Kiếm tiên!
Kiếm thuật siêu phàm, kiếm thế chết, kiếm ý thông thiên!
Cho dù tùy tiện vung một kiếm cũng đủ phá núi.
Có uy lực dời núi lấp biển, xé rách trời cao!
Đến cảnh giới này, chỉ cần là tu sĩ đạt được thành tựu trong võ đạo đều có thể hiểu được sự khủng bố của kiếm tiên.
Đừng nói đến các cường giả như Phong Kình Thương, lão tổ Miêu gia các và cường giả võ đạo.
Trong mắt bọn họ, một kiếm này của Lâm Hiên tuyệt đối có phong thái của kiếm tiên!
“Bắc Huyền Thiên Đế phu trẻ như vậy, tạo nghệ kiếm đạo đã đứng hàng Tiên giai, thật sự làm người kinh ngạc cảm thán!”
Lão tổ Miêu Gia, Miêu Phi Phượng vô cùng tán thưởng.
Hàn Thiên Lập cũng không nhịn được bổ sung một câu:
Hàn gia chúng ta lấy kiếm đạo đứng vững trên Thái Cổ Thần Đình, cũng vì có kiếm thuật Tiên giai tổ truyền.”
“Nhưng so với Bắc Huyền Thiên Đế phu, ta cảm giác kiếm thuật tổ truyền của tộc ta vẫn còn kém chút.”
Lần đầu tiên ra tay, Lâm Hiên đã làm cho các cường giả Thái Cổ Thần Đình chờ mong biểu hiện tiếp theo của hắn.
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người.
Mũi kiếm của Lâm Hiên không chút do dự từ thủ chuyển công, bổ về phía Phong Kình Thương.
“Cực Đạo kiếm pháp!”
Trăm vạn thanh kiếm ngưng tụ thành cuồng long gào thét, dưới sự thao tác của Lâm Hiên như chém nứt không gian, điên cuồng rơi xuống.
Phong Kình Thương cau mày, không ngờ Lâm Hiên ra tay nhanh như vậy.
“Chắn lại!”
Hắn ta ngưng tụ lại lực lượng pháp tắc để phòng ngự, hình thành một vòng sáng chói mắt khổng lồ.
Lão tổ Miêu gia thấy vậy nắm chặt tay: “Phong Kình Thương lại dùng đến chiêu thức phòng ngự cấm chế này, Bắc Huyền Thiên Đế phu có phá giải được không?”
Miêu Phi Phượng cũng rất mong chờ.
Nhìn thấy Phong Kình Thương ngưng tụ lại lực lượng pháp tắc để tạo ra cấm chế, Lâm Hiên khinh thường nói:
“Ngươi cho rằng như vậy thì có thể ngăn cản được ta?”
Làm đại năng cảnh giới Cổ Thần, hắn rất quen thuộc với lực lượng pháp tắc.
Trong quá trình cổ kiếm Hồng Hoang rơi xuống, hắn vung tay lên, hội tụ lại trăm vạn đạo lực lượng pháp tắc phía trên kiếm phong.
Ầm!
Khi cổ kiếm Hồng Hoang chém lên cấm chế của Phong Kình Thương, kiếm khí đáng sợ cộng thêm lực lượng pháp tắc sắc bén xé nát cấm chế của Phong Kình Thương.
Một luồng kiếm quang thuần trắng sắc bén rơi thẳng xuống, chém đến trước mặt Phong Kình Thương.
“A!”
Cảm nhận được kiếm khí đáng sợ của cổ kiếm Hồng Hoang, đồng tử cyar Phong Kình Thương co rụt lại, vội vàng biến ảo thành hư ảnh lùi về sau mười mấy bước.
Nhìn thấy cấm chế của hắn ta lại bị một kiếm của Lâm Hiên phá vỡ, đám người lão tổ Miêu gia không áp chế được sự kích động, liên tục gầm rú.
“Lợi hại!”
“Bắc Huyền Thiên Đế phu xuất kiếm thần tốc, nhưng trong quá trình kiếm rơi xuống vẫn còn có thể ngưng tụ ra lực lượng pháp tắc, tốc độ này thật sự đáng kinh ngạc!”
“Tốc độ là phụ, quan trọng nhất là hắn có thể vận dụng lực lượng pháp tắc một cách thành thạo, đây mới là chỗ làm người sợ hãi!”
“Đúng vậy, hôm nay đến đây ta mới biết được hắn yêu nghiệt cỡ nào!”
…...
