Thoáng trầm ngâm một chút, Lưu Mộc Dương chậm rãi đứng dậy, đưa tay cầm một tập tài liệu dầy trên bàn, sau đó đi ra ngoài cửa.
Mấy ngày nay, Từ Khải Liễu cũng coi như rất bận rộn. Trừ công việc hàng ngày trong viện, chuyện sự kiện Long Sơn cũng khiến bà đau đầu. Chuyện này liên quan tới hai vị thành viên thường vụ Viện ủy hội, trước khi thu thập đủ chứng cứ, tất nhiên không có khả năng tiết lộ cho người khác biết.
Cho nên trước mắt, toàn bộ Viện ủy hội, trừ bà và Lưu Mộc Dương, Giang Nguyên ra, những người khác căn bản đều không biết những thông tin liên quan tới vụ điều tra. Mà Giang Nguyên tránh sang một bên, toàn bộ do bà và Lưu Mộc Dương, không cảm thấy đau đầu mới là chuyện kỳ quái.
Lúc này, thư ký gõ cửa nhẹ nhàng, đi đến nói:
- Viện trưởng... Bộ trưởng Lưu đến!
- Bộ trưởng Lưu?
Bút trong tay Từ Khải Liễu nhẹ nhàng dừng lại một chút, sau đó không ngẩng đầu lên, nói:
- Mời ông ấy vào!
- Vâng...
Thư ký cũng không bất ngờ gì với phản ứng của viện trưởng. Mấy ngày gần đây, cơ bản ngày nào Bộ trưởng Lưu cũng phải tới đây hai lần. Cô cũng quen với phản ứng của viện trưởng rồi.
- Bộ trưởng Lưu, mời ngài vào...
Cung kính đưa tay mời Lưu Mộc Dương xong, rót một chén trà đặt lên bàn, thư ký liền đóng cửa đi ra ngoài.
Thấy Lưu Mộc Dương tiến vào rồi, lúc này Từ Khải Liễu mới buông bút ngẩng đầu, cười nhìn Lưu Mộc Dương nói:
- Mộc Dương, hôm nay có tiến triển gì mới sao?
- Viện trưởng... Tiến triển mới thì không có, chẳng qua phiền toái thì lại có...
Lưu Mộc Dương bất đắc dĩ cười khổ.
- Phiền toái sao?
Từ Khải Liễu hơi nhíu mày, chăm chú nhìn Lưu Mộc Dương một chút, thoáng trầm mặc một lúc rồi sau đó nở nụ cười khổ:
- Ông đã nói là có phiền toái, như vậy thật sự là có phiền toái rồi!
Rất nhanh, tin tức Ban giám sát nhận được thư tố cáo, chính thức bắt đầu điều tra Giang Nguyên đã truyền khắp Thiên Y viện từ thấp lên cao.
Mà lúc này Giang Nguyên vẫn ngủ ngon lành như cũ, giống như chẳng hề để ý tới chuyện này chút nào.
Là người khởi xướng, Thiên y sư Chu Thế Dương đại nhân lúc này mặt tràn đầy vẻ đắc ý. Phản kích mãnh liệt như vậy, Ban giám sát cũng không thể không điều tra được. Mà điều tra như vậy, ông ta không tin Giang Nguyên lại không có vấn đề gì. Đã bắt đầu điều tra Giang Nguyên, vậy lão cũng không tin Giang Nguyên còn có thể nhúng tay vào Hội ủy viên điều tra Long Sơn nữa.
Thành viên Hội ủy viên điều tra Long Sơn còn chưa lo xong cho thân mình, thế thì không biết nó sẽ trở hành bộ dạng thế nào nữa.
Khi Giang Nguyên tỉnh giấc, tin tức này đã lan truyền khắp cả Thiên Y viện. Lúc này vẻ mặt Tuyên Tử Nguyệt đang sầu lo ngồi trong phòng khách.
Giang Nguyên vừa ngáp vừa đi xuống lầu, nhìn dáng vẻ này của Tuyên Tử Nguyệt, lại nở nụ cười nói:
- Làm sao thế? Sao lại sụ mặt ra vậy?
Nghe thấy tiếng Giang Nguyên, Tuyên Tử Nguyệt vội vàng đứng dậy, lo lắng nói:
- Giang Nguyên... Em nghe phòng 3 Ban giám sát đã bắt đầu khởi động điều tra anh rồi đấy...
- Muốn điều tra thì cứ để bọn họ điều tra đi...
Giang Nguyên nhún vai, vẻ mặt thản nhiên.