Ngay trong lúc hắn ta thất thần, Đông Hoàng Tử U đã ra tay.

Ánh lửa bùng nổ quanh người nàng, nàng giải phóng hoàn toàn Cửu Chuyển Thần Phượng Thể, biến hóa thành một phượng hoàng lửa khổng lồ.

Vù!

Phượng hoàng lửa phát ra tiếng thét kinh hoàng, lao về phía Tư Mã Canh với thần uy mạnh mẽ.

“Không tốt!”

Khi một luồng thần lực huyền ảo xuyên qua trận pháp do Thần Đỉnh tạo thành, Tư Mã Canh bất giác trừng mắt, kinh sợ hô lên.

Nhưng không đợi hắn ta có bất kỳ phản ứng gì, ngọn lửa dữ dội từ phượng hoàng lữa đã càn quét toàn thân hắn ta.

Vù!

Đám người Khương Công ở bên dưới kinh sợ nhìn thấy, phượng hoàng lửa do Đông Hoàng Tử U biến hóa dùng cách thức trực tiếp nhất phá vỡ trận pháp Thần Đỉnh Pháp Thể.

Ánh lửa nổ tung, sau đó trận pháp lập tức vỡ vụn!

"A? Không có khả năng!"

Bản thân bị thần hỏa cháy dữ dội vây quanh, Tư Mã Cương vô cùng sợ hãi, toàn thân run rẩy dữ dội.

Hắn không bao giờ nghĩ rằng, Đông Hoàng Tử U lại có thể phá vỡ Thần Đỉnh Pháp Thể.

Nghĩ đến vẻ mặt vẫn luôn bình tĩnh của Đông Hoàng Tử U sau khi hắn sử dụng Thần Đỉnh Pháp Thể, Tư Mã Cương tin chắc rằng Đông Hoàng Tử U ngay từ đầu đã biết sơ hở của Thần Đỉnh!

Cũng chỉ có như thế, Đông Hoàng Tử U mới có thể vô cùng tự tin đối mặt với hắn.

Nghĩ đến đây, Tư Mã Cương không khỏi cảm thấy đau lòng, vô cùng khó chịu.

"Ta vốn tưởng rằng sau khi kế thừa Thiên Mẫu Đỉnh và Cửu Châu Thần Đỉnh của hoàng huynh là có thể ngạo thị thiên hạ."

"Nhưng hiện tại xem ra, Huyền Băng Nữ Đế sao lại không thông qua hoàng huynh thu được rất nhiều lợi ích?"

"Nếu như nàng không giao thủ với hoàng huynh, sao nàng có thể dễ dàng phá giải Thần Đỉnh Pháp Thể của ta?"

Trong lòng Tư Mã Cương cảm thấy vô cùng cay đắng, đồng thời cũng rất kinh ngạc.

"Huyền Băng Nữ Đế có thể tìm được sơ hở trí mạng chỉ qua một lần giao thủ, nàng thật sự một đại yêu nghiệt!"

Ầm!

Không đợi Tư Mã Cương lấy lại tinh thần, một luồng lửa kinh khủng đánh vào ngực hắn, khiến hắn ngã xuống mặt đất.

Ánh lửa phần phật, thần phượng gào thét.

Sau khi ánh lửa đầy trời dần tắt, bản thể xinh đẹp vô cùng của Đông Hoàng Tử U hiện ra.

Nàng ngạo nghễ đứng trên vạn đạo tiên quang, nhìn xuống đại địa, có khí phách bá đạo của một vị Đế Hoàng.

Tư Mã Cương cảm thấy toàn thân như vỡ vụn, chỉ có thể trợn to hai mắt ngước nhìn Đông Hoàng Tử U:

"Không ngờ ngươi thật sự phá giải được Thần Đỉnh Pháp Thể của ta!"

Đông Hoàng Tử U lạnh lùng nói:

"Ngươi rất tự đại, dù có Thần Đỉnh Pháp Thể hộ thể thì vẫn không bằng một phần ba của Tư Mã Vô Tướng."

"Phá giải thần thể của ngươi cũng chỉ là cái nhấc tay mà thôi!"

Sau khi giao thủ với Tư Mã Vô Tướng, Đông Hoàng Tử U đã dành toàn bộ công sức tìm kiếm sơ hở của Cửu Châu Thần Đỉnh và Thiên Mẫu Đỉnh.

Cũng may nàng có thiên phú siêu tuyệt, nhanh chóng nghĩ ra phương pháp phá giải.

