong những năm tháng sau đó. Hắn dựa vào thiên phú yêu nghiệt của mình mà tu vi ngự thú một đường hát vang tiến mạnh. Trong vô số lần thiên kiêu tranh đoạt chiến hắn đánh đâu thẳng đó tất cả mọi việc đều thuận lợi.

Phát huy kỹ năng ngự thú đến mức khiến cho người ta nhìn thấy mà kinh ngạc. Đến năm hắn chừng tám tuổi thì đã trở thành một trong số thập đại đỉnh cấp Ngự Thú Sư Thiên Ma Giới công nhận.

Đến nay đã trải qua hơn bảy nghìn năm, địa vị của hắn vẫn không có ai có thể rung chuyển!

So với hẳn, thân là một trong số ngũ đại Ngự Thú Sư Đông Vực Thiên Ma Giới, Hoán Kiệt Tiêu cách cục nhỏ hơn nhiều. 

Chỉ là...

"Nếu như hắn lợi hại như thế, tại sao ván này lại thua bởi chúng ta?" Trịnh Vĩ Thánh vẻ mặt chất vấn.

Phù Phong cười ha ha: "Đó là bởi vì Thiếu chủ muốn nâng cao các ngươi, sau đó để cho các ngươi rớt xuống thê thảm một chút!”

"Trịnh Vĩ Thánh và Hoán Kiệt Tiêu nghe vậy không khỏi nhướng mày, không ngờ được là Kinh Luân lại tính toán như thế.

"Không sai, cho nên ta còn có một lá bài tẩy, cũng muốn cho các ngươi xem.” Kinh Luân nở một nụ cười đắc thẳng.

Lúc đầu, dựa vào năng lực của Phù Phong, hắn đã có niềm tin tuyệt đối đánh bại Trịnh Vĩ Thánh. Cho nên ván thứ hai này, hẳn cố ý để Phù Phong bại bởi Hoán Kiệt Tiêu.

Bây giờ hẳn cảm thấy nếu như Lâm Hiên ở đây, vậy thì có thể lộ ra một lá bài tẩy khác. Làm như thế, thật ra chính là vì để biểu hiện ở trước mặt Lâm Hiên.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement