Tin tức Giang Nguyên bắt đầu tọa trấn phòng 2 Ban giám sát âm thầm truyền ra... Mặc dù chưa có ai cố ý tuyên truyền việc này, nhưng tin tức của vị thành viên viện ủy hội trẻ nhất trong lịch sử, gần đây lại rất nổi danh, kết quả là ai nấy đều biết...
Tin tức như vậy, hoặc nhiều hoặc ít cũng xua tan đi tin đồn xấu đang càng ngày càng lan rộng về việc Giang Nguyên sắp rớt đài.
Đối với hành động này của Giang Nguyên, rất nhiều người cũng không bất ngờ, kể cả các thành viên phòng 2, phòng 3 Ban giám sát, kể cả tất cả các thành viên viện ủy hội khác. Hướng gió trong viện gần đây đối với Giang Nguyên mà nói thật sự cũng không ổn lắm. Hắn đang tiếp nhận điều tra của Ban giám sát, điểm này là sự thật, không thể dị nghị. Cho nên ai cũng không thể áp chế loại đồn đại này tràn ngập Thiên Y viện.
Mà loại đồn đại này đối với Giang Nguyên mà nói thoạt nhìn như không tổn thương căn bản nhưng mọi người đều biết, dưới loại lời đồn này ẩn chứa dòng chảy ngầm, nếu để tùy ý phát triển thì cũng rất có khả năng tại trong một nháy mắt nào đó, đột nhiên nuốt sống ngôi sao mới nối này.
Cho nên rất nhiều người cũng rất vui mừng với hành động này của Giang Nguyên. Ít nhất có thể thấy được vị thành viên viện ủy hội trẻ tuổi này đã bắt đầu trưởng thành, không còn là loại trẻ trâu chỉ biết vung nắm đấm như trước nữa...
Hồ Giang phòng 2 lập tức giao tư liệu mấy ngày nay cho Diêu Nhất Minh mang tới đưa Giang Nguyên. Mặc dù trên cơ bản những tư liệu này cũng không cần Giang Nguyên tự mình xem, hắn chỉ cần xem một số tổng kết là được nhưng Hồ Giang vẫn chuyển toàn bộ lại cho hắn...
Đường đường là phó Bộ trưởng thành viên viện ủy hội, tất nhiên phải sắp xếp cho thỏa đáng, thể hiện hết khí thế của mình mới phải...
Giang Nguyên bày trận thế ở chỗ này, phía bên Chu Thế Dương cũng căm tức mà đẩy nhanh bước chân.
- Tình hình thế nào?
Người cấp dưới trung niên thân tín của Chu Thế Dương đang nhìn chằm chằm lạnh lẽo vào một người thanh niên trước mặt, lạnh lùng nói:
- Đã điều tra được chưa? Lão tổng đang thúc giục cần ngay đấy!
Nghe thấy câu hỏi này, người thanh niên vội vàng trả lời:
- Thuộc hạ đã tìm được một mục tiêu thích hợp rồi?
- Hå?
Ánh mắt người trung niên sáng lên, nói:
- Là ai? Có nắm chắc không?
- Tuyên Lâm... Anh em của Tuyên Năng. Lần này nhà họ Tuyên chiếm được đan dược cấp cao, cho một số thanh niên có tiền đồ và người thế hệ trước có hy vọng đột phá nhưng toàn bộ nhà Tuyên Lâm lại không mò được chút lợi ích nào. Tôi đã tìm hiểu ra, Tuyên Lâm này đã từng nói lời oán giận với người khác về việc này, hơn nữa cũng rất bất mãn với Tuyên Năng...
- Ồ?!
Nghe thấy những lời này, người trung niên mừng rỡ, vỗ chát một cái vào bắp đùi, nói:
- Tốt, nếu thành công thì cậu sẽ được thưởng không ít đâu!
Mấy giờ sau, trong một phòng trà yên tĩnh, một người trung niên mặc áo khoác dài, đầu đội mũ lông chậm rãi đi đến.
