Nghe Giang Nguyên nói, không đợi Từ Khải Liễu lên tiếng, Chu Thế Dương đã trầm giọng nói:
- Những thành viên đang ngồi đây chẳng lẽ còn có cái không được biết sao?
- Vậy cũng được.
Giang Nguyên nhún vai, nói:
- Đối phương rất quen thuộc với tình huống của bổn viện.
- Quen thuộc với tình huống của bổn viện?
Chu Thế Dương phá lên cười:
- Các đại thế gia ở Hoa Hạ này, có người nào mà không quen thuộc với tình huống của bổn viện? Ngay cả Huyết tộc ngoại vực cũng vậy. Thế có gì kỳ quái đâu?
- Đúng, không kỳ quái.
Giang Nguyên lại nhún vai lần nữa, nói:
- Nhưng đối phương lại có thể biết được các loại tin tức của viện chúng ta, bao gồm những tin tức bảo mật. Thậm chí bọn họ còn biết được những đan dược thượng phẩm, và cao hơn là đan dược siêu phẩm. Hơn nữa bọn họ còn luyện chế thành công đan dược thượng phẩm.
Giang Nguyên mỉm cười, nhìn sắc mặt biến đổi của Chu Thế Dương, nói tiếp:
- Bây giờ đã cảm thấy kỳ quái chưa?
- Giang Nguyên, đây là thật?
Chu Thế Dương còn chưa đáp lời, Từ Khải Liễu bên cạnh đã lạnh giọng hỏi.
Giang Nguyên quét mắt nhìn khắp phòng, người nào sắc mặt cũng vô cùng khó coi, liền nhẹ nhàng gật đầu một cái.
Thấy Giang Nguyên gật đầu, sắc mặt mọi người đều tái xanh.
- Không thể nào? Đan phương của chúng ta tuyệt đối không lưu truyền bên ngoài. Hơn nữa, đan dược thượng phẩm cũng chỉ có vài người trong Thiên Y Viện chúng ta có thể luyện chế. Cậu nhất định là ăn nói bừa bãi.
Chu Thế Dương nhìn chằm chằm Giang Nguyên, tức giận nói:
- Cậu nhất định là tìm cớ. Thiên Y Viện giới luật sâm nghiêm, tuyệt đối không có chuyện như vậy xuất hiện.
- Không thể nào? Có cái gì mà không thể chứ?
Giang Nguyên hừ lạnh, nói:
- Nếu Thiên y sư Chu Thế Dương không tin, tôi còn có một việc mà có lẽ ông rất muốn biết.
- Chuyện gì? Thấy Giang Nguyên vẫn còn tỏ ra bình tĩnh như vậy, không chút khẩn trương, tâm Chu Thế Dương liền trầm xuống.
- Sau cái lần tôi bị tập kích, đã trực tiếp tấn cấp Thiên giai. Tôi biết ông nhất định sẽ rất nghi ngờ.
Nhìn Chu Thế Dương, Giang Nguyên không nhanh không chậm nói:
- Bây giờ tôi nói cho ông biết, tôi đã uống Phá Thiên Đan, một viên Phá Thiên Đan không hoàn chỉnh.
- Phá Thiên Đan?
- Phá Thiên Đan? Làm sao có thể?
- Đúng, không có khả năng này. Phần lớn vị thuốc trong đó không phải đã tuyệt tích rồi sao?
Người kinh hô lên chính là Liêu Long Căn và Ninh Hán Dân cùng với hai vị y sư nhất phẩm có thân phận luyện đan sư cao cấp.
- Đúng, nhưng sau khi tôi bị đối phương bắt, đã nhét vào trong miệng tôi một viên Phá Thiên Đan còn thiếu Thanh Dương Thảo. Cho nên, sau khi uống xong, tỷ lệ bạo thể mà chết cao đến tám thành.
Giang Nguyên không chút để ý đến biểu hiện kinh hãi của các thành viên hội Viện ủy, tiếp tục nói:
- Sau đó, tôi đúng là đã xuất hiện các triệu chứng bạo thể. Bọn họ cho rằng tôi đã chết, nên đã chôn tôi dưới đất.
- Nhưng cuối cùng tôi đã tránh thoát được một kiếp, hơn nữa còn tấn cấp Thiên giai.