- Muốn điều tra... Các người phải được Viện ủy hội...

Nói tới đây, Hồ Quang Dương đột nhiên ngừng lại. Đối phương nếu đã đến trưởng lão viện thì muốn lấy được lệnh điều tra của Viện ủy hội Thiên Y viện có khó gì?

Một khi có lệnh thẩm tra trực tiếp, mặc dù còn cần Thủ tịch trưởng lão Mạnh Thiên Phong gật đầu và ủng hộ nhưng Mạnh Thiên Phong lúc như vậy tuyệt đối không có khả năng vì mình mà đối kháng với Thiên Y viện. Dù sao toàn bộ tài nguyên của trưởng lão viện đều do Thiên Y viện cung cấp... Nếu đối kháng với Viện ủy hội của Thiên Y viện, Mạnh Thiên Phong tuyệt đối không chịu nổi trách nhiệm.

Nuốt mạnh một ngụm nước bọt, Hồ Quang Dương biết mình không thể tiếp tục dây dưa ở chuyện này nữa. Một khi tiếp tục dây dưa, vậy cuối cùng cũng chỉ mình có hại. Hai mắt lão xoay chuyển liên tục, sau đó lập tức đứng dậy tức giận chỉ vào Giang Nguyên, mắng:

- Tốt... Các người có thể nói xấu tôi như vậy... Nhưng chuyện này có liên quan gì tới sự kiện Long Sơn năm đó chứ? Các người có tư cách gì mà dùng lý do như vậy, gán tôi với sự kiện kia?

- Đây là phỉ báng và bôi nhọ trắng trợn...

Nhìn Hồ Quang Dương thẹn quá hóa giận, nhảy lên nhảy xuống, Giang Nguyên cười hắc hắc, không nhanh không chậm nâng chén trà lên, nhấp một ngụm trà sảng khoái, sau đó mới cười nói:

- Tốt lắm, như vậy chúng ta nói chuyện khác...

Nghe lời này của Giang Nguyên, vẻ mặt Hồ Quang Dương hơi buông lỏng, sau đó lại căng thẳng lại.

Giang Nguyên nói tiếp:

- Năm đó sau sự kiện Long Sơn, bởi nguyên nhân y sư Nguyên Bân mất tích, tất cả biểu hiện ra chỉ có một người được lợi duy nhất là Thiên y sư Chu Thế Dương, hiện đang giữ chức vụ thành viên Viện ủy hội. Nếu Viện ủy hội không thiếu người, Thiên y sư Chu Thế Dương năm đó còn không có tư cách tiến vào Viện ủy hội. Mà sau này ông ta có cơ hội khác tiến vào Viện ủy hội thì cũng phải năm mười năm sau... Cho nên y sư Nguyên Bân mất tích đối với ông ta mà nói quả thật coi như một chuyện tốt!

Sắc mặt Mạnh Thiên Phong lúc này rốt cục cũng thay đổi. Ông cũng không rõ ràng lắm với tình huống điều tra của đám Giang Nguyên, cho nên hiện tại nghe tin thành viên Viện ủy hội hiện tại của Thiên Y viện Chu Thế Dương không ngờ có liên quan, lại bị Giang Nguyên nói ra trực tiếp như vậy, rõ ràng Hội ủy viên điều tra đã xác nhận Chu Thế Dương có hiềm nghi rất lớn...

Ngay cả thành viên thường vụ Viện ủy hội hiện tại, Thiên y sư cũng đã bị điều tra, vậy thì Hồ Quang Dương... Trong lòng Mạnh Thiên Phong đã bắt đầu âm thầm thở dài.

- Cho nên căn cứ theo lời nói của hai vị nhân chứng, Thiên y sư Chu Thế Dương có dính dáng rất lớn tới việc này...

Bắt đầu nhắc tới chuyện dính líu tới thành viên thường vụ Viện ủy hội, vẻ mặt Giang Nguyên cũng nghiêm lại, nhìn về phía Hồ Quang Dương, trầm giọng nói:

- Mà mọi người đều biết năm đó Thiên y sư Chu Thế Dương có quan hệ rất tốt với Hồ trưởng lão, tương đối gần gũi, thậm chí tới hiện tại quan hệ giữa hai người cũng vẫn thân cận...

- Mà tại sự kiện phía sau, Thiên y sư Chu Thế Dương cũng ở một vị trí tương đối mấu chốt... Năm đó nếu muốn tiến thêm một bước, tất nhiên phải có người ở vị trí cao ủng hộ... Mà Hồ trưởng lão lại là sự lựa chọn tốt nhất... Hơn nữa hai vị nhân chứng đã xác nhận, không biết ông có thể nói về chuyện này một chút không?

Giang Nguyên lạnh nhạt nhìn sắc mặt Hồ Quang Dương đã chuyển từ xanh thành trắng bệch, lạnh nhạt nói.

Lúc này Lưu Mộc Dương cũng thầm thở phào nhẹ nhõm. Thật ra ông cũng không ngờ Giang Nguyên lại còn một chiêu này. Có chuyện vừa rồi, chuyện lần này sẽ đơn giản hơn rất nhiều...

Nghĩ tới đây, Lưu Mộc Dương lại nhìn Mạnh Thiên Phong một chút. Ông tin tưởng vị Thủ tịch trưởng lão vốn có thể là một chướng ngại tương đối lớn này, dưới tình huống như vậy sẽ không còn gây chướng ngại gì mới đúng.

Về phần Thứ tịch trưởng lão Hồ Quang Dương, hiện tại... Hẳn là đối phó với ông ta sẽ tương đối đơn giản rồi. Chỉ cần mở một lỗ hổng từ chỗ ông ta, chuyện kế tiếp cơ bản coi như đã có cửa đột phá.

Lúc này vẻ mặt ba người khác nhau nhìn Hồ Quang Dương, cùng đợi Hồ Quang Dương phát ngôn hoặc tỏ thái độ.

Lúc này sắc mặt Hồ Quang Dương đã chuyển từ trắng thành đen, ánh mắt vốn sắc bén giờ bắt đầu lộ vẻ bối rối, nhìn vẻ mặt bình tĩnh và nghiêm nghị của Giang Nguyên và Lưu Mộc Dương, trong mắt hiện lên một tia hận ý lạnh lẽo âm trầm, lại nhìn về phía Mạnh Thiên Phong ở bên kia.

Mấu chốt của trưởng lão viện bên này là Mạnh Thiên Phong. Chỉ cần Mạnh Thiên Phong không nể mặt đám người Lưu Mộc Dương, giúp mình một lần thì còn có hy vọng... Không được Mạnh Thiên Phong phối hợp, đám Lưu Mộc Dương muốn điều tra cũng không điều tra được điều gì...

Dù sao Thiên Y viện trừ cung cấp tài nguyên cho trưởng lão viện ra cũng không quản việc phân phối tài nguyên. Muốn điều tra ông ta thì phải được trưởng lão viện phối hợp. Mà trong đó Mạnh Thiên Phong thân là Thủ tịch trưởng lão lại có vai trò mấu chốt. Mà quan hệ giữa Mạnh Thiên Phong và ông ta coi như vẫn luôn luôn hòa hợp, tại thời điểm này...

Nghĩ tới đây, Hồ Quang Dương nhìn về phía Mạnh Thiên Phong. Chỉ cần Mạnh Thiên Phong ủng hộ ông ta, tất cả xem như vẫn có hy vọng, có thể nhanh chóng xử lý chút sơ hở...

Chỉ là ông ta liếc mắt nhìn lại, trái tim lại căng thẳng...


Một mảnh lạnh lẽo.
Advertisement
';
Advertisement