Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới - Lâm Hiên (FULL)

Chương 756 Chương 756. Hôm nay cô gái này phải chết! (2)

Mọi người thấy trên lưng của nó có một lão giả người mặc bạch kim trường bào, quanh thân có vô hạn huyền quang, thần uy hạo đãng.

Khi Bạch Vũ Vân Bức rơi xuống đất, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều quỳ xuống, vội vàng hành lễ: "Bái kiến quốc sư!"

Âu Dã chậm rãi mở mắt ra, con ngươi màu đen có hai đạo huyền diệu hắc quang nhỏ bé không thể nhận ra.

Nhìn chằm chằm Tân Mạn mấy lần, sau đó mở miệng: "Hôm nay cô gái này phải chết!"

Hôm nay cô gái này phải chết!

Khi Âu Dã nói như vậy, Tân Mạn và La Vũ Hạo đầu nổ vang.

Đường đường quốc sư, từ xa vạn dặm mà đến, hơn nữa còn nói như vậy, điều này đại biểu hôm nay Tân Mạn chỉ có một con đường chết!

Sở dĩ nói như vậy là vì La Vũ Hạo cảm nhận được những cấm vệ này đều có tu vi Tôn Giả trung kỳ trở lên, so với Tôn Giả sơ kỳ của hắn thì cao hơn một đoạn.

Càng đáng sợ là quốc sư Âu Dã hiển lộ ra khí tức tuyệt đối là Đế Cảnh.

Đối mặt tồn tại mạnh mẽ như thế này, La Vũ Hạo hắn hoàn toàn không thể đối kháng.

Không giống như hai huynh muội này, Ban Trung và Thanh Khoa Tộc nhân nghe vậy đều lộ ra vẻ vui mừng.

Ban Trung bước lên phía trước hành lễ: "Quốc sư, tại hạ là thủ lĩnh Thanh Khoa Tộc Ban Trung."

"Nữ hài tên Tân Mạn này chính là Ác Ma chi nữ, đáng tiếc chúng ta không động được nàng, mời quốc sư làm chủ!"

Âu Dã từ xa mà đến, Ban Trung dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được hắn muốn giết Tân Mạn.

Cho nên thuận nước đẩy thuyền nói một câu.

Âu Dã khẽ vuốt cằm, mắt lộ quang mang kinh người: "Trong một năm gần đây Huyền Thạch Quốc chúng ta tai nạn không ngừng, bản quốc sư một mực thi pháp vấn thiên, rốt cục bị ta phát hiện trên thảo nguyên Thanh Khoa Tộc này có ma khí bốc lên!"

"Ma khí này đến từ nữ oa đó, nếu nàng không chết, Huyền Thạch Quốc chúng ta nguy rồi!"

Tê!

Nghe nói như vậy, Ban Trung và Thanh Khoa Tộc nhân đều sợ đến khẽ run lên. Ngay cả quốc sư đều nói như vậy, xem ra Tân Mạn tuyệt đối là siêu cấp tai họa, không trừ không được a!

"Không! Chắc chắn không phải như vậy!"

Lấy lại tinh thần, La Vũ Hạo phẫn nộ kích động nói: "Muội muội này của ta là nhà ta nuôi lớn từ nhỏ, nàng cực kì thiện lương, tuyệt đối không phải Ác Ma chi nữ!"

"Chẳng lẽ cả đám các ngươi đều quên, nàng đã từng giúp các ngươi tìm thảo dược, giặc y phục, chăm hài tử, nàng thiện lương như thế nào các ngươi đều quên rồi?"

"Tại sao bây giờ có thiên tai và bất trắc thì lại đổ hết mọi chuyện lên trên người nàng?"

Ban Trung nổi giận nói: "Những chuyện nàng làm đều không thể triệt tiêu được tội lỗi của nàng!"

"Trong truyền thuyết tộc ta, Ác Ma chi nữ là một tồn tại phi thường tà ác, nàng biết mê hoặc nhân tâm, cũng biết truyền bá vận rủi và tai nạn."

"Huống chi trong cơ thể Tân Mạn có ma khí rất dày, đủ loại chuyện đều ăn khớp với trong truyền thuyết, nàng chính là Ác Ma chi nữ, phải chết!"

"Không! Ta sẽ không để cho các ngươi động đến nàng!" La Vũ Hạo kiên quyết không tin.

Hắn cảm thấy dù Tân Mạn là ma thì cũng là ma thiện lương.

Đây là trực giác!

Trực giác không giả được!

Âu Dã lạnh lùng nói: "Bản quốc sư muốn giết, ngươi có thể bảo vệ được?"

Hắn lật bàn tay một cái, một đạo huyền lực phá vỡ hư không, ầm vang đụng vào người La Vũ Hạo, đụng hắn bay trăm trượng.

Đáp xuống mặt đất, La Vũ Hạo thống khổ không thôi, toàn thân như bị núi ép, không thể động đậy.

Hắn vẻ mặt tuyệt vọng nhìn về phía Tân Mạn: "Mạn, ca không bảo vệ được ngươi!"

"Ca!" Tân Mạn sợ đến toàn thân run rẩy, muốn phóng tới chỗ La Vũ Hạo.

Bỗng nhiên, một đạo huyền lực rơi lên trên người nàng, kéo nàng lên trên không trung.

