Thấy Giang Nguyên không để ý đến mình, Peter hừ lạnh một tiếng:
- Đại tá Giang Nguyên, tôi đề nghị cậu nên xem tivi một chút. Tôi nghĩ bây giờ hẳn có rất nhiều người đang thảo luận về chuyện này. Đại tá Giang Nguyên đến từ Hoa Hạ có suy nghĩ hão huyền, lợi dụng liệu pháp truyền thống cho người dân uống thuốc đông y để chữa trị vi khuẩn Ira.
Bước đến trước lều, Giang Nguyên quay đầu nhìn gương mặt tràn đầy giễu cợt của Peter, khẽ mỉm cười nói:
- Tôi rất sẵn lòng xem những thảo luận về y học truyền thống của Hoa Hạ. Còn về liệu thuốc có tác dụng hay không, tôi nghĩ rất nhanh anh sẽ thấy.
Peter cũng không thèm quan tâm lời nói của Giang Nguyên. Y là đại nhân vật trong giới vi khuẩn học. Tuy nói trước kia đã từng nghe qua y thuật cổ xưa của Hoa Hạ, cảm thấy có chút hiếu kỳ với phương pháp trị liệu vừa cổ vừa kỳ quái đó. Nhưng tò mò cũng không có nghĩa là tin tưởng. Nhìn biểu hiện tự tin của Giang Nguyên, khóe miệng của y lại hiện lên nụ cười nhạt, hừ một tiếng, nói:
- Được, vậy tôi sẽ chờ xem người trong giới sẽ bình luận về chuyên gia dịch bệnh của Hoa Hạ là cậu như thế nào. Hahha...
Giang Nguyên ngồi trước bàn làm việc, tiện tay mở một trang tin tức của Mỹ. Quả nhiên, tại một vị trí nổi bật có một tin tức, sau khi đọc xong không khỏi bật cười. Các nước vẫn rất coi trọng vi khuẩn Ira này. Lần này Hoa Hạ là nước phụ trách chủ yếu, các nước khác vẫn tương đối yên tâm. Dù sao Hoa Hạ rất có kinh nghiệm trong vấn đề phòng dịch.
Hơn nữa, Mỹ cũng có trung tâm nghiên cứu vi khuẩn ở đây, các nước khác tất nhiên lại càng yên tâm. Nhưng giới truyền thông vẫn tương đối đặc biệt quan tâm đến người phụ trách toàn bộ khu dịch bệnh lần này là Giang Nguyên. Đáng tiếc là tin tức không quá nhiều.
Vốn Giang Nguyên chẳng qua chỉ là tổng phụ trách khu dịch bệnh, không phụ trách phương diện chữa trị, nhưng Giang Nguyên vẫn là người có đủ mánh lới. Tuổi chưa đến ba mươi nhưng đã là Đại tá trong quân đội. Hơn nữa còn phụ trách dịch bệnh ở bệnh viện Đa khoa Ba quân chủng Hoa Hạ lần trước. Đúng là dễ thu hút ánh mắt người xem.
Lần này Peter cố ý cho các ký giả tin tức Giang Nguyên sử dụng thuốc đông y Hoa Hạ để chữa trị người bị bệnh dịch, không ngoài dự đoán liền được các cơ quan truyền thông nắm chặc.
Một số ký giả truyền thông miêu tả là, vị Đại tá Giang Nguyên của Hoa Hạ đúng thật là tư duy thoáng đạt, nghĩ đến việc dùng thuốc đông y để chữa trị vi khuẩn Ira, đồng thời nhạo báng khi hy vọng Đại tá Giang Nguyên sẽ có được kết quả nhất định.
Bọn họ còn cố ý mời một số chuyên gia trong lĩnh vực bệnh truyền nhiễm đến nói chuyện. Đám chuyên gia này cũng không khách sáo, trực tiếp phê bình Giang Nguyên là một người ngoài nghề, chỉ biết chữa loạn, lại còn dùng loại thuốc đông y chưa trải qua thực tế xác nhận để chữa trị virus Ira. Thật sự khiến cho người ta hết sức thất vọng.
Càng cười nhạo chính phủ Hoa Hạ thường xuyên làm ra mấy tình huống như vậy. Thậm chí còn dám phái ra một người chẳng biết gì đến đây, khiến cho người ta càng thất vọng hơn.
Hơn nữa, điều khiến cho người ta lo lắng chính là, Hoa Hạ là một nước càng lúc càng đạt được thành tựu cao trên thế giới, nhưng vẫn có những biểu hiện không được chín chắn như vậy, thật sự khiến lòng người buồn không dứt.
Nhìn những tin tức được ký giả miêu tả, cùng với bình luận của các chuyên gia trong lĩnh vực có liên quan, khóe miệng Giang Nguyên lại nhếch lên. Cho dù đám ký giả hoặc chuyên gia đó có nhạo báng đến cỡ nào, chỉ cần có được hiệu quả, tất cả sẽ im cái miệng lại ngay, đồng thời thừa nhận địa vị của Hoa Hạ trên diễn đàn y học thế giới.
Dĩ nhiên không thể phủ nhận việc dùng thuốc đông y để chữa trị vi khuẩn Ira không thể nào đưa đến kết quả quá nhanh. Nhưng chỉ cần trì hoãn việc phát triển của bệnh, có thể cứu được mấy ngàn sinh mệnh, người khác không thể không thừa nhận hiệu quả của thuốc.
Tuy nói đám ký giả và Peter là cùng phe với nhau, nhưng tình huống lúc này, bất cứ cái gì cũng không thể che giấu được. Cho nên Giang Nguyên rất chờ mong sau mấy tiếng nữa, phản ứng của đám ký giả và Peter sẽ như thế nào.
- Lão gia, nơi này cách Aguero khoảng hai trăm cây số nữa, trời cũng đã sắp tối rồi. Chúng ta sẽ ở lại đây một đêm, sáng ngày mai sẽ đến đó.
Chàng thanh niên thoáng đẩy cặp mắt kính lên, nhìn khách sạn đã được đặt sẵn trước đó, hài lòng gật đầu, nói.
- Được, vậy nghỉ ngơi một ngày cho khỏe. Sáng ngày mai đến đó cũng không muộn.
Giang Văn Ba gật đầu. Nếu đã đến Châu Phi rồi, cũng không cần vội vả. Tuy nói ông nôn nóng muốn đến gặp con trai ngay, nhưng đột nhiên lại cảm thấy không cần thiết. Trước cứ nghỉ ngơi, chờ thuộc hạ xác nhận tình huống lại một chút cũng không muộn.
Lúc này, một chiếc trực thăng đáp xuống sân bay. Một đám người nam nữ cao gầy, da trắng mắt xanh mặc trang phục màu đen tinh xảo, động tác ưu nhã từ trên máy bay bước xuống, không chút dừng lại bước lên hai chiếc trực thăng đậu cách đó không xa, bay nhanh đến một hướng khác.
Khi trời đã hoàn toàn tối xuống, hai chiếc trực thăng cũng đã đáp xuống gần Aguero, nhưng trực thăng cũng không phải đáp xuống ngay bên trong Aguero mà là cách một khoảng cách, chọn lựa một nơi khá hẻo lánh mới đáp xuống.
Sau khi chiếc trực thăng đáp xuống, Hầu tước Ryan tóc vàng bước xuống, nhìn người thanh niên bên cạnh nói:
- Các người đi dò xét tình huống trước đi.