- Vương tiên sinh khách sáo, khách sáo rồi...
Tuyên Lâm cười khan hai tiếng, sau đó nói:
- Chẳng qua không biết chuyện Vương tiên sinh đã hứa với tôi...
- Tuyên tiên sinh yên tâm đi... Nếu tôi đã hứa rồi, chỉ cần vặn ngã Giang Nguyên, tất nhiên ông sẽ là trưởng tộc nhà họ Tuyên...
Vương tiên sinh cười cười đáp:
- Hiện tại địa vị bên ngoài của nhà họ Tuyên cũng không tồi lắm. Chúng tôi muốn một người như Tuyên tiên sinh tới nắm giữ một gia tộc cổ như thế, đối với chúng ta mà nói cũng là trợ lực không nhỏ. Ông nói sao? Tuyên tiên sinh...
- Ha hắn... Tất nhiên, tất nhiên rồi...
Tuyên Lâm thoải mái cười to nói. Đó vốn là suy nghĩ của lão. Riêng một nhà họ Tuyên, cho dù đối phương có địa vị cực cao tại Thiên Y viện cũng không thể hoàn toàn không để ý. Nếu Tuyên Năng là nhạc phụ tương lai của Giang Nguyên, đương nhiên sẽ bị rớt đài, và đương nhiên mình cũng sẽ trở thành trưởng tộc thôi.
Sáng sớm ngày thứ hai, Lý Khải đến phòng làm việc chuẩn bị công việc từ sáng sớm, vừa tự rót cho mình được chén trà, lúc này ngồi xuống liền thấy một cấp dưới đi nhanh từ bên ngoài tới, sắc mặt nghiêm túc.
- Sao thế? Trương Kỳ... Sao lại có vẻ bối rối vậy...
Lý Khải hơi nhíu mày, trầm giọng nói.
- Trưởng phòng... Ở đây có một video chứng cứ, có người chứng minh Giang Nguyên cho nhà họ Tuyên ít nhất trên tám viên Hồng Vân Đan và hơn tám mươi viên đan dược trung phẩm. Mặt khác Giang Nguyên còn cho Tuyên Năng ít nhất hơn hai lạng Thanh Tâm Trà...
Từ Kỳ nghiêm nghị cầm một cái USB, đưa tới trước bàn Lý Khải.
- Cái gì? Ai là nhân chứng?
Sắc mặt Lý Khải hơi đổi, trong nháy mắt liền ngồi thẳng dậy, nhìn về phía Trương Kỳ đối diện.
- Là Tuyên Lâm nhà họ Tuyên...
Trương Kỳ trầm giọng nói.
- Tuyên Lâm? Là em trai Tuyên Năng?
Lý Khải ngẩn ra, ngạc nhiên nói:
- Là thật hay giả? Thằng nhãi này điên rồi à?
Nghe thấy lời này, quả thật Lý Khải cũng khó tin nổi. Không ngờ vào lúc này nhà họ Tuyên lại xảy ra nội chiến? Tuyên Lâm này nếu không phải điên rồi, vậy thì chứng cứ này...
Chẳng qua đối với cấp dưới đắc lực Trương Kỳ của mình, đương nhiên Lý Khải cũng vẫn tin tưởng. Nếu không nắm chắc, Trương Kỳ sẽ không nói lung tung.
Quả nhiên chỉ thấy Trương Kỳ trầm giọng gật đầu nói:
- Thật đó. Bộ phận kỹ thuật đã xác nhận qua, quả thật là Tuyên Lâm. Mặc dù có bị biên tập lại nhưng không có vấn đề... Hơn nữa bên trong còn có ghi âm xác nhận của Tuyên Năng... Hơn nữa Tuyên Năng... Tuyên Năng còn nói lộ ra, vì bảo vệ Giang Nguyên, cấm nhà họ Tuyên truyền ra chuyện đan dược!
- Phù...
Lý Khải chậm rãi thở hắt ra, sau đó lấy USB trong tay Trương Kỳ, cắm vào máy tính của mình, vừa trầm giọng nói:
- Được rồi, hiện tại lập tức tiến hành điều tra đối lập với tất cả sổ sách của thành viên viện ủy hội Giang Nguyên... Lúc nào cũng có thể chuẩn bị hẹn gặp... Không, một khi xác nhận, trực tiếp yêu cầu Bộ trưởng chính thức ra thông báo phối hợp điều tra...
- Vâng... Trưởng phòng...
Hiệu suất làm việc của Ban giám sát luôn luôn kinh người. Nửa giờ sau, Lý Khải đã ngồi trước bàn làm việc của Lưu Mộc Dương.
Sắc mặt Lưu Mộc Dương âm trầm nhìn báo cáo trong tay, lẳng lặng trầm mặc một lúc, sau đó liền ngẩng đầu nhìn Lý Khải, lạnh nhạt nói:
- Được rồi... Chuẩn bị sẵn sàng. Hiện tại tôi đi báo cáo cho viện trưởng, đồng thời triển khai hội nghị thường vụ viện ủy hội, đề nghị xin lệnh chính thức phối hợp điều tra...
- Vâng... Thưa Bộ trưởng!
Lý Khải nghiêm nghị đứng dậy