Khóe miệng Âu Dã hơi vểnh, ánh mắt lấp lóe một tia tàn khốc và đắc ý: "Nha đầu, bản quốc sư sẽ để cho ngươi hiện nguyên hình, xem ngươi con giảo biện như thế nào?"

Ngón tay hắn khẽ động, bắn ra một đạo ấn quyết huyền diệu đánh vào cái trán Tân Mạn.

Ông!

Không khí hơi chấn động một chút.

Một đạo ma khí mênh mông từ trong cơ thể Tân Mạn mãnh liệt trào ra, làm cho Ban Trung và Thanh Khoa Tộc nhân vội vàng lui lại trăm bước.

Ngẩng đầu nhìn lại, trên trán Tân Mạn đã có một đóa hoa sen màu đen thoáng hiện.

Quanh thân hắc sắc ma khí như sương, bừng bừng không thôi.

"Quả nhiên là ma!"

"May mắn có quốc sư ra tay, Ác Ma này chết chắc!"

Thấy cảnh này, Ban Trung và Thanh Khoa Tộc nhân đều nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức giết chết Tân Mạn.

Âu Dã tham lam nhìn ma khí Tân Mạn tràn ra, giọng điệu lại tràn ngập nhân nghĩa: "Ác Ma chi nữ, bây giờ bản quốc sẽ vì Huyền Thạch Quốc thương sinh mà đưa ngươi xuống Địa ngục!"

"Thiên Sát Diệt Hồn Hỏa Liên!"

Hai tay của hắn chụp ra một cái ấn quyết huyền diệu, hóa thành một đóa hoa sen hỏa diễm sôi trào, tản mát ra một cỗ sóng nhiệt đáng sợ.

"Đừng, ta không phải Ác Ma!" Tân Mạn tuyệt vọng bất lực hô.

La Vũ Hạo muốn rách cả mí mắt, gấp đến độ phun ra máu tươi: "Các ngươi sai! Chắc chắn là sai! Mạn tuyệt đối không phải Ác Ma!"

Ban Trung hừ lạnh một tiếng: "Chuyện cho tới bây giờ mà còn giảo biện? Nàng sẽ bị quốc sư giết!"

Âu Dã nhếch miệng lên, ngón tay khẽ động, sắp đánh Hỏa Liên Hoa về phía Tân Mạn.

Lúc này một tiếng nói già nua vang lên: "Huyền Băng Nữ Đế bệ hạ và Bắc Huyền Thiên Đế phu tôn thượng giá lâm, để bọn họ quyết định sinh tử của nha đầu này đi!"

Huyền Băng Nữ Đế!

Bắc Huyền Thiên Đế phu!

Nghe được hai danh hào này, tất cả mọi người đang có mặt ở đây sợ hãi.

Dù là Âu Dã quốc sư cũng nhịn không được tay run một cái, thu Hỏa Liên Hoa lại.

Ánh mắt có một tia oán hận và kiêng kị, có vẻ như không muốn gặp Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U.

Đám người theo tiếng nhìn lại, thấy một chiếc Thần Hành Chu chậm rãi rơi xuống.

Lão giả vừa mới nói chuyện chính là người của bản tộc, tên là Vương Chí.

Tiếp theo, một đạo tử quang hoa mỹ lấp lóe, một cỗ khí tức như thần chỉ giáng lâm thảo nguyên.
Chương 757 Chương 757. Nữ Đế bệ hạ miệng vàng lời ngọc, há có thể nói láo?

Không những tất cả mọi người đang có mặt ở đây, ngay cả hết thảy phi trùng tẩu thú trong phạm vi vạn dặm đều an tĩnh lại trong nháy mắt. Có vẻ như dưới đạo khí tức thần chỉ này, bọn chúng kính sợ bất an, không dám có chút vượt khuôn và ồn ào.

Tất cả mọi người ngửa đầu nhìn, Lâm Hiên một bộ áo trắng, ôm bốn nha đầu giống nhau như đúc trong ngực.

Đông Hoàng Tử U một bộ váy tím, tay áo phiêu tiên.

Hai người nam tuấn nữ mỹ, như thần tiên quyến lữ, khí chất phi phàm, khiến cho người ta nhìn một cái là sinh lòng cúng bái.

Mà kết hợp với các loại tin đồn về Đông Hoàng Tử U và Lâm Hiên trong Cửu Thiên Tiên Vực, mọi người đang có mặt ở đây lập tức khẳng định bọn họ chính là vợ chồng Huyền Băng Nữ Đế danh chấn đương thời.

Dù là Âu Dã, giờ phút này cũng nhịn không được nhảy xuống Bạch Vũ Vân Bức, cùng quỳ lại với mọi người.

"Bái kiến Nữ Đế bệ hạ!"

"Bái kiến Đế phu tôn thượng!"

Đám người hành lễ, sau đó Ban Trung bước lên phía trước: "Khởi bẩm Nữ Đế bệ hạ, Ác Ma chi nữ đã bị chúng ta bắt lại, mời bệ hạ định đoạt sinh tử của nàng!"

Hắn suy đoán, chắc chắn là bọn người Vương Chí ngẫu nhiên gặp Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U mới mời bọn họ qua.

Mà toàn bộ Huyền Thạch Quốc trước mặt vợ chồng bọn họ thì như một hạt cát trong sa mạc, không đáng nhắc tới chứ đừng nói đến quốc sư.

Nếu như vợ chồng bọn họ đến vì chuyện này, vậy dĩ nhiên phải mời bọn họ làm chủ, xem có giết Tân Mạn hay không.

