Dù sao nhiều người như vậy mà suýt chút nữa bị Chu Thế Dương lừa gạt, mà lại không thể nhúng tay vào chuyện của Ban Giám sát, đồng thời cũng không có kinh nghiệm nhiều bằng Giang Nguyên. Vì thế, không ai da mặt dày đi tranh đoạt quyền khống chế của hắn làm gì. Dù sao, bọn họ lúc nào cũng ở một bên nhìn chằm chằm. Ít nhất trước khi Chu Thế Dương còn chưa được định tội, Giang Nguyên trên danh nghĩa vẫn chưa thoát khỏi hiềm nghi.
Vì thế, đám Ủy viên cứ như vậy mà ở một bên theo dõi, thỉnh thoảng nhúng tay vào một chút chuyện. Giang Nguyên cũng không thể làm gì. Dù sao mấy vị này cũng là Ủy viên Hội Đồng Viện hàng thật giá thật, tư cách già hơn hắn. Hắn còn cần phải có được sự ủng hộ của bọn họ.
Đối với chuyện này, hắn cũng chỉ có thể cực kỳ kềm chế. Nhưng trong lúc Giang Nguyên đang còn nhìn chằm chằm tấm bản đồ, một người đàn ông trung niên bước nhanh vào, Giang Nguyên ngẩng đầu lên, là Chủ nhiệm phòng 4 ban Giám sát La Thì Phân.
- Chủ nhiệm Giang, Đại vu sư Draco và Portugo đã trở lại Thiên Y Viện, không biết cậu có gọi họ vào ngay bây giờ không?
La Thì Phân cung kính báo cáo với Giang Nguyên.
- Sao? Bọn họ về rồi à?
Ánh mắt Giang Nguyên lóe lên sự vui mừng, hưng phấn nói:
- Được, để tôi đi gặp bọn họ. Còn nữa, bảo những bộ phận đang chịu trách nhiệm lục soát phải chú ý, tùy thời phối hợp.
- Vâng.
La Thì Phân đáp một tiếng, sau đó vội vàng cùng với Giang Nguyên bước ra bên ngoài.
Các vị Ủy viên Hội Đồng Viện bên cạnh thấy Giang Nguyên hiếm khi vui vẻ như vậy, ngược lại liền có chút tò mò, nhìn nhau một cái rồi rối rít đi theo sau lưng Giang Nguyên ra ngoài. Bọn họ không rõ lắm tại sao Giang Nguyên lại gọi hai tên thổ dân Châu Phi kia về. Nhưng nếu Giang Nguyên đã hưng phấn như vậy, tất nhiên là chuyện tốt. Mọi người cũng muốn đi theo nhìn một chút.
- Ra mắt sứ giả đại nhân.
Hai Đại vu sư cung kính hành lễ thăm hỏi sức khỏe Giang Nguyên. Hai người đi dạo một vòng bên ngoài, rõ ràng tinh thần cũng không tệ lắm.
Nhìn hai người, Giang Nguyên khẽ cười một tiếng:
- Draco, Portugo, hai người trở về thật đúng lúc. Vừa vặn có chuyện cần hai người hỗ trợ.
- Sao?
Draco và Portugo nhìn nhau, sau đó đồng loạt nhìn Giang Nguyên, cung kính nói:
- Nếu sứ giả đã phân phó, chúng tôi sẽ xin theo.
- Được rồi, người đâu, mau mang quần áo đến.
Thấy Giang Nguyên đứng bên cạnh hai Đại vu sư, đám người Chu y sư ở một bên tò mò nhìn, không biết rốt cuộc Giang Nguyên muốn làm cái gì, nhưng cũng không ai lên tiếng hỏi.
Draco và Portugo nhìn thấy có người mang lên một cái mâm, trên đó có mấy bộ quần áo cũ, không biết Giang Nguyên có ý gì.
Thấy hai người đang nghi ngờ, Giang Nguyên vội vàng giải thích:
- Draco, tổ linh mà ông cung phụng là chó sói phải không?
- Vâng.
Nhìn biểu hiện nghiêm túc của sứ giả đại nhân, Draco vội vàng gật đầu.
- Draco, ông cung phụng tổ linh là báo?
Giang Nguyên quay sang hỏi Draco.
- Chỉ là không biết sứ giả đại nhân có gì phân phó?
Draco vội vàng kêu lên.
Giang Nguyên hài lòng gật đầu, sau đó nói:
- Bây giờ, hai người mau thi triển tổ linh phụ thể, mời hai vị tổ linh. Tôi có chuyện cần nhờ bọn họ hỗ trợ.
- Tổ linh phụ thể?
Hai người sửng sốt, nhìn nhau một cái, ánh mắt lóe lên sự cổ quái, thầm nhủ: Không lẽ sứ giả đã phát hiện bí mật của chúng ta?
Nhưng lúc này, Thần Thú Bát cũng đã nằm trong tay đối phương, hơn nữa cũng đang ở trên địa bàn của người ta. Nếu Thần thú sứ giả đã phân phó, hai người không khỏi tuân mệnh, vội vàng bày ra dáng điệu, miệng bắt đầu lẩm bẩm.