Một kiếm này của Lâm Hiên đã giúp đám người lão tổ Miêu gia trở lên cực kỳ phấn chấn.
Bọn họ nghĩ có lẽ Lâm Hiên chính là ân nhân của mười một gia tộc do trời ban xuống.
Khả năng cao sự xuất hiện của hắn có thể kéo mười một gia tộc đang trên bờ vực diệt sạch trở lại.
Con đường cụt đã bị đả thông!
Nhìn thấy đám người lão tổ Miêu gia vui sướng như vậy, tròng mắt Phong Kình Thương đỏ ngầu như máu.
Vung tay lên, ngưng tụ ra vô số lực lượng pháp tắc, hình thành một thanh kiếm mà trắng khổng lồ uy nghiêm.
“Quả nhiên là nam nhân của Huyền Băng Nữ đế, cũng có chút tài năng!”
“Nếu đã vậy, bổn tọa phải cho ngươi một cái chết hẳn hoi!”
Mặc dù bị Lâm Hiên phá vỡ cấm chế phòng ngự nhưng Phong Kình Thương vẫn cực kỳ kiêu ngạo.
“Hỗn Nguyên Bá Thiên kiếm!”
Hắn ta hét lớn, chân nguyên cảnh giới Cổ Thần liên tục dâng lên như thủy triều, cự kiếm màu trắng lóe lên, mang theo uy áp của một thần kiếm.
“Chết đi!”
Sau khi hắn ta chém xuống, không gian trong phạm vi mười dặm đều vỡ vụn.
Cả đại điện Miêu gia đổ ầm ầm nứt vỡ dưới uy áp vô hình đáng sợ này.
Một gạch một ngói, tất cả đều vỡ thành bột mịn, bay trong không khí như khí thế.
Đám người lão tổ Miêu gia thấy vậy sợ đến mức điên cuồng nuốt nước bọt.
“Uy năng của kiếm này đã đến mức mất đi đạo tắc, thật sự không thẹn với hai chữ hỗn nguyên!”
“Ta còn tưởng rằng một chưởng vừa rồi của Phong Kình Thương đã là đỉnh công pháp, không ngờ kiếm chiêu này còn lợi hại hơn chưởng pháp gấp trăm lần, đây tuyệt đối là kiếm thuật Tiên giai!”
“Chỉ dựa vào một kiếm này cũng đủ để đánh bại tất cả gia chủ chúng ta! Lúc trước ta còn vọng tưởng dựa vào Thiên Hà thoát khỏi Phong gia, hiện tại xem ra là nói si nói mộng!”
…...
Đối mặt với một kiếm bá thiên nghịch tuyệt này của Phong Kình Thương, đám người Miêu Phi Phượng cực kỳ sợ hãi.
Đồng thời, bọn họ không nhịn được nhìn về phía Lâm Hiên.
Muốn nhìn xem vị yêu nghiệt tuổi trẻ này sẽ dùng chiêu thức gì để nghênh đón chiêu kiếm gần như vô địch của Phong Kình Thương.
Nhưng ngoài dự đoán!
“Hắn không né!”
Nhìn thấy Lâm Hiên đứng tại chỗ không chút sứt mẻ, đám người lão tổ Miêu gia suýt nữa rớt mắt ra ngoài.
Bọn họ từng nghĩ đến tất cả các phản ứng của Lâm Hiên khi đối mặt với một kiếm này, ví dụ như trốn tránh, đón đỡ, dùng công để thủ…
Nhưng không ngờ đến, Lâm Hiên căn bản không thèm phòng ngự, đứng yên tại chỗ chờ đợi Hỗn Nguyên kiếm quang rơi xuống.
Ầm!!!
Kiếm quang che trời mang theo vô hạn thần uy dừng trên đỉnh đầu của Lâm Hiên, nhưng lại bị một thần lực vô hình hóa giải thành hư vô trong nháy mắt.
Kiếm chiêu siêu cường đủ để chặt đứt trăm vạn non sông biến về vô hình, ngay cả một lọn tóc của Lâm Hiên cũng không chém đứt được.
Cảnh tượng này, đừng nói đám người lão tổ Miêu gia, ngay cả chính Phong Kình Thương cũng sợ ngây người.
“Thiên nhân hợp nhất!”
“Chỉ có thiên nhân hợp nhất chân chính mới có thể tự động hóa giải chiêu kiếm nghịch thiên như vậy!”
Mọi người nhìn Lâm Hiên với ánh mắt như đang nhìn quái vật.