Đông Hoàng Tử U thản nhiên nhìn Tân Mạn một chút: "Nàng là ma, nhưng không phải là Ác Ma chi nữ, chỉ có được Huyền Liên Ma Thể thôi."

Đọc thuộc lòng rất nhiều điển tịch Ma tộc, Đông Hoàng Tử U nhìn một cái là nhận ra được là nhận ra hắc sắc ma liên lấp lóe trên trán Tân Mạn chính là biểu tượng của Huyền Liên Ma Thể.

Hơn nữa nàng còn có thể thông qua đóa hắc sắc ma liên này mà đánh giá ra Tân Mạn lai lịch ra sao.

Đám người nghe vậy đều không khỏi âm thầm tán thưởng, không hổ là nhất đại Nữ Đế, kiến thức rộng rãi như thế.

Nghĩ lại, đám người lại bị kinh ngạc.

Vừa rồi quốc sư khẳng định Tân Mạn là Ác Ma chi nữ, mà Nữ Đế lại nói không phải.

Cái này. . .

"Xem ra Tân Mạn chỉ là Ma tộc mà không phải Ác Ma chi nữ trong truyền thuyết!"

"Nữ Đế nói nàng không phải là Ác Ma chi nữ, vậy thì chắc chắn không phải!"

"Không sai, Nữ Đế bệ hạ miệng vàng lời ngọc, há có thể nói láo?"

...

Thanh Khoa Tộc nhân vốn tin tưởng quốc sư Âu Dã, nhưng nghe Đông Hoàng Tử U nói như vậy, bọn họ lập tức thay đổi thái độ.

Bọn họ hoàn toàn không nghi ngờ Đông Hoàng Tử U.

Bọn họ đều biết rõ, với năng lực của Huyền Băng Nữ Đế, nhấc tay là có thể san bằng toàn bộ Huyền Thạch Đảo.

Cho nên tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều như giun dế trước mặt mọi người.

Nàng đâu có rảnh nói láo bọn họ làm gì?

Nhìn thấy thái độ đám người thay đổi, Tân Mạn không khỏi chuyển buồn làm vui, liên tục lễ bái Đông Hoàng Tử U: "Đa tạ Nữ Đế bệ hạ chứng minh sự trong sạch của tiểu nữ!"

La Vũ Hạo cũng kích động không thôi, nghĩ thầm đúng là ông trời mở mắt, để Tân Mạn gặp được vợ chồng Huyền Băng Nữ Đế.

Ban Trung tiến lên hỏi: "Nữ Đế bệ hạ đã nhìn ra Tân Mạn chính là Ma tộc, chắc chắn cũng biết thân phận thật của nàng chứ?"

Tân Mạn là Ma tộc, chuyện này không bình thường với Thanh Khoa Tộc, thậm chí Huyền Thạch Quốc.

Ban Trung cảm thấy Tân Mạn có được Ma Thể đặc thù, nói không chừng lai lịch rất không bình thường.

Nếu không biết rõ, Thanh Khoa Tộc và Huyền Thạch Quốc đều sẽ lo sợ bất an.

Dù sao, Huyền Thạch Đảo ở biên giới Thiên Ma Giới, hơn nữa Huyền Thạch Quốc và Thanh Khoa Tộc thực lực yếu, không thể trêu vào Ma tộc.

Đông Hoàng Tử U lạnh nhạt nhìn về phía Tân Mạn: "Nếu ta không có đoán sai, nàng là nữ nhi của Thiên Phong Ma Quân Mặc Phong Quốc."

Nghe vậy, tất cả mọi người đang có mặt ở đây thay đổi sắc mặt.

Mặc Phong quốc!

Cái tên này không hề xa lạ với mọi người Huyền Thạch quốc!

Đất nước này hơn mười năm trước mệnh danh là ma quốc mạnh nhất Nam Vực của Thiên Ma giới.

Quân chủ của nước này, Thiên Phong Ma Quân, được coi là thiên kêu mạnh nhất trong ba mươi vạn năm của Nam Vực, từ năm 8 tuổi lên ngôi quân chủ, đã lập được uy danh trong giới võ đạo và các quốc gia.

Thiên Phong Ma Quân đi đến đâu, quần hùng đều cúi lạy.

Mà Huyền Thạch Quốc nằm ở cực bắc băng dương (biển băng) ngoài biên cảnh phía nam Thiên Ma giới cùng với hàng ngàn quốc gia ở băng dương cũng kính sợ không thôi với đại danh như sấm bên tai của Thiên Phong Ma Quân.

May mắn Thiên Phong Ma Quân cũng không phải tà ma sát phạt vô độ, cho nên hắn chưa giờ bao vươn xúc tu vào trong cực bắc băng dương.

Nhưng tất cả mọi người đều biết, lấy thực lực của hắn, muốn thâu tóm tiêu diệt bất kỳ quốc gia nào trong cực bắc băng dương dễ như trở bàn tay.

Đám Ban Trung không ngờ tới Tân Tiểu Mạn lại là con gái của Thiên Phong Ma Quân.

"Thiên Phong Ma Quân và Mặc Phong Quốc biến mất vào một đêm mười ba năm trước, cái này rất khớp với thời gian Vương quả phụ gặp Tân Tiểu Mạn."

"Xem ra, Tân Tiểu Mạn chắc chắn là con gái của Thiên Phong Ma Quân!"

