Khi đối phương bơi qua người gã, gã kéo tay đối phương lại thì phát hiện đồng đội của mình rõ ràng đã mất đi ý thức, cả người cứng ngắc, giữ chặt cánh quạt dùng dưới nước không buông. Trong lòng gã lập tức hoảng hốt, không dám chần chờ nhấn còi báo động chỗ ngực mình.

- Reng reng reng...

Tiếng còi báo động không gừng vang lên trên tất cả những con thuyền cảnh giới và những con thuyền đang nghỉ ngơi khác. Những thợ lặn đang chuẩn bị thay ca cũng cầm súng vội vàng nhảu xuống nước, điên cuồng lục soát khắp nơi.

Những thợ lặn khác cũng mau chóng nhận được mệnh lệnh, bắt đầu lục soát về phía cửa biển...

Bá tước Keone và Lôi Minh sắc mặt vừa âm trầm lại hưng phấn đứng ở mũi thuyền, quét mắt nhìn mặt nước xung quanh, đồng thời sử dụng cảm giác hết sức nhạy bén của họ bắt đầu lục soát tung tích đối phương. Họ hưng phấn là vì lục soát khắp Birmingham lâu như vậy, cuối cùng đã phát hiện được tung tích đối phương. Nhưng họ căng thẳng vì sau lưng họ không xa là cửa biển. Mặc dù xung quanh là biển cạn, nhưng một khi đối phương tiến vào biển khơi thì muốn tìm được tung tích của đối phương sẽ càng thêm khó khăn.

- Báo cáo cho lâu đài Racine, yêu cầu tiếp viện...

Bá tước Lôi Minh vừa ra lệnh thì từng tin tức ngay lập tức bắt đầu được gửi về Lâu đài Racine, một lát sau, Lâu đài Racine cũng truyền ra vô số mệnh lệnh...

Chủ tịch nghị viện đại nhân vừa đến Luân Đôn chưa được một tiếng đồng hồ, lúc này sắc mặt hơi khó coi, vừa nhận được tin Lâu đài Racine truyền đến, sau khi trầm ngâm một lát, liền quả quyết trầm giọng nói:

- Yêu cầu lực lượng xung quanh tập trung sang đó, lục soát cẩn mật khu vực xung quanh, đồng thời khởi động cảnh vệ bờ biển, và liên lạc với Hải quân Hoàng gia, vận dụng tất cả những lực lượng có thể vận dụng, phong tỏa Vịnh Rusto...

- Vâng, Chủ tịch nghị viện đại nhân tôn kính...

Sau khi một vị Bá tước cung kính lĩnh mệnh liền nhanh chóng truyền mệnh lệnh ra ngoài. Với sức mạnh của Huyết tộc, điều động đội cảnh vệ bờ biển tương đối dễ dàng, muốn đều động một lực lượng nhỏ của Hải quân Hoàng gia cũng không thành vấn đề. Nhưng muốn điều động nhanh như vậy, đồng thời phải phong tỏa hải vực của Vịnh Rusto này thì không hề dễ dàng...

Chân mày Chủ tịch nghị viện đại nhân nhíu chặt sau đó đưa tay cầm điện thoại lên, đích thân liên hệ một chút. Dù sao thì Giáo hội cũng không ăn chay, có điều những thứ này đối với lão mà nói đều có thể giải quyết được.

- Giáo hội cũng tham gia?

Hội đồng viện Thiên Y viện nhận được tin tức truyền đến từ Văn phòng thường trú Luân Đôn thì các thành viên đều lập tức sửng sờ, không biết là nên vui hay buồn, có điều xét tổng thể thì đây vẫn được coi là tin tốt...

Báo cáo của Văn phòng thường trú Luân Đôn rõ ràng hơn rất nhiều so với Văn phòng thường trú Birmingham không thể ra khỏi cửa. Trên báo cáo ghi rõ hành động của Giáo hội và Nghị viện Huyết tộc. Xác nhận rõ tình hình hành động của Giáo hội và Huyết tộc ở khu vực Luân Đôn. Bây giờ hai phe đều có xu hướng đi tìm Giang Nguyên, hơn nữa còn kiềm chế lẫn nhau.

Có báo cáo này, thành viên Hội đồng viện trên cơ bản đã xác định được Huyết tộc không phải có âm mưu gì khác mà là thật sự vây bắt Giang Nguyên, vì động tác của Giáo hội không thể làm giả được.

Lúc này La lão y sư La Thiên Minh cũng thở phào nhẹ nhỏm. Tuy giờ họ vẫn chưa biết được tung tích Giang Nguyên nhưng ít nhất cũng xác nhận được đây không phải cạm bẫy của Huyết tộc. hơn nữa, Giang Nguyên cũng chưa rơi vào tay Huyết tộc.

Hơn nữa giờ có bên Giáo hội nhúng tay vào, tỷ lệ Giang Nguyên bị Huyết tộc bắt sẽ giảm đi rất nhiều. Ít nhất nếu rơi vào tay Giáo hội, Thiên Y viện còn có cách đổi được Giang Nguyên về. Còn rơi vào tay Huyết tộc, trên cơ bản đã hoàn toàn hết hy vọng.

Còn đồng chí Chu Thế Dương lúc này sắc mặt dĩ nhiên khá khó coi, bởi vậy như vậy càng có thể chứng minh cho là vì lý do gì Giang Nguyên phải chạy đi Birmingham, bất kể Giang Nguyên có phải đàm phán thất bại với Huyết tộc rồi phải bỏ trốn không thì giờ Thiên Y viện cũng phải dốc toàn lực ủng hộ Giang Nguyên. Hơn nữa Giang Nguyên vẫn còn khả năng trở về. Lúc này lão cũng chỉ đành miễn cưỡng lộ ra vẻ tươi cười, phối hợp với không khí đã thoải mái đi nhiều trong phòng họp.

Lúc này Từ Khải Liễu cũng thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần Giang Nguyên không bỏ trốn, vậy thì tất cả đều dễ nói. Nhưng giờ mọi người lo lắng là, Giang Nguyên không phản bội theo Huyết tộc, mà bây giờ đang bị Huyết tộc toàn lực vây bắt.

Nhưng Thiên Y viện lại nước xa không cứu được lửa gần, căn bản không thể nào tiếp viện được cho Giang Nguyên. Tuy ở Anh có hai văn phòng thường trú đều ở xung quanh, nhưng dưới sự áp chế của Giáo hội và Huyết tộc, hoàn toàn không có chút ky vọng gì, giờ chỉ có thể dựa vào chính hắn thôi...

Cùng lúc các thành viên đang lo lắng cho an nguy của Giang Nguyên thì Chu Thế Dương lại đang mắng Giang Nguyên không có chuyện gì đi tìm chết, chạy đến Birmingham làm gì? Tự mình tìm chết thì cũng thôi đi, còn mang theo Tề Thế Đỉnh, đúng là không có chuyện gì còn kéo tất cả mọi người cùng xuống nước. Giờ dù không lo cho Giang Nguyên thì Tề Thế Đỉnh sao mà không lo cho được chứ?

Sau khi Từ Khải Liễu hít một hơi thật sâu, nhìn các thành viên Hội đồng viện đang bàn luận riêng với nhau, trầm giọng nói:

- Nếu giờ Giáo hội nhúng tay, như vậy tất nhiên bọn họ cũng biết tình hình liên quan. Tôi định liên lạc với Hồng y đại giáo chủ Jonathan, nhờ ông ta hỗ trợ, cứu Giang Nguyên về...

Advertisement
';
Advertisement