Nhìn người đàn ông đinh kính nhã nhặn ngồi cạnh một bàn trà, ánh mắt người trung niên kia lóe lên vẻ cảnh giác, sau đó cau mày hỏi:
- Vương tiên sinh?
- Mời Tuyên tiên sinh ngồi!
Người đàn ông đeo kính tóc ngắn mỉm cười gật đầu, sau đó đưa tay ra hiệu.
Vị tiên sinh Tuyên Lâm này thoáng chần chừ một chút, sau đó đưa tay tháo mũ xuống, cởi áo khoác trên người ra, đặt mũ áo sang một bên, lúc này mới chậm rãi ngồi xuống.
Người đàn ông đeo kính đưa tay cầm bình trà, rót nhẹ đầy một chén trà, sau đó cười bình thản nói:
- Đột nhiên làm ảnh hưởng tới Tuyên tiên sinh, thật sự rất xin lỗi!
Tuyên Lâm nhìn chén trà nóng hổi trước mắt, không định bưng chén lên chút nào, chỉ nhìn người đàn ông đeo kính trước mắt, trầm giọng nói:
- Vương tiên sinh đến từ Ban giám sát Thiên Y viện sao?
- Đúng...
Người đàn ông đeo kính gọng vàng buông chén trà trong tay, sau đó đưa tay hất áo khoác mình. Chỉ thấy bên trong vạt áo của gã bất ngờ có một huy hiệu hình hồ lô.
Ánh mắt Tuyên Lâm hơi lóe lên, nhẹ nhàng hít sâu một hơi, sau đó nhìn chằm chằm vào vị Vương tiên sinh này, trầm giọng nói:
- Không biết Vương tiên sinh tìm tôi có chuyện gì? Nếu có chuyện cần tới nhà họ Tuyên chúng tôi thì hẳn là phải tìm trưởng tộc nhà họ Tuyên mới đúng. Thiên Y viện có lệnh, tất nhiên nhà họ Tuyên sẽ cố gắng hết sức phối hợp!
Nhìn vẻ mặt hơi hồi hộp của Tuyên Lâm, Vương tiên sinh mỉm cười, sau đó nói:
- Tuyên tiên sinh không cần lo lắng. Lần này tôi tới tìm ông cũng không muốn gây náo động đến Tuyên Năng.
- Ö?
Vẻ mặt Tuyên Lâm căng thẳng, nhìn Vương tiên sinh, rõ ràng đã hơi cảnh giác.
- Tuyên tiên sinh... Người ngay không nói lời vòng vo. Hắn ông cũng biết Ban giám sát chúng tôi đã bắt đầu tiến hành điều tra Giang Nguyên rồi phải không?
Ánh mắt Tuyên Lâm chợt lóe lên lần nữa, sau đó chậm rãi gật đầu.
- Lần này tôi đến là vì muốn nhờ ông điều tra một chuyện, mong rằng Tuyên Lâm có thể báo thật cho...
Khóe miệng Vương tiên sinh chậm rãi lộ vẻ tươi cười, nhìn Tuyên Lâm chăm chăm, bình thản nói:
- Hắn Tuyên tiên sinh cũng biết phong cách làm việc của Ban giám sát chúng tôi... Cho nên cũng xin phối hợp hết sức đi!
- Mời Vương tiên sinh nói...
Tuyên Lâm hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy mình đã hơi miệng khô lưỡi đắng, nhưng nhìn chén trà trên bàn, ông cũng không dám chạm vào. Đối diện là người của Thiên Y viện, với thủ đoạn và năng lực của bọn họ, chỉ cần ông thoáng khinh thường một chút liền sẽ bị đối phương chơi đùa tới không thể hồi phục được.
Vương tiên sinh đẩy đẩy chiếc kính gọng vàng, mỉm cười nói:
- Giang Nguyên vẫn luôn giao hảo với nhà họ Tuyên các ông. Tôi muốn biết rốt cục Giang Nguyên đã cho nhà họ Tuyên các ông bao nhiêu đan dược?
Khóe mắt Tuyên Lâm giật giật, ngẩng đầu nhìn vẻ mặt Vương tiên sinh như cười như không, hít nhẹ một hơi.