Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)

Chu Hạo Bình thấy động tác của Giang Nguyên thì hơi nhíu mày, trong mắt lóe lên tia lạnh lão, nhìn Liêu Long Căn cũng không hề có phản ứng gì bên cạnh. Sau khi lão chần chừ một chút, cuối cùng mới miễn cưỡng ép cơn giận trong lòng xuống.

Lão biết, nếu giờ mình biểu hiện quá rõ ràng sẽ không ổn. Lúc này cho Giang Nguyên thêm hai phút không sao. Câu hỏi thế này, nếu không hiểu, cho dù có cho thêm hai mươi phút thì cũng chẳng khác gì.

Trong đầu Giang Nguyên suy nghĩ đang nhanh chóng xoay chuyển. Hắn đang tìm lại những gì mình đã đọc một lần, nhưng tư liệu liên quan đến vi khuẩn Polenza chỉ lướt qua trong đầu. Sau khi hắn nhanh chóng phân tích lại tài liệu, cuối cùng khi đã hơi nắm chắc thì sắp xếp lại lời nói, chậm rãi mở mắt ra.

Chu Hạo Bình thấy Giang Nguyên đã mở mắt thì trong mắt lóe lên tia cười lạnh. Lão chờ xem Giang Nguyên trực tiếp nói mình không rõ về vấn đề này hay sẽ nói linh tinh lấy lệ.

Nghĩ tới đây, trong lòng Chu Hạo Bình càng thêm mong chờ. Nếu Giang Nguyên thật sự dám nói linh tinh lấy lệ để vượt qua khảo hạch này thì xong đời. cho dù Liêu Long Căn có nể mặt Giang Nguyên thì ình cũng sẽ không khách khí.

Ngẫm lại nếu mình có thể trách mắng Giang Nguyên ở đây môt trận, trút bớt giận thì Chu Hạo Bình đột nhiên cảm thấy tâm trạng sáng sủa hơn nhiều. Lão mang theo chút mong chờ nhìn về phía Giang Nguyên, trong lòng lẩm bẩm: “Mai đi, mau tìm đại vài lý do chứ đừng trực tiếp nhận thua!”

- Polenza... Tôi cũng không hiểu lắm...

Nghe Giang Nguyên nói vậy, sắc mặt Chu Hạo Bình hơi vui mừng. Xem ra đúng là thằng nhãi này định nói linh tinh thử vận may rồi. Nghĩ tới đây, trong lòng Chu Hạo Bình đầy đắc ý, thậm chí bắt đầu sắp xếp câu từ, chuẩn bị chờ để làm nhục Giang Nguyên thế nào mà không thể hiện rõ sự cay cú của mình mà còn có thể để lộ ra tính xấu của Giang Nguyên trước mặt Trưởng ban Liêu.

Lão nghĩ vậy nên lỗ tai dựng lên, quyết không bỏ sót lời nào của Giang Nguyên.

- Vi khuẩn này đã được phát hiện cách đây bảy tám năm rồi, nếu giờ vẫn chưa phát hiện được loại thuốc nào kháng vi khuẩn thích hợp, điều đó chứng tỏ loại vi khuẩn này có tính kháng thuốc cực mạnh... Thông thường những trường hợp thế này đa phần đều vì chúng có một túi mô đặc biệt, làm cho hiệu quả thuốc không tốt...

- Theo phương pháp xử lý hiện nay, thường thấy nhất đó là tiếp tục tìm thuốc kháng vi khuẩn... Còn về phương pháp khác, thì đó là cách nhằm vào túi mô...

Liêu Long Căn nghe Giang Nguyên nói vậy thì ánh mắt khẽ ngưng lại, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Giang Nguyên.

Còn Chu Hạo Bình thì không hiểu Giang Nguyên đang nói gì.