Nàng lợi dụng chính Cửu Chuyển Thần Phượng Thể và Thiên Diễn Ma Quyết của mình, suy tính ra mắt trận của trận pháp được hình thành bởi Cửu Châu Thần Đỉnh và Thiên Mẫu Đỉnh.

Mặc dù Tư Mã Cương có Thần Đỉnh Pháp Thể, lại bởi vì quá kiêu ngạo mà bỏ qua việc cường hóa mắt trận.

Cứ như vậy, Đông Hoàng Tử U phá giải thần thể đúng là dễ như trở bàn tay!

Tư Mã Cương không nói nên lời.

Nếu lúc trước Đông Hoàng Tử U nói ra những lời này, hắn sẽ cảm thấy Đông Hoàng Tử U quá cuồng vọng.

Nhưng hiện tại, hắn chỉ có thể thật lòng khâm phục, cảm thấy bội phục tự tận đáy lòng.

Đông Hoàng Tử U tuy còn trẻ tuổi, nhưng trong giọng nói của nàng đã để lộ ra sự trưởng thành và trí tuệ, khiến cho Tư Mã Cương cúi đầu nhận thua.

Đám người Khương Công thiếu chút nữa khom lưng trước khí thế của Đông Hoàng Tử U, lộ vẻ mặt kinh ngạc và sợ hãi.

"Vũ lực, trí tuệ, mỹ mạo, khí phách đều tập trung trên người Huyền Băng Nữ Đế, nàng đúng là một đời kì nữ tử không thể tưởng tượng!"

"Ôi! Ta vốn tưởng rằng Vương gia có thể thâu tóm thiên hạ, nhưng lại không biết Huyền Băng Nữ Đế cường hãn đến mức độ này!"

"Trên đời này sao lại có nữ nhân đáng sợ đến như thế?"

...

Nghe thấy đám người Khương Công nói chuyện với nhau, Đông Hoàng Tử Du hơi nhíu mày: "Ồn ào."

Bàn tay ngọc của nàng vung lên, hạ xuống vạn đóa ma liên, nháy mắt nuốt chửng những người này thành tro bụi.

Sau đó, Đông Hoàng Tử U hạ xuống trước mặt Tư Mã Cương, nhìn xuống hắn.

"Nói, thế lực sau lưng ngươi tên gọi là gì?"

Đây mới là mục đích lớn nhất của Đông Hoàng Tử U khi đi đến Định Thiên Vương phủ hôm nay.

Cũng chính vì điều này nên nàng mới cố tình tạm thời buông tha Tư Mã Cương.

Tư Mã Cương cắn răng nói: "Ta khuyên ngươi nên thả ta đi, hơn nữa cũng đừng hỏi nhiều, nếu không ngươi sẽ chết thật sự khó coi!"

Nghĩ đến thế lực sau lưng hắn, Tư Mã Cương đột nhiên cảm thấy tự tin.

Đông Hoàng Tử U nhíu đôi mày liễu lại, bàn tay ngọc biến ra một đạo ma quyết khủng khiếp, lạnh lùng nói:

"Nếu không mở miệng, ngươi mới là người bị chết rất khó coi kia!"

Hô ~

Nàng vừa dứt lời, một luồng ánh sáng đỏ rực thắp sáng ngàn dặm trời cao.

Đông Hoàng Tử U ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một luồng ánh sáng màu đỏ che khuất nửa bầu trời giống sóng nước đang rung chuyển kịch liệt.

Sau đó.

Một bóng người đeo một cái mặt nạ bướng bỉnh đáng yêu, mặc trường bào màu máu lao ra khỏi luồng sáng, đánh một chưởng về phía nàng.

Bàn tay kia lúc ở phía xa vốn chỉ lớn bằng một điểm lửa.

Nhưng trong nháy mắt lại trở lên khổng lồ như ngọn núi, mang theo uy áp đáng sợ không cách nào hình dung giáng xuống.

Mắt phượng của Đông Hoàng Tử U trở nên lạnh lung, giơ bàn tay ngọc lên nghênh đón.

Ầm!

Chưởng phong của hai người va chạm với nhau, ầm ầm nổ tung, trong khoảnh khắc nghiền thành mọi thứ trong phạm vi mười dặm thành bột mịn.

Đông Hoàng Tử U chỉ cảm thấy tay phải đau nhức, một cỗ huyền lực rất mạnh xuyên thấu qua lòng bàn tay nàng truyền vào cánh tay.

Advertisement
';
Advertisement