- Ủy viên thường vụ.. Đây là Ủy viên thường vụ đấy. Nếu mình cũng có một đệ tử như vậy thì e là lúc này cũng giống như La lão y sư, cả đêm không ngủ được...

Các y sư già lúc này cũng không vạch trần mà trong lòng thì vô cùng xúc động mắt mắt tràn đầy hâm mộ chỉ có điều không nói ra mà thôi.

Dĩ nhiên, khi mọi người nhìn thấy nhân vật chính của ngày hôm nay thì trong lòng đều thở dài. Giang Nguyên này trẻ như vậy mà có thể đi được đến bước này đúng là quá giỏi. Là người trong cuộc mà vẫn giữ được bình tĩnh như vậy là đã giỏi hơn sư phụ hắn nhiều rồi.

Hôm nay, tinh thần của Giang Nguyên vô cùng sảng khoái, trên mặt nở nụ cười nhạt, rõ ràng đêm qua ngủ rất tốt.

“Nếu là mình, e là đã không thể bình tĩnh được như vậy... Có điều, cho dù như thế nào, lần này vị này cũng kiếm bộn rồi. Chỉ e là hắn cũng thật sự không ôm hy vọng quá lớn với bước cuối cùng này, qua được thì tốt, không qua được cũng không thành vấn đề...

Nhìn vẻ mặt ung dung mỉm cười của Giang Nguyên, mọi người đều âm thầm gật đầu...

- Qua được thì tốt, không qua được cũng kiếm được rồi...

Gần như tất cả mọi người đều nghĩ như vậy, nhưng Giang Nguyên không nghĩ như vậy. Vì chuyện này hắn thậm chí đã bế quan ba ngày ba đêm, hắn không thể đơn thuần chỉ nhắm đến cấp bậc Y sư nhị phẩm, hắn thật sự muốn có được cấp Y sư nhất phẩm, thậm chí là Ủy viên thường vụ.

Cho nên, lúc bước vào trường thi, Giang Nguyên không kìm được hít nhẹ một hơi.

Thi viết có 300 câu, trắc nghiệm 280 câu, tự luận 20 câu... Hắn dùng 2 tiếng đồng hồ làm xong 233 câu trắc nghiệm, 11 câu tự luận...

Những câu này hắn chắc chắn không sai. Nhưng chỉ như vậy còn chưa đủ, muốn qua được bài thi viết, thành tích như vậy chưa thể qua được. Cho nên, hắn dùng một tiếng cuối cùng để làm 47 câu trắc nghiệm và 9 câu tự luận còn lại, rồi kiểm tra và cân nhắc lần cuối cùng.

Những câu này hắn không thể nào vừa lướt qua đã có thể chức chắn, cho nên hắn phải cẩn thận kiểm tra và cân nhắc lại một lượt.

Một tiếng đồng hồ nhanh chóng trôi qua. Hắn cũng chỉ cân nhắc lại vài câu. Sau khi hắn hoàn thành xong câu cuối cùng 3, 4 giây, màn hình trước mặt lặng lẽ tối sầm, thời gian đến...

Giang Nguyên nhìn màn hình đen nhánh khóe miệng hơi nhếch lên, nở nụ cười thoải mái. Với bài thi viết này hắn không tự tin lắm. Dù sao cũng có mấy câu hắn không thể chắc chắn đúng 100%...

Cho nên, hắn chỉ chậm rãi đứng dậy, đi về phía cửa của trường thi, sau đó chờ đợi...

“Y sư nhất phẩm quả là quá khó...” Giang Nguyên bước ra ngoài cửa lúc này mới hoàn toàn buông lỏng, ngẫm nghĩ đến những câu hỏi khiến hắn gần như phải nặn nát óc ban nãy mà không kìm được đưa tay lau lớp mồ hôi còn chưa khô đi trên trán, nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Khảo hạch Y sư nhất phẩm đã khó như vậy, giờ Giang Nguyên cảm thấy mình gần như không thể tưởng tượng được rốt cuộc khảo hạch Thiên y sư rốt cuộc khó khăn nhường nào.

Không ai hỏi rốt cuộc Giang Nguyên khảo hạch như thế nào. La lão y sư La Thiên Minh cũng chẳng dám lộ mặt, như sợ ảnh hưởng tâm trạng đệ tử nhà mình.

Còn Tuyên Tử Nguyệt cũng không lộ bất kỳ nét lo lắng nào. Có điều, món ăn hôm nay đã được điều chỉnh một chút.

Cá lô hấp, thịt hoẵng xào, rau xào, canh kỷ tử... Tất cả đều thanh đạm, hoặc là đồ bổ... Là những món ăn rất thích hợp khi chuẩn bị đi thi.

Lúc ăn cơm, điện thoại của Giang Nguyên vang lên...

- Ờ... được...

Đặt điện thoại xuống, nụ cười trên mặt Giang Nguyên càng đậm hơn. Tuyên Tử Nguyệt thấy Giang Nguyên cười bèn cười hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

- Không có gì... Chỉ là Hội đồng khảo hạch thông báo với anh thời giam tham dự bài thi thực hành buổi chiều thôi...

Giang Nguyên đưa tay gắp một miếng cá, sau đó hài lòng cho vào miệng, khẽ mỉm cười nói.

- Oa...

Phan Hiểu Hiểu và Tuyên Tử Nguyệt bên cạnh nhìn nhau một cái, không biết vì sao nhận điện thoại xác nhận thời gian khảo hạch mà hình như Giang Nguyên lạ khá vui vẻ. Hai người không rõ, nhận được cú điện thoại này rốt cuộc Giang Nguyên như thở phào một hơi.

Là cuộc khảo hạch Y sĩ nhất phẩm, đề thi dĩ nhiên không dễ. Bước ra khỏi trường thi viết, trong lòng Giang Nguyên cũng chưa đủ chắc chắn. Cho nên sau khi nhận được điện thoại thông báo, hắn mới thật sự yên tâm, mình chỉ cách Y sư nhất phẩm và Ủy viên thường vụ một bước nữa.


Như vậy sao có thể không vui được chứ? Tuy nói hắn cũng không thực sự tự tin mình có thể vượt qua được cả cuộc khảo hạch, nhưng cho dù thế nào thì chí ít cũng đã cách thành công càng lúc càng gần.
Advertisement
';
Advertisement