- Tôi cảm thấy có thể bắt tay từ hai phương diện trên... Nghiên cứu nhằm vào túi mô của vi khuẩn, tôi tin là cũng không ít, chỉ cần nhằm vào túi mô, phát triển được loại thuốc tương ứng, phối hợp với sử dụng thuốc kháng vi khuẩn, như vậy cho dù bên nào có được đột phá thì đều có thể tìm được biện pháp ứng đối...

- Dĩ nhiên... Túi mô của vi khuẩn này được chia làm nhiều lớp, mỗi một lớp, khi dùng...

Liêu Long Căn nhìn khuôn mặt nghiêm túc khi nói của Giang Nguyên thì sắc mặt cũng ngưng trọng, thỉnh thoảng chậm rãi gật đầu, như đồng ý...

Còn sắc mặt của y sư Chu Hạo Bình thì lúc xanh lúc trắng, nhìn chằm chằm Giang Nguyên, trong mắt tràn đầy kinh hãi...

Sáng hôm sau, tin Giang Nguyên vượt qua ải thứ hai đã nhanh chóng truyền đi...

Nghe thấy tin này, vô số người vô cùng thán phục. Trong hai ngày nhảy lên hai cấp, hơn nữa hai cấp này còn là cấp bậc y sư, Y sư nhị phẩm... Y sư nhị phẩm 28 tuổi.... Hơn nữa còn tự thi lên, không ai có thể không kinh hãi...

- Ủy viên Giang Nguyên này giỏi thật... đúng là quá giỏi...

Mấy Y sư nhị phẩm tụ tập lại.Nhắc đến chuyện này không ai là không nhìn nhau, nhìn chằm chằm mái tóc lốm đốm bạc của đối phương, mặt đầy kích động:

- Có bản lĩnh, cũng biết tính toán... Lần này cho dù không lên được Ủy viên thường vụ, nhưng một bước lên nhị phẩm... ÍT nhất tiết kiệm được 10 năm...

Mọi người thấy lần này Giang Nguyên lấy được vị trí Y sư nhị phẩm thì lúc này mới hiểu ra. Quả nhiên vị Ủy viên Giang Nguyên này quá giỏi, biết dùng thủ đoạn lấy lui làm tiến, làm thế này là một cách nhất cữ lưỡng tiện... dù thế nào thì cũng được lợi, thực sự khiến người ta vô cùng bội phục.

Cho dù lần này không thể hoàn toàn thành công, nhưng có được cấp Y sư nhị phẩm, lần sau lựa chọn bổ sung chẳng lẽ còn không lấy được trong tay sao? Đó là chưa nói, chuyện ngày mai vẫn chưa có kết quả... Nếu thật sự hoàn toàn thành công...

Mọi người vừa nghĩ đến đây thì trong mắt càng lộ vẻ thán phục...

Sắc mặt y sư Chu Hạo Bình từ tối qua đến giờ vẫn xanh xám, giống như một tên háo sắc đã tiêu hao quá nhiều dương tinh, khiến người ta vừa nhìn đã cảm thấy rất không bình thường.

Ngô y sư ngồi đối diện lão lúc này sắc mặt chỉ dễ coi hơn lão một chút, nhưng cũng chẳng khác nhau là mấy.

- Giờ phải làm sao đây?

- Không gấp... Hắn có thể qua được Y sư nhị phẩm đã... miễn cưỡng lắm rồi.... Y sư nhất phẩm thì.... đừng có mà nghĩ đến...

Nói ra những lời này, rõ ràng bản thân Chu Hạo Bình cũng không được tự tin.


Khóe miệng Ngô y sư giật giật hai cái. Tuy hai người đều biết, cho dù Giang Nguyên đã qua được Y sư nhị phẩm, nhưng nếu muốn lên được Y sư nhất phẩm vào ngay mai thì tính khả năng vô cùng nhỏ, nhưng trong lòng hai người thật sự cũng không chắc chắn lắm.
Advertisement
';
Advertisement