Ban Trung và rất nhiều tộc nhân Thanh Khoa kết nối những sự kiện đã qua, ánh mắt nhìn Tân Tiểu Man liền thay đổi.

La Vũ Hạo vui đến bật khóc, tiến lên vui vẻ lôi kéo Tân Tiểu Mạn:

"Muội muội, không nghĩ tới ngươi lại là con gái của Thiên Phong Ma Quân, ta thật sự rất cao hứng!"

Tân Tiểu Mạn có chút lo lắng hỏi: "Ta là Ma tộc, ca (anh) ngươi sẽ không ghét bỏ ta?"

"Ma tộc thì sao? " La Vũ Hạo lắc đầu mãnh liệt, "Nhân tộc cũng có người xấu người ác, trong Ma tộc cũng không thiếu người tốt, chỉ cần tâm địa ngươi thiện lương, thì vĩnh viễn là muội muội tốt của ca!"

Hắn thốt ra lời này, Ban Trung và tộc nhân Thanh Khoa đều xấu hổ cúi đầu.

Cả đám nghĩ đến đủ loại hành vi đối đãi với Tân Tiểu Mạn, đều cảm thấy xấu hổ không thôi.
Chương 758 Chương 758. Kiêu ngạo của các tiểu bảo bối !

Tân Tiểu Mạn vui vẻ ừ một tiếng, sau đó đi lên cung kính hành lễ với Đông Hoàng Tử U:

"Trên người tiểu nữ có một khối ngọc bội phụ thân để lại cho ta, trong đó chứa đựng thần hồn của phụ thân, đã sớm cho ta biết thân thế."

"Chẳng qua tiểu nữ luôn lo lắng mình khác tộc nhân, sẽ bị bài xích và thù địch, cho nên không dám nói ra thân phận."

"Hôm nay lời của Nữ đế bệ hạ khiến thân phận của tiểu nữ được rõ ràng, tiểu nữ mới biết lo lắng lúc trước là dư thừa, đa tạ bệ hạ tương trợ !"

Đông Hoàng Tử U khẽ gật đầu:

"Thiên Phong Ma Quân là kiêu hùng của một thế hệ ma tộc, nhưng lại chưa bao giờ bước ra Thiên Ma giới lạm sát kẻ vô tội, hơn mười năm trước cũng tận lực bảo đảm cho Thiên Ma giới và Bắc Huyền Thiên ta bình an vô sự."

"Ngươi làm nữ nhi của hắn, lòng mang thiện niệm, tuân thủ nghiêm ngặt điểm mấu chốt, ta sẽ giúp ngươi kích hoạt hoàn toàn huyền liên Ma thể."

Cho nên nàng vừa nhìn đã nhận ra huyết mạch Thiên Phong Ma Quân của Tân Tiểu Mạn, là bởi huyền liên ma thể của nàng khác biệt với những thiên kiêu (con cưng) ma đạo khác.

Bởi vì Thiên Phong Ma Quân tu luyện một loại ma công huyền bí, dẫn đến giữa trán Tân Tiểu Mạn xuất hiện ma liên (hoa sen) ấn ký .

Mà những thiên kiêu có được huyền liên ma thể trên trán sẽ không xuất hiên loại ma liên ấn ký này.

Xét thấy Thiên Phong Ma Quân hơn mười năm trước từng cố gắng ngăn cản ma tộc nam vực quấy nhiễu Bắc Huyền Thiên.

Đông Hoàng Tử U quyết định ra tay trợ giúp Tân Tiểu Mạn.

Ngón tay thon dài như ngọc xanh bắn ra một đạo ma quyết huyền diệu chiếu vào giữa trán Tân Tiểu Mạn.

Bang!

Một luồng ma khí dày đặc từ trong cơ thể Tân Tiểu Mạn phóng ra, tạo thành ma quang huyền sắc mờ ảo bao quanh thân nàng.

Mà ma liên ấn ký ở giữa trán nàng cũng lộ ra hoàn toàn, làm cho nàng giống như thiên kiêu ma nữ của thế hệ mới.

"Đa tạ bệ hạ!"

Tân Tiểu Mạn không kìm được vui mừng, vội vàng lễ bái.

Tộc nhân Thanh Khoa không khỏi lộ vẻ khẩn trương .

Tân Tiểu Mạn được Nữ đế bệ hạ đề bạt, có thể nói là tiền đồ vô lượng, nàng sẽ không vì chuyện hôm nay ghi hận vào tộc Thanh Khoa chứ?

Nếu là như vậy thì nguy rồi!

Khặc khặc khặc ~

Đám người vừa muốn tiến lên nhận lỗi với Tân Tiểu Mạn, đột nhiên bầu trời tối sầm lại, truyền đến một trận âm thanh náo động thê lương quỷ dị.

Mọi người ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy bầu trời trong phạm vi mười dặm đều bị một loài chim màu đen che khuất.

Những con chim này có hình dạng giống như đầu người, toàn thân đen nhánh như mực, không ngừng bốc lên khói đen, tựa như đến từ Cửu U Luyện Ngục.

Bề ngoài quỷ dị như vậy, cộng thêm tiếng kêu thê lương như tiếng trẻ con khóc, thật sự dọa mọi người sởn gai ốc, cảm thấy điềm xấu.

Toàn bộ tộc nhân Thanh Khoa đều sợ đến mức rụt cổ, điên cuồng nuốt nước miếng.

