- Được, nếu mọi người không ý kiến, như vậy việc xử lý hai người này cứ thế đi.
Thấy mọi người không có ý kiến gì khác, Từ Khải Liễu cũng không muốn lãng phí thời gian nữa. Sau đó bà nhìn về phía Lưu Mộc Dương nói:
- Trước mắt chuyện xử lý ba người này đã như vậy, còn những chuyện khác liên quan đến Long Sơn năm đó hoặc phản nghịch lần này, y sư nhị phẩm trở xuống để để ban Giám sát nghiên cứu xử lý, sau đó đưa báo cáo lên cho Ủy viên Hội đồng viện là được. Không cần phải thảo luận từng người một ở đây!
- Vâng, Viện trưởng. Ban Giám sát chúng tôi chắc chắn sẽ cố gắng xử đúng người đúng tội, đưa ra những biện pháp trừng phạt hợp tình hợp lý và sẽ thông báo lại cho Hội đồng viện biết...
Sau khi hai người nói xong thì mọi người lúc này cũng đều chậm rãi thở ra một hơi, biết rõ chuyện xử lý vụ phản bội viện đã chấm dứt.
Tiếp theo, dĩ nhiên là luận công ban thưởng những nhân viên có công trong chuyện lần này, cùng với việc bù vào chỗ trống Ủy viên thường vụ và Ủy viên bình thường.
Nghĩ tới đây, không ít người đang ngồi đây tim đập nhanh hơn, vẻ mặt dường như cũng sốt sắng hơn.
Với một nghi thức đơn giản như vậy, Hội đồng xử lý nguy cơ chính thức giải tán. Viện trưởng Từ Khải Liễu một lần nữa tiếp nhận lại quyền lực tối cao của Thiên Y viện.
Lưu Mộc Dương lại một lần nữa nắm giữ ban Giám sát, tiến hành công tác giám sát toàn viện.
Liêu Long Căn cũng tiếp nhận lại công việc của Ban tổng vụ...
Còn Ban giáo học và Ban hậu cần do Ninh Hán Dân và Chu Thế Dương nắm giữ tạm thời chưa có người quản lý. Có điều, công tác cũ thể đều có người chuyên phụ trách, không có người quản lý trong thời gian ngắn cũng không thành vấn đề. Nhưng nếu chưa có ai tiếp nhận thì vẫn khiến những người bên dưới tròn mắt ngóng trông.
Nhưng lúc này, tạm thời không ai ai chủ động nhắc tới chuyện này; bởi vì lúc này Từ Khải Liễu đã lên tiếng nói muốn thảo luận phương án xử lý sự kiện phản bội viện lần này.
Mặc dù bên Lưu Mộc Dương còn sẽ khảo hạch kỹ tình hình sự kiện phản bội viện này một lần nữa, nhưng mọi người đều biết đây chẳng qua chỉ là hình thức. Vụ án trên cơ bản đã sáng tỏ. Ngay cả Chu Thế Dương cũng đã đồng ý ký tên trên bản tự thuật thì đã chẳng còn gì phải điều tra nữa.
Trong cuộc họp lần này chỉ cần phải mau chóng thảo luận vấn đề xử lý khắc phục hậu quả chuyện này, sau đó sớm tuyên bố kết quả chuyện này, đồng thời thông báo cho toàn viện biết Từ Khải Liễu đã dẫn dắt Hội đồng viện quét sạch phản nghịch, một lần nữa khống chế toàn viện, giúp các thành viên an lòng.
Lần này trừ những người có thân phận Ủy viên Hội đồng viện ra, những thành viên khác của Hội đồng xử lý nguy cơ đều đã rời chức, tiếp theo là Hội đồng viện chính thức họp.
- Trước mắt Trưởng lão thứ tịch Viện trưởng lão Hồ Quang Dương tham gia chuyện này đã sợ tội tự vận. Còn... Thiên y sư Ninh Hán Dân Ủy viên thường vụ Hội đồng viện, vào giây phút cuối cùng đã tỉnh ngộ dùng thân cứu người hiện đang còn trong trạng thái hôn mê... Căn cứ theo quan sát của chúng tôi, Thiên y sư Ninh Hán Dân không thể hồi phục trong thời gian ngắn... Còn về Ủy viên thường vụ Chu Thế Dương, hiện tại đang trong trạng thái nhốt nghiêm mật...
Ánh mắt Lưu Mộc Dương hơi lạnh lẽo, cũng không khách khí lắm, chỉ ngẩng đầu nhìn mọi người, sau đó trầm giọng nói:
- Ngoài ra, Ủy viên Hội đồng viện Hồ Hâm Nguyên và Dương Lợi Dân cũng tham gia vào chuyện này... Hiện tạo, chủ yếu chúng ta sẽ thảo luận việc xử lý ba người Chu Thế Dương cùng Hồ Hâm Nguyên và Dương Lợi Dân.
Mọi người nghe Lưu Mộc Dương nói vậy liền nhìn nhau một cái. Nói như vậy, hiện tại chủ yếu là xử lý ba người này, còn xử lý Ninh Hán Dân sẽ tạm thời gác sang một bên.
Lúc này ánh mắt Chu y sư hơi lóe lên, còn sắc mặt của Ngô y sư bên cạnh thì lập tức trở nên u ám. Nói như vậy, tạm thời Ủy viên thường vụ Hội đồng viện cùng lắm chỉ bổ sung một vị.
Còn trong mắt La lão y sư La Thiên Minh cũng lóe lên chút lo lắng, không kìm được nhìn về phía Giang Nguyên. Nếu chỉ bổ sung một vị, vậy thì lần này Giang Nguyên thật sự chưa chắc chắn được. Dẫu sao Ủy viên Hội đồng viện bên Y sư nhất phẩm vẫn còn hơn 8 người. Ngoại trừ mình cùng vài người không muốn tranh với Giang Nguyên thì còn ít nhất hai ba người có suy nghĩ này.
Đặc biệt là Chu Hạo Bình, chắc chắn lão muốn ngồi lên vị trí Ủy viên thường vụ này. Nếu như chỉ bổ sung một vị trí, vậy thì lão sẽ trở thành trở ngại lớn nhất của Giang Nguyên.
Có điều, ông vừa nhìn Giang Nguyên thì thấy vẻ mặt Giang Nguyên lúc này đầy dửng dưng, chẳng hề có chút rầu rĩ nào. La lão y sư La Thiên Minh cũng chỉ có thể cười khổ một tiếng. Ông không biết rốt cuộc đệ tử của mình đang nghĩ gì, nhưng lúc này có lo lắng cũng vô ích. Cho bằng cứ để mọi việc phát triển theo tự nhiên. Chuyện này không thể nào miễn cưỡng. Chỉ cần mình cố hết sức giúp hắn là được.
Lúc này, Từ Khải Liễu chờ Lưu Mộc Dương nói xong liền nói tiếp:
- Liên quan đến chuyện của Trưởng lão thứ tịch Viện trưởng lão Hồ Quang Dương.