- Vâng, Johnny tiên sinh!

Sau khi Johnny cúp điện thoại thì đắc ý cười nói:

- Không ngờ mày đem đến cho tao ngạc nhiên lớn như vậy. Hy vọng mày đừng để tao thất vọng.

Lúc máy bay đáp xuống sân bay Nairobi, trời đã dần tối. Ở Nairobi lần này họ không ngồi trực thăng mà ngồi trên hai chiếc xe thương vụ lớn tiến vào một khách sạn địa phương ở Kenya.

Trong một chiếc xe van đối diện khách sạn, một người đàn ông da đen lúc này đang báo cáo qua điện thoại vô tiến:

- Mục tiêu đã vào khách sạn.

Nhiệt độ Nairobi đã gần 30 độ, đối với bọn họ mới từ Châu Âu đến mà nói thì có hơi không quen. Có điều cũng may là nhiệt độ chỉ hơi thấp hơn Nam Đảo một chút, cho nên những quần áo được đem từ Nam Đảo tới lập tức được trưng dụng.

Giang Nguyên ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, nghe Diêu Nhất Minh nghiêm túc báo cáo:

- Bên Văn phòng thường trú tại Kenya đã chuẩn bị xong hai con hổ và bốn con hổ con. Ngoài ra bên Văn phòng thường trú còn chuẩn bị cho ngài đội vệ sĩ vũ trang mười người.

- Vệ sĩ vũ trang?

Giang Nguyên nhíu mày một cái, lắc đầu nói:

- Không phải tôi đã nói rồi sao, Văn phòng thường trú không cần phải đối đãi đặc biệt với chúng tôi trong hành trình lần này, cũng không cần nghênh đón hay sắp xếp phá lệ gì cả. Cho nên khỏi cần đội vệ sĩ vũ trang này đi. Đây là Kenya, đâu phải Somalia. Hơn nữa hành trình lần này, ngoại trừ sắp xếp mấy con hổ ra, Văn phòng thường trú không cần phải sắp xếp đặc biệt gì khác. Ngoài ra điểm đến của chúng ta lần này là Bộ lạc Vu sư. Sau khi tiến vào thảo nguyên, tất cả đều có Bộ lạc Vu sư lo liệu, Văn phòng thường trú cứ chờ lệnh là được.

- Vâng.

Diêu Nhất Minh nhẹ nhàng gật đầu một cái, để cây bút trong tay xuống, nhỏ giọng hỏi:

- Tôi sẽ thông báo với Văn phòng thường trú những chuyện khác. Ngày mai chúng ta sẽ xuất phát sao? Hay là chúng ta đi tham quan công viên quốc gia gần đây trước? Còn cả hồ Naivasha nữa? Công viên quốc gia ở rất gần, ngay trong thành phố Nairobi, diện tích cũng hơn trăm km2, có lẽ Tiểu Bảo sẽ thích. Ngoài ra hồ Naivasha cũng rất đẹp. Còn là nơi trú ẩn của chim cốc, có lẽ giờ có rất nhiều chim cốc. trong hồ còn có cá sạo thiên nhiên gì đó, cũng đáng thưởng thức lắm.

Là một thư ký, quả thực Diêu Nhất Minh vẫn tương đối ok, anh ta đã chỉnh lý một lượt tất cả tư liệu của chuyến hành trình, sau đó đưa ra vài lựa chọn.

Giang Nguyên suy nghĩ một chút. Sau đó cười nói:

- Khỏi cần đi công viên quốc gia đi. Đợi khi thật sự vào thảo nguyên cũng đã đủ cho Tiểu Bảo xem rồi. Còn hồ Naivasha có thể cân nhắc thử. Thế này đi, sáng mai xuất phát đi hồ Naivasha chơi một ngày, sau đó trực tiếp đến Thung lũng tách giãn Lớn, rồi xuất phát đến Bộ lạc Vu sư.

- Vâng.

Diêu Nhất Minh cung kính đáp.

Mặc dù đã dặn dò Văn phòng thường trú ở Kenya không cần sắp xếp gì, nhưng lúc bọn Giang Nguyên xuất phát, trong đội xe đã có thêm sáu chiếc xe.

Nhìn thấy ba chiếc SUV sang trọng lao đến, cộng thêm ba chiếc xe bán tải chở đầy vật dụng, lúc này Giang Nguyên cũng không khỏi cảm thán. Năng lực của ban Hậu cần Thiên Y viện này cùng với quyết tâm nịnh hót của Văn phòng thường trú thật ghê gớm. Giang Nguyên từ chối thêm người vào hành trình, nhưng dù như vậy, Văn phòng thường trú Kenya ít nhất vẫn tăng thêm 6 người, trong đó có 2 người đến từ Trung Quốc và 4 người da đen bản địa.

Rõ ràng, ba chiếc xe bán tải chở đầy vật dụng đã đủ để mọi người đảm bảo sinh hoạt một tuần lễ mà không cần trở lại thành phố nữa. Hơn nữa sáu tài xế trên ba chiếc bán tải trên người đều mang theo vũ khí, gần như có thể liệt vào hàng ngũ vệ sĩ. Điều này không hề vi phạm yêu cầu của Giang Nguyên, nhưng lại có thể im lặng làm được nhiều như vậy, không những Giang Nguyên cũng không thể bới ra bất kỳ vấn đề gì mà thậm chí một chút không vui cũng không tìm ra được.

Hồ Navasha quả nhiên tương đối đẹp. Mặc dù Giang Nguyên chưa đến bao giờ, nhưng cũng được coi là nghe tiếng hồ Navasah đã lâu. Năm đó không ít lính đánh thuê chấp hành nhiệm vụ ở Châu Phi cũng thường chạy đến hồ Navasah nghỉ phép.


Lúc Phan Hiểu Hiểu dẫn Tiểu Bảo lạch bạch ra khỏi khách sạn thì cuối cùng đoàn xe cũng xuất phát. Một chiếc bán tải đi trước dẫn đường, Giang Nguyên lái xe chở nhóm Tuyên Tử Nguyệt đi sát theo sau, nhanh chóng tiến về phía hồ Navasah.
Advertisement
';
Advertisement