"Đây... Chẳng lẽ chính là Tử Linh Nha (quạ Tử Linh), loài chim mang vận rủi trong truyền thuyết của tộc chúng ta?"

"Nhìn qua rất giống a!"

"Tân Tiểu Mạn mới vừa kích hoạt Ma thể, Tử Linh Nha vạn năm không xuất hiện liền tụ tập ở nơi này, đây..."

...

Đám người lại tập trung ánh chú ý vào Tân Tiểu Mạn, vẻ mặt hết sức phức tạp.

Trong truyền thuyết của tộc Thanh Khoa, Tử Linh Nha chính là điềm báo đại nạn giáng xuống.

Tục truyền loài chim này đến từ Cửu U, toàn thân tản ra vong linh chi khí nồng đậm, cực kỳ không tốt.

Một khi xuất thế, chính là báo trước máu chảy thành sông, tai họa khắp đồng.

Mặc dù Đông Hoàng Tử U đã chứng thực Tân Tiểu Mạn không phải con gái của ác ma, nhưng ma thể của nàng vừa thành, liền hấp dẫn Tử Linh Nha xuất thế, điều này khiến tộc nhân Thanh Khoa không khỏi liên hệ nàng với vận rủi và tai họa.

Tân Tiểu Mạn nghe vậy ánh mắt buồn bã.

Chẳng lẽ ta thật sự đưa đến loài chim xui xẻo này sao?

Nói cách khác, ta là tà ma?

Đông Hoàng Tử U cau mày, quan sát biểu tình của mọi người, thầm khẽ thở dài.

Nàng có lòng yêu tài, vì vậy cho dù Tân Tiểu Mạn là ma tộc, thì vẫn như cũ nhận được trợ giúp của nàng.

Tân Tiểu Mạn có huyết mạch Thiên Phong Ma Quân, Đông Hoàng Tử U vốn định bồi dưỡng nàng trở thành tâm phúc ở nam vực Thiên Ma giới trong tương lai.

Nhưng Tân Tiểu Mạn hiện tại nhiều lần bị tộc nhân Thanh Khoa chất vấn, rõ ràng đã sinh ra tâm ma.

Nếu lần này không diệt được tâm ma, nàng rất có thể sẽ thật sự bước chân vào con đường tà ma.

Nhưng mà Đông Hoàng Tử U trước giờ chưa từng tìm hiểu về những loài chim như Tử Linh Nha này, nhất thời không biết mở miệng thế nào.

Tuyền Châu thấy không khí trầm mặc dồn nén như thế, không nhịn được dùng tay nhỏ chọc chọc Lâm Hiên: "Phụ thân, loài chim này thật sự xui xẻo sao?"

Lâm Hiên hờ hững cười nói:

"Tử Linh Nha nhảy cảm nhất với mùi máu, cho nên một lượng máu lớn rất dễ dàng thu hút bọn chúng xuất hiện."

"Cho nên người đời đều cho rằng bọn chúng đi đến đâu máu chảy thành sông, cực kỳ không tốt, trên thực tế lại làm đảo ngược tiền căn hậu quả, không biết tình huống thật sự là mùi máu hấp dẫn Tử Linh Nha, mà không phải bọn chúng tạo ra các loại tai họa."

Hắn có cực đạo thánh thư, nên đối với nguồn gốc Tử Linh Nha rõ như lòng bàn tay.

Loài chim này quả thực thích cư ngụ ở vùng đất lạnh lẽo tối tăm Cửu U, cho nên trên thân có huyền minh chi khí đen như mực, nhìn qua hết sức kinh khủng chẳng lành.

Nhưng trên thực tế, bọn chúng không đáng sợ như mọi người nói.

Bọn chúng thích máu, hơn nữa thích nhất nuốt chửng thịt thối, cho nên nơi nào nhiều thi thể, liền có thể thấy bóng dáng bọn chúng.

Mà người đời biết rất ít về loài chim này, hơn nữa có nỗi sợ trong lòng.

Cho nên sinh ra các loại truyền thuyết và phán đoán sai làm, khiến Tử Linh Nha bị ác ma hóa.

Xôn xao!

Lời của Lâm Hiên khiến cho mọi người ở đây đều chấn động.

Đặc biệt là tộc nhân Thanh Khoa, bọn họ được hun đúc bởi truyền thuyết đời này qua đời khác, nhận thức về Tử Linh Nha đã hoàn toàn cố định.
Chương 759 Chương 759. Kiêu ngạo của các tiểu bảo bối ! (2)

Hơn nữa bên trong gia phả của tộc Thanh Khoa còn ghi rõ cảnh tượng những lần Tử Linh Nha xuất hiện, thật là sự là máu tươi khắp nơi, xác chết như núi, nhân gian giống như Luyện Ngục.

Nhưng hiện tại một câu nói của Lâm Hiên đã lật đổ các loại truyện ngôn (đồn đãi), chỉ ra Tử Linh Nha cũng không phải là loài chim mang điềm xấu.

Đây...

"Nếu Đế phu đã nói như vậy, truyện ngôn của tộc ta thật sự là sai rồi!"

Ban Trung và tộc nhân Thanh Khoa đều tin tưởng Lâm Hiên.

Bọn họ chỉ cần nghe giọng nói của Lâm Hiên, liền giống như nghe được thần phật tụng xướng, trong lòng kính sợ, căn bản không dám có chút chất vấn.

