Đúng như dự đoán, một chàng thanh niên đang bước xuống một chiếc xe.
- Giang Nguyệt Minh.
Ánh mắt La Kỳ Mỹ sáng lên, liền nhận ra đây chính là em trai của Trưởng ban Giang.
La Kỳ Mỹ vừa mới bước ra nghênh đón, liền nhìn thấy Giang Nguyệt Minh đưa tay đỡ lấy một thiếu phụ trung niên duyên dáng từ trong xe bước ra.
- Viên Ngọc Bình.
Ánh mắt La Kỳ Mỹ lại sáng lên lần nữa. Mặc dù y không nhận ra mỹ phụ trung niên trước mặt, nhưng nhìn tình huống liền biết, đây chính là mẹ của Trưởng ban Giang. Thấy Viên Ngọc Bình xuất hiện, La Kỳ Mỹ có chút giật mình, thầm nghĩ:
- Nếu ngay cả người này cũng đã đến, chẳng lẽ người kia cũng sẽ đến luôn sao? Hẳn sẽ không chứ?
Rất nhanh, bên trong xe bước ra một người đàn ông trung niên, chính là Giang Văn Ba. Nhìn cửa xe đóng lại, thấy không còn người nào bước xuống, lúc này La Kỳ Mỹ mới thở phào nhẹ nhõm. Nếu người kia cũng đến, chắc sẽ có kịch hay để xem. Nhưng như thế nào cũng phải đi mời Trưởng ban Lưu hoặc Trưởng ban Liêu đến đón tiếp mới phải.
Nhưng đại gia đình này đến cũng đã là không đơn giản rồi.
Không dám suy nghĩ nhiều, vội vàng tiến lên, ra vẻ cung kính, chắp tay mỉm cười:
- Giang đường chủ, Viên phu nhân, Giang thiếu đường chủ, hoan nghênh mọi người đến Thiên Y Viện. Tôi tên là La Kỳ Mỹ, phụ trách ban Ngoại giao, xin chúc mừng Giang đường chủ.
- Haha, cảm ơn Trưởng ban La, cùng vui cùng vui.
Giang Văn Ba khẽ cười một tiếng, nhìn vị Phó trưởng ban rất có nhãn lực này, hài lòng đáp lễ.
- Người đâu, mau dẫn Giang đường chủ, Viên phu nhân, Giang thiếu đường chủ vào lễ đường ngồi.
Sau khi đưa người một nhà vào trong, La Kỳ Mỹ mới thở phào nhẹ nhõm. Khách sau cùng cũng đã đến rồi, xem ra đã đến lúc thu người.
Nhưng khi y vừa định xoay người, phía trước lại có một chiếc SUV chạy đến, dừng ngay trước cửa.
La Kỳ Mỹ sửng sốt, gương mặt lộ ra vẻ kỳ quái. Khách đã đến đông đủ, người này là ai đây?
Chỉ thấy cửa xe mở ra, một cô gái ăn mặc cực kỳ diêm dúa bước xuống.
Nhìn thấy gương mặt diễm lệ này, trong lòng La Kỳ Mỹ chợt căng lên.
- Tại sao nữ ma đầu này lại đến đây?
Đi theo đằng sau cô gái ăn mặc cực kỳ diêm dúa này là hai cô gái vô cùng xinh đẹp. Chẳng qua nhìn thấy hai cô gái trẻ trung kia, rốt cuộc La Kỳ Mỹ cũng xác nhận người kia đã đến.
Mặc dù trong lòng kinh hãi nhưng cũng không dám lạnh nhạt. Tuy nói người này là kẻ thù lâu năm của Thiên Y Viện, nhưng thỉnh thoảng cũng có xuất hiện trong nội viện vài lần, nghe nói có mối quan hệ không rõ ràng với Ủy viên thường vụ Hội Đồng Viện Giang Nguyên. Hôm nay là ngày Trưởng ban Giang thăng cấp, đến chúc mừng cũng là chuyện bình thường.
Nhưng lá gan của người này đúng là lớn, lại dám đến địa bàn của Thiên Y Viện.
Suy nghĩ thì suy nghĩ vậy, nhưng La Kỳ Mỹ vẫn vội vàng bước đến nghênh đón, cung kính chắp tay:
- Hoan nghênh Sơn Trường Đại Nhân đại giá quang lâm.
- Khách sáo rồi.
Tôn Diệu Nguyệt mỉm cười nói:
- Hôm nay là ngày Giang Nguyên thăng cấp. Tôi không mời mà đến nơi này, ngược lại có chút mạo muội.
Nghe nữ ma đầu này nói, nhìn hai cô gái xinh đẹp đằng sau, đầu óc La Kỳ Mỹ chuyển động linh hoạt một cái liền biết đây là người nào, lập tức cười to:
- Nào có, nào có. Có thể tiếp đón Sơn Trường Đại Nhân đến đây, trên dưới Thiên Y Viện đều cảm thấy vinh hạnh. Nào, mời Sơn Trường Đại Nhân, Thanh Linh tiểu thư, Tiểu Vũ tiểu thư vào lễ đường.
Lúc này, bên trong lễ đường Thiên Y Viện đã đầy người, vô cùng náo nhiệt. Mười mấy hàng ghế phía sau đều đã có người ngồi, hầu hết là y sĩ trẻ tuổi của Thiên Y Viện. Mấy hàng ghế trước, người cũng đã ngồi gần hết.
Những ủy viên Hội Đồng Viện vừa mới nhậm chức, trên căn bản đều là các y sư cao cấp của nội viện. Cho nên, trừ hàng thứ nhất, thứ hai, thứ ba là chưa có người ngồi, trên cơ bản đều đã sắp xếp xong.
- Gia chủ Lê gia Giang Bắc đến.
- Chưởng môn Không Động Hồ đến.