Nghe bạn trai cứ một mực nhắc đến nội viện, hơn nữa ở đây không giống bệnh viện, Lâm Mỹ Ny chần chừ một chút rồi cẩn thận hỏi:

- Lý Minh, ở đây rốt cuộc là chỗ nào? Tại sao vị thư ký Diêu kia lại nói đây là nhà của anh?

- Ở đây chính là nhà của anh.

Lý Minh do dự một chút, nhớ đến nếu Trưởng ban Giang đã mang bạn gái của mình đến đây, như vậy cũng không cần lừa gạt nữa, liền trìu mến nhìn cô, nói:

- Ny, trước đây anh không nói cho em biết bởi vì nơi này của anh có quy định nghiêm ngặt, không thể tiết lộ ra cho những người không phải là thành viên của bổn viện. Mong em tha thứ cho anh.

- Bây giờ, nếu em đã vào đây, để anh nói thật cho em biết.

Sau đó phấn khích giải thích toàn bộ tình huống trong viện cho cô gái nghe.

Lâm Mỹ Ny mở to mắt, nhìn bạn trai ánh mắt tràn đầy hưng phấn nói cho mình nghe, không khỏi tò mò hỏi tới hỏi lui.

Trong lúc hai người đang nói chuyện, đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng gõ, sau đó một đám thanh niên thiếu nữ tràn vào.

- Lý Minh, nghe nói cậu bị thương? Không sao chứ?

Nhìn tinh thần Lý Minh không tệ, mọi người liền thở phào nhẹ nhõm.

- Không sao, không sao. Đã phẫu thuật rồi, nghỉ ngơi vài ngày là khỏe thôi.

Nhìn những người bạn thân thiết, nhìn bọn họ lo lắng như vậy, Lý Minh cảm động nói.

- Ừm, không sao là tốt rồi. Nghe nói cậu thiếu chút nữa không về được, là Trưởng ban Giang tự mình ra mặt, tiểu tử cậu đúng là vận khí tốt.

Một người cao lớn nhìn Lý Minh, thở dài nói.

- Đúng vậy, nếu không phải vừa lúc gặp Trưởng ban Giang, chắc hẳn tôi đã không còn mạng để về.

Nói đến đây, Lý Minh nghĩ lại cũng cảm thấy sợ.

- Bất kể thế nào, không sao là tốt rồi. Nghe nói bối cảnh của đối phương rất mạnh. Nếu cậu xảy ra chuyện, cho dù chúng tôi muốn giúp cậu cũng không có biện pháp. Chỉ có thể chờ nội viện ra mặt.

Gương mặt người thanh niên kia nhìn Lý Minh, xúc động nói:

- Nhưng tiểu tử cậu cũng thật là. Quy định nội viện nghiêm như vậy, cậu còn dám nặng tay với người ngoài. Lúc này chỉ sợ xử phạt sẽ không nhẹ.

- Đúng, nhưng nếu cậu bị thương, nội viện tổng cũng phải suy tính tình huống của cậu một chút, hẳn sẽ không xử phạt quá nặng.

Một cô gái bên cạnh trấn an.

- Đào Cường, Dương Lâm, hai người không cần lo lắng. Vừa nãy thư ký Diêu có đến, nói Trưởng ban Giang bảo tôi yên tâm, nội viện sẽ không truy cứu trách nhiệm của tôi.

Nhìn những người bạn lo lắng cho mình, Lý Minh vội vàng nói:

- Nhưng mấy tên đáng chết kia, lần này chắc hẳn đã xui xẻo rồi. Trưởng ban Giang sẽ không bỏ qua cho họ đâu.

- Thật sao? Trưởng ban Giang thật nói như vậy sao? Quá tốt rồi.

Nghe Lý Minh nói, tất cả đều hưng phấn.

Người tên Đào Cường liền thở dài:

- Cũng là Trưởng ban Giang tốt. Mặc dù anh ấy chỉ lớn hơn chúng ta vài tuổi, nhưng đối với những y sĩ thực tập như chúng ta rất tốt, cái gì cũng nguyện ý ra mặt vì chúng ta, bảo vệ cho chúng ta.

- Đúng vậy, đúng vậy, vẫn là Trưởng ban Giang quan tâm chúng ta nhất.

Nghe xong, mọi người rốt rít gật đầu.

Giang Nguyên biểu hiện ra cường thế, trong mắt một nhóm người là đáng khen, kết hợp với sự kiện phản bội lần trước, chèo chống mọi loại nguy cơ, khiến cho những người đang lo lắng phải tán thành.

Ngoại trừ một phần nhỏ người ra, phần lớn thành viên Thiên Y Viện, thậm chí rất nhiều lão y sư, trong lòng cũng bày tỏ sự hài lòng với hành động bảo vệ thành viên Thiên Y Viện của hắn, cho là lãnh đạo cao cấp của Thiên Y Viện thì phải có biểu hiện cường thế như thế.

Có điều Giang Nguyên không nghĩ đến, hắn xử lý lần này lại nhận được không ít ủng hội của thế hệ trẻ trong Thiên Y Viện.

Thấy tình huống như vậy, Chu Hạo Bình nghe xong báo cáo, sắc mặt có chút khó coi. Tuyển chọn Ủy viên thường vụ Thiên Y Viện cũng không chỉ đơn thuần các thành viên Hội Đồng Viện quyết định. Sự tán thành của một số trung tầng khác cũng rất quan trọng. Hơn nữa, trong thời điểm tuyển chọn, Hội Đồng Viện sẽ trưng cầu ý kiến toàn viện. Mặc dù không quá có tác dụng mấu chốt, nhưng vẫn rất được Hội Đồng Viện coi trọng.

Advertisement
';
Advertisement