Ban Trung vội hành lễ, nói: "Theo lời đế phu thì làm thế nào để xua đổi đám Tử Linh Nha này?"

Lâm Hiên hờ hững, nói: "Đơn giản, lấy đi toàn bộ máu dê bò ở đây là được ."

"Được! " Ban Trung vội vàng lệnh cho tộc nhân mang đi tất cả chậu máu.

Sau đó bọn họ liền khiếp sợ, Tử Linh Nha trên bầu trời lượn thành vòng tròn rồi ào ào rời đi theo những người bưng chậu máu.

Đám Ban Trung thấy thế đều vỗ tay khen:

"Lợi hại lợi hại! Đế phu thật sự là kiến thức rộng rãi, ngay cả loài chim hiếm thấy như Tử Linh Nha cũng rõ như lòng bàn tay, thật khiến cho người khác mở rộng tầm mắt!"

Bốn tiểu nha đầu Tuyền Châu đều rất kiêu ngạo hất cằm :

"Phải, phải, phụ thân là nam hài tử thông minh nhất trên đời, tất nhiên là cái gì cũng biết!"

Mắt phượng của Đông Hoàng Tử U lóe lên, có chút tán thưởng nhìn về phía Lâm Hiên.

Nàng suy đoán Lâm Hiên chắc đã xem qua một ích sách tạp văn dã sử, cho nên có thể biết được đặc điểm của Tử Linh Nha.

Hiện tại áp dụng tại chỗ, thật sự đã tăng thể diện cho nàng .

"Hả?"

Một bóng người lén lút rời khỏi đám đông, đi lên Bạch Vũ vân bức (mây hình dơi), hấp dẫn chú ý của Đông Hoàng Tử U.

Đôi mắt xinh đẹp lạnh lùng của nàng nhìn chằm chằm vào bóng người, nói: "Huyền Thạch quốc sư, ngươi muốn đi đâu?"

Giọng nói của nàng êm tai như chim oanh lại khiến Âu Dã rùng mình.

Mà mọi người ở đây nghe được lời này đều đem ánh mắt dừng trên người Âu Dã.

Bọn họ cảm thấy trên người quốc sư Ân Dã, có thể có ít bí mật không tốt bị Đông Hoàng Tử U phát hiện.

"Đi!"

Ngoài dự liệu của mọi người.

Quốc sư Âu Dã không dừng bước, ngược lại thúc dục chân nguyên Đế cảnh, phóng thích ma khí màu đen đáng sợ, khống chế Bạch Vũ Vân Bức nhanh như tia chớp lao ra ngoài trăm dặm.

Đôi mắt xinh đẹp của Đông Hoàng Tử U thoáng lạnh, nàng nhẹ nhàng giơ bàn tay ngọc, tạo ra một ma quyết huyền diệu đẩy ra ngoài.

Bang!

Ma quyết trong chớp mắt xuyên qua trăm dặm, chuẩn xác rơi xuống người Âu Dã.

Với tu vi Đế cảnh của Âu Dã, hắn căn bản không thể chống lực lượng khủng bố của Đông Hoàng Tử U, kêu thảm một tiếng rồi từ trên Bạch Vũ Vân Bức nặng n rơi xuống đất.

Phù ~

Một luồng khói đen từ trên người Âu Dã toát ra, hóa thành ma vụ cuồn cuồn giữa không trung.

Đám người Ban Trung thấy thế kinh hãi: "Ma vụ? Quốc sư cũng là ma!"

Trong ấn tượng của những người Huyền Thạch Quốc, quốc sư Âu Dã là sự tồn tại giống như thần minh.

Hắn có thể hô phong hoán vũ, tay nắm cầu vồng, không gì làm không được.

Ai có thể ngờ hắn lại là ma tộc!

Mà làm cho người ta khiếp sợ hơn chính là lớp da Âu Dã nhanh chóng bị than hóa biến đen, sau khi rút đi lộ ra một khuôn mặt xương khô đen như mực.

"A! Đây là?"

Đám người Ban Trung đều lui về phía sau, đối mặt với Âu Dã quỷ dị, đều lộ vẻ hết sức kiêng kỵ, sợ hãi.

Đông Hoàng Tử U thản nhiên nói: "Tự ngươi khai báo tất cả hay để ta nói thay ngươi ?"

Từ khi đến tộc Thanh Khoa, nàng liếc cái đã nhìn thấu lai lịch của Âu Dã.

Mà hiện tại mới động thủ là vì Âu Dã đã bị khống chế trong tay, nàng vẫn muốn giúp đỡ Tân Tiểu Mạn hóa giải nguy cơ trước.

Lâm Hiên ở bên cạnh khẽ vuốt cằm.

Hắn có tu vi Cổ thần cảnh, cũng đã hoàn toàn nắm giữ Âu Dã.

Chỉ là nhân vật tiểu tốt thế này, cũng không cần xử lý gấp, cho nên hắn luôn không xem Âu Dã vào mắt.

Hơn nữa hắn tin tưởng lấy tính cách và bản lĩnh của Đông Hoàng Tử U, nàng nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Âu Dã.

Cho nên hắn vẫn luôn thuận theo tự nhiên, yên lặng theo dõi kỳ biến.

Dưới uy thế siêu tuyệt của Đông Hoàng Tử U, Âu Dã biết chỉ cần nói dối một câu, bản thân hắn nhất định sẽ biến thành bụi.

