Đối mặt với lời nói của Giang Nguyên, Chu Thế Dương chỉ cau mày, sau đó nói:

- Chuyện xảy ra đột ngột, nên chỉ có bấy nhiêu chứng cứ. Hơn nữa cũng chỉ có một mình cậu mới có năng lực làm như vậy, chúng tôi sao có thể không tin?

- Chỉ có tôi mới có năng lực như vậy?

Giang Nguyên khẽ hừ một tiếng, sau đó quay sang nhìn các vị Ủy viên Hội Đồng Viện khác, hỏi:

- Chư vị chắc cũng đã xem qua tư liệu, chẳng lẽ cũng cho rằng là tôi sao?

Đám Ủy viên Hội Đồng Viện nhìn nhau, một người trong đó lên tiếng:

- Trưởng ban Giang, chuyện phát sinh đột ngột, hơn nữa Thiên y sư Chu và Thiên y sư Ninh đều cho rằng cậu là người gây nên, cộng thêm chứng cứ như vầy, mặc dù chúng tôi có nghi ngờ nhưng cũng không cách nào phản đối.

- Đúng.

Một vị y sư tóc hoa râm cau mày nhìn Giang Nguyên, nói:

- Ủy viên Giang Nguyên, chuyện này đúng là khá khả nghi, nhưng không có cách nào chối bỏ. Cậu cũng không thể nào thoát khỏi hiềm nghi.

- Được rồi.

Đối với lời giải thích của hai vị y sư, Giang Nguyên ngược lại cũng không có gì là bất mãn. Hắn biết, dưới lực cổ động của Chu Thế Dương và Ninh Hán Dân, cùng với hai ba vị y sư nhất phẩm, đúng là không ai có thể tùy tiện phản bác thuyết pháp này. Bây giờ, những người có quan hệ mật thiết với hắn đều mất tích, tất nhiên lại càng không có ai ra mặt tranh cãi việc này.

- Nhắc đến, đúng là tôi không cách nào thoát khỏi hiềm nghi. Nhưng Thiên y sư Chu, hai phòng của ban Giám sát vẫn luôn phụ trách điều tra sự kiện Long Sơn, xác nhận ông và Ninh Hán Dân có liên quan đến việc này. Viện trưởng Từ và Trưởng ban Lưu chuẩn bị xử lý, chẳng lẽ hiềm nghi của ông nhỏ hơn tôi sao?

Giang Nguyên lạnh lùng cười nói.

Mấy vị y sư nhất phẩm nghe được liền kinh hô lên, rồi nhìn mấy người của ban Giám sát sau lưng Giang Nguyên, cả kinh nói:

- Theo như những gì đã nói, Thiên y sư Ninh cũng có liên quan đến chuyện này?

- Đúng, Thiên y sư Ninh Hán Dân cũng có liên quan trong đó, bất qua ban đầu chúng tôi không nói ra mà thôi.

Hồ Giang bất ngờ đứng dậy, lạnh giọng nói:

- Nếu Viện trưởng và Trưởng ban Lưu đã bị mất liên lạc, chúng tôi xin đại diện cho Ban giám sát, xin Hội Đồng Viện cho dẫn độ Thiên y sư Chu và Thiên y sư Ninh.

- Im miệng.

Y sư Đào đang ngồi bên cạnh Chu Thế Dương liền biến sắc, lạnh giọng nói:

- Chuyện này chưa được Trưởng ban Lưu xác nhận, ai biết các người có phải điều tra thật hay không?

Hồ Giang cau mày, sắc mặt nghiêm lại, nhìn y sư Đào, trầm giọng nói:

- Y sư Đào đang nghi ngờ ban Giám sát của chúng tôi?

Nghe Hồ Giang nói, y sư Đào cả kinh. Ông ta tất nhiên biết được quyền lực và địa vị của ban Giám sát trong Thiên Y Viện, cũng biết viện quy đã quy định rõ ràng, uy nghiêm của ban Giám sát là không thể xâm phạm. Cho đến bây giờ, không có người nào trong tình huống chưa có chứng cứ xác thật mà dám nghi ngờ ban Giám sát. Bởi vì làm như vậy, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Cho dù bây giờ Trưởng ban Lưu đang bị mất tích, ông ta cũng không dám tùy tiện xúc phạm ban Giám sát, lập tức sửa lại lời nói:

- Tôi không phải có ý này, nhưng chuyện liên quan đến hai vị Thiên y sư, ban Giám sát cũng phải thông qua xác nhận của Trưởng ban Lưu mới được. Các người không có quyền dùng danh nghĩa của ban Giám sát mà đưa ra đề nghị như vậy với Hội Đồng Viện.


Y sư Đào vừa nói xong, sắc mặt đám người Hồ Giang liền thay đổi. Bọn họ biết y sư Đào nói không sai. Ban Giám sát có thể làm rất nhiều chuyện, nhưng liên quan đến Ủy viên Hội Đồng Viện, trong tình huống không có Trưởng ban, bọn họ không cách nào đưa ra đề nghị như vậy với Hội Đồng Viện.
Advertisement
';
Advertisement