- Đã nghe nói chưa? Giang Nguyên bị người ta tố cáo rồi...
- Cái gì? Bị tố cáo rồi? Sao có thể thế được? Hiện tại hắn là thành viên Viện ủy hội, là phó Bộ trưởng nắm quyền cao của Hội ủy viên điều tra. Ai dám tố cáo hắn?
- Hắc hắc... Tôi cũng không biết. Chẳng qua nếu xét xu thế này, hẳn là có cấp trên thấy hắn đáng ghét rồi... Nghe nói tội bị nêu ra rất nhiều, hơn nữa còn rất nặng đấy... Có lạm dụng tư quyền, tham chiếm đan dược, phát triển họ nhà ngoại, tư thông kẻ địch, cấu kết Huyết tộc...
- Thật sự à? Nhiều tội danh như vậy sao?
- Lại nói tiếp, chuyện lạm dụng tư quyền thì còn dễ nói. Gần đây xu thế Giang Nguyên cũng quá cao. Tư thông ngoại địch... Cha hắn không phải đó sao... Cấu kết Huyết tộc thì dường như...
- Hắc... Hắn là đỉnh chủ Tế Thế Đỉnh, tham chút đan dược, lấy quyền thế của hắn còn không dễ dàng sao... Anh xem tuổi hắn như vậy, ngắn ngủi trong mấy năm có thực lực tiến lên tới chức này, dù thiên phú có cao tới mấy cũng không có khả năng mấy năm đã trở thành cao thủ Thiên vị phải không? Nếu không có rất nhiều đan dược chống đỡ, làm sao làm được chứ? Anh nói có phải không?
- Mặt khác... Lúc đầu cấu kết với vị Cổ Môn Sơn Trưởng tuyệt sắc kia... Anh xem hiện tại trong nhà hắn còn nuôi hai cô gái... Người trẻ tuổi có bị hãm vào trong chữ "Sắc" cũng không có gì quá kỳ quái phải không....
- Cũng đúng nhỉ...
Nghe đến đó, người đầu tiên còn không tin lắm, nhưng cũng không nén nổi chậm rãi gật đầu:
- À... Nếu là như vậy... Lúc này chỉ sợ Giang Nguyên thật sự gặp phiền toái lớn rồi!
- Đúng vậy... Ha ha ha...
Khi Giang Nguyên đang ngủ say, những lời đồn đại như vậy đã bắt đầu bốc lên khắp Thiên Y viện. Ngay sau lúc Lưu Mộc Dương chứng kiến tin báo cáo không tới nửa giờ, trong cả Thiên Y viện, cơ bản tất cả y sư trung cấp hay cấp thấp, tất cả y sĩ đều đã nghe thấy lời đồn đại như vậy rồi.
Đối mặt với tin tức mang tính nổ lớn như vậy, diễn viên lại là thành viên Viện ủy hội trẻ tuổi mới nổi, tất nhiên tin tức lan truyền rất nhanh rồi.
Nội quy Thiên Y viện nghiêm khắc, đặc biệt sau khi gửi tố cáo tới Ban giám sát rồi, cho dù là ai thì Ban giám sát cũng sẽ không bởi anh là thành viên Viện ủy hội mà không đi điều tra. Mà một khi tra ra kết quả, như vậy cho dù anh là ai, tất nhiên cũng sẽ phải nhận trừng phạt.
Ngay cả cô em Mã Tiểu Duệ nghe được tin tức như vậy cũng giống như bị dẫm phải đuôi, nhanh chóng chạy về phía nhà Giang Nguyên.
- Tiểu Duệ... Sao thế? Xảy ra chuyện gì rồi?
Tuyên Tử Nguyệt đang đưa Tiểu Bảo ra vườn hoa trước cửa chơi, nhìn thấy Mã Tiểu Duệ chạy hớt hơ hớt hải tới, tò mò hỏi thăm.
- Phù phù...
Vừa rồi cô chạy tới nhà cũ của Giang Nguyên, sau đó mới chuyển hướng chạy tới bên này.
Nhìn thấy Tuyên Tử Nguyệt ở cửa, Mã Tiểu Duệ vội vã nói:
- Giang Nguyên đâu?
- Sáng hôm nay Giang Nguyên mới về, hiện tại còn đang ngủ... Làm sao thế? Xảy ra vấn đề gì à?
Nhìn vẻ mặt lo âu của Mã Tiểu Duệ, Tuyên Tử Nguyệt cũng lo lắng.
- Ôi... Trong viện có lời đồn, nói có người tố cáo Giang Nguyên...
Mã Tiểu Duệ tức giận thở hổn hển, hừ hừ nói:
- Thế mà hắn còn hoàn hảo, hiện còn đang ngủ cơ đấy!
- Tố cáo Giang Nguyên?
Nghe thấy những lời này, sắc mặt Tuyên Tử Nguyệt hơi tái đi.
- Đúng... Tôi đã xác nhận Ban giám sát thu được thư tố cáo rồi, hơn nữa chuyện này còn đang lan truyền khắp trong viện!
Mã Tiểu Duệ cau mày, trầm giọng nói:
- Tôi đã xem qua lý do tố cáo rồi. Lần này chỉ sợ Giang Nguyên sẽ gặp phiền toái lớn!