Cho nên hắn nơm nớp lo sợ nói: "Tự ta khai báo!"

Sau đó, hắn liền nói ra thân phận thật sự của mình, một ma vu vong linh đến từ Thiên Ma giới.

Bởi vì hắn ở Thiên Ma giới đắc tội mấy vị đại lão mạnh hơn hắn, lăn lộn không nổi nữa, liền rời khỏi Thiên Ma giới, ngẫu nhiên đi tới Huyền Thạc đảo.

Trong một lần thi triển ma công, hắn bất ngờ cảm giác được trên Huyền Thạch đảo có một cổ ma lực huyền diệu không rõ.

Cổ ma lực này đến từ huyền liên ma thể gấp muốn kích hoạt của Tân Tiểu Mạn, tuy hết sức yếu ớt , nhưng rất phù hợp với vong linh ma thể của Âu Dã.

Nếu có thể hoàn toàn cắn nuốt, nhất định sẽ làm tu vi của hắn tăng vọt.

Bởi vì hắn tạm thời không tra được ma lực này từ đâu xuất hiện.

Âu Dã liền ngụy trang thành người, trà trộn vào hoàng cung Huyền Thạch Quốc, hơn nữa dùng các loại thủ thuật che mắt lừa gạt quốc quân, làm tới quốc sư.

Mục đích của hắn chính là lợi dụng thân phận quốc sư vơ vét toàn bộ đảo, tìm ra chủ nhân của ma lực này... Tân Tiểu Mạn.

Đồng thời, vì để dụ Tân Tiểu Mạn ra.

Hắn còn không ngừng thi triển công pháp, phóng thích vu độc ma đạo, dẫn đến toàn bộ Huyền Thạch đảo thỉnh thoảng xảy ra tình huống có người và gia súc chết bất đắc kỳ tử .

Cuối cùng ở hôm nay.

Lần này vu độc kích phát ra huyền liên ma thể ẩn tàng của Tân Tiểu Mạn, khiến cho ma khí của nàng đột nhiên tăng cường đối kháng vu độc, vì thế bị tộc nhân Thanh Khoa xem thành con gái ác ma.
Chương 760 Chương 760. Ma Quân tế đàn

Âu Dã vốn cho rằng mình có thể cắn nuốt huyền liên ma thể của Tân Tiểu Mạn, nào biết vừa muốn ra tay đã gặp được phu phụ Huyền Băng nữ đế không ai địch nổi.

Hắn cảm thấy bản thân vô cùng khốn khổ!

Đám Ban Trung nghe Âu Dã khai báo xong, đều giận đến nghiến răng nghiến lợi, hung hăng chửi hắn một trận.

Mà Huyền Thạch quốc quân lúc sau chạy đến, khi biết được đại quốc sư mình tín nhiệm là ma vu, lập tức nổi lên sát tâm, lệnh cho cấm vệ đem Âu Dã nghiền nát thành từng mảnh.

"Nữ Đế bệ hạ tuệ nhãn như đuốc, trợ giúp tệ quốc nhìn thấu tên ma vu độc ác, tại hạ thật sự vô cùng cảm kích!"

"Huyền Thạch Quốc từ nay về sau chỉ nghe theo một mình Nữ Đế bệ hạ!"

Huyền Thạch quốc quân lại hành lễ ba lần, mới hoảng sợ rời đi.

Ban Trung và tộc nhân Thanh Khoa thấy mọi chuyện đã hoàn toàn tra sáng tỏ, đều xấu hổ đi đến trước mặt Tân Tiểu Mạn.

Ban Trung cúi đầu với Tân Tiểu Mạn: "Xin lỗi, chúng ta trách lầm ngươi!"

Hắn cảm thấy Tân Tiểu Mạn được Đông Hoàng Tử U tự tay kích hoạt ma thể, vô hình trung dính vào vinh quang của Huyền Băng Nữ Đế.

Tuy nói nàng là người của Ma tộc, nhưng hiện nay Bắc Huyền Thiên đã chiếm Vạn Ma Quốc và Vô Sinh Quốc , Huyền Băng Nữ Đế có lẽ sẽ trọng dụng Tân Tiểu Mạn.

Vì vậy về tình về lý, Ban Trung cảm thấy mình nên trịnh trọng xin lỗi Tân Tiểu Mạn.

Tân Tiểu Mạn lúc này đã đổi một bộ xiêm y sạch sẽ, sửa lại đầu tóc.

Khuôn mặt nhỏ thanh lệ của nàng lộ vẻ lạnh lùng và xa cách: "Các ngươi không sai, ta không cần các ngươi xin lỗi!"

Nàng đã quyết định, không ghi hận tộc Thanh Khoa nữa.

Nhưng từ nay về sau, nàng sẽ hoàn toàn vạch rõ giới hạn với những người này.

La Vũ Hạo tiến lên, nói: "Tiểu Mạn nói các ngươi không sai, nhưng có phải như vậy hay không, trong lòng các ngươi hẳn rất rõ ràng!"

Đám người Ban Trung nghe vậy đều xấu hổ vô cùng, cũng không còn mặt mũi tiếp tục ở lại, liền vội vàng chào hỏi Lâm Hiên, Đông Hoàng Tử U rồi tự tản đi.

Tân Tiểu Mạn cúi lạy Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U, xoay người nói với La Vũ Hạo:

"Ca, phụ thân nói cho ta biết hắn được chôn ở Ma Quân tế đàn, ta muốn đi xem hắn."

"Ma Quân tế đàn? " La Vũ Hạo nghe vậy lộ vẻ kinh sợ.

Hắn tập võ ở tông môn nhiều năm như vậy, cũng không xa lạ với địa phương này, biết chỗ đáng sợ của nó.

Cho nên hắn nói: "Ta nghe nói trong Ma Quân tế đàn có rất nhiều cấm chế, cho dù là đế cảnh cũng không thể dễ dàng bước vào, lấy tu vi của ta và ngươi, đi vào trong đó căn bản là cửu tử nhất sinh."

"Có cần đợi thêm mấy năm nữa không?"

Tân Tiểu Mạn nghe vậy lộ vẻ rối rắm .

Nàng đã sớm muốn đi đến nơi táng thân của Thiên Phong Ma Quân, chẳng qua thực lực quá kém, sợ rằng chưa tới gần Ma Quân tế đàn đã tự thân khó bảo toàn.

Lúc này một giọng nói non nớt đáng yêu vang lên: "Phụ thân, mẫu thân, Đại tỷ tỷ muốn đi nhìn cha của nàng, chúng ta giúp nàng một tay có được không?"

Tuyền Châu chớp đôi mắt to tròn đen nhánh hìn Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U.

Tiểu nha đầu cảm thấy nếu Tân Tiểu Mạn không thấy được phần mộ của phụ thân mình, nàng nhất định sẽ rất đau lòng và khổ sở

"Được."

"Có thể."

Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U thấy nữ nhi có lòng quan tâm, tất nhiên là vui vẻ hỗ trợ

Tân Tiểu Mạn thấy thế không khỏi mừng rỡ, vội vàng quỳ lạy: "Đa tạ Nữ Đế bệ hạ! Đa tạ đế phu!"

Nàng ngẩng đầu nhìn lên Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U, nghĩ thầm phu phụ bọn họ nhất định là Thần Minh hóa thân.

Nếu không, họ không thể nào vĩ đại như thế.

Sau đó, Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U liền dẫn đám tiểu nha đầu và Tân Tiểu Mạn cùng nhau đi đến Ma Quân tế đàn.

. . .

Dị thế giới, Huyết Vương Tinh.

Thủ lĩnh thượng cổ Lôi Giao tộc - Kiền Điện Thần, thủ lĩnh thượng cổ Cửu Anh tộc- Cái Nguyên, thủ lĩnh thượng cổ Long tích tộc- Thương Kiếm Dương và hầu hết thủ lĩnh của bách tộc ở trên tường thành cao vút trong mây, mắt nhìn xuống đoàn xe cuồn cuộn tiến vào thành trì của liên minh bách tộc ở phía dưới.

Đoàn xe khổng lồ liên tục trăm dặm, được liên quân bách tộc áp tải, một đường chậm chạp tiến vào thành trì của liên minh bách tộc.

Mà trong đội xe chính là vô số kỳ trân dị bảo cướp đoạt, vũ khí đan dược từ Cửu Thiên tiên vực, còn có hàng nghìn nô lệ nhân tộc.

Trong mắt Kiền Điện Thần lóe lên vẻ dữ tợn và hưng phấn, khẽ mĩm cười nói:

"Mười vạn năm trôi qua, lãnh thổ Cửu Thiên tiên vực sơ với trước đây càng thêm giàu có màu mỡ, bảo vật mà chúng ta cướp đoạt được cũng tăng lên không ít!"

Cái Nguyên gật gật đầu: "Nếu không phải hạn chế thời không, bổn tọa cũng muốn đánh chiếm vĩnh viễn Cửu Thiên tiên vực, để nơi đó thành thiên đường cuồng hoan của bách tộc chúng ta!"

Thương Kiếm Dương vươn tay chỉ đoàn xe bên dưới: "Các ngươi xem những bảo bối này, những nhân tộc này thật sự làm cho người không nhịn được chảy nước miếng!"

"Đây là kết quả chúng ta xuất động trăm vạn cường binh cướp đoạt, nếu dốc toàn bộ lực lượng, tuyệt đối có thể quét sạch sẽ gần nửa Cửu Thiên tiên vực!"

Càn Điện Thần cười lạnh một tiếng: "Bình tĩnh chớ nóng! Hiện tại yêu tộc của những thời không khác cũng đang làm loạn ở Cửu Thiên tiên vực, nhưng số lượng bọn chúng lại không nhiều lắm."

"Đợi đến khi yêu triều tiến vào cao triều, mới là lúc đám chúng ta dốc toàn lực hành động, ồ ạt cướp đoạt Cửu Thiên tiên vực, đến lúc đó nhân tộc ở Cửu Thiên tiên vực chỉ có thể mệt mỏi ứng phó, vô lực phản kích dưới sự tàn sát của vô số yêu tộc chúng ta!"

Cái Nguyên, Thương Kiếm Dương và tất cả thủ lĩnh đều yên lặng gật đầu.

Bọn họ nghĩ thầm Kiền Điện Thần không hổ là tổng minh chủ, tầm mắt này không phải là cao bình thường.

Bọn họ tin chắc dưới sự dẫn dắt của Kiền Điện Thần, lần yêu triều này nhất định sẽ lấy được thu hoạch lớn xưa nay chưa từng có.

Măt thấy đám binh sĩ ra ngoài cướp đoạt đã áp tải toàn bộ chiến lợi phẩm vào thành.

Advertisement
';
Advertisement