Tuyệt Phẩm Thiên Y - Giang Nguyên (full)

Khi sắp rời khỏi đại thảo nguyên, Giang Nguyên vẫn cảm thấy có chút không nỡ. Ở đại thảo nguyên này, không có sự rối bời và huyên náo như nhân thế, rất có tác dụng trong việc nâng cao tu luyện. Nếu rời khỏi đây, chỉ sợ hiệu suất tu luyện sẽ giảm đi không ít.

Nhưng cũng không còn biện pháp nào. Người đi theo hắn cũng không còn kiên nhẫn ở đây nữa. Dựa theo hành trình, mọi người sẽ bay đến Machu Picchu, một khu du lịch ở Nam Mỹ, tìm kiếm dấu chân của người Inca.

Lúc này, trên đảo Thiên Minh, y sư Lý Nguyên Bân và cha con Giang Văn Ba đang ngồi với nhau.

- Thời gian cũng không còn nhiều, mau sớm thúc đẩy kế hoạch dò xét động Long Sơn Phong. Nếu như có thể, có thể hợp tác với Thiên Y Viện cũng được.

Y sư Lý Nguyên Bân nâng chung trà lên nhấp một ngụm, sau đó nói với Giang Văn Ba.

Giang Văn Ba và Giang Nguyệt Minh nhìn nhau. Giang Văn Ba thoáng chần chừ một chút rồi nói:

- Sư phụ, động Long Sơn Phong là cấm địa của Thiên Y Viện. Tổ tiên từng có minh huấn, bất kỳ người nào cũng không được vào Long Sơn Phong. Chỉ sợ Thiên Y Viện sẽ không đồng ý.

- Hừ, không đồng ý? Chúng ta không phải đã có Giang Nguyên sao? Ngoài ra chúng ta phải nghĩ biện pháp, nhất định phải sớm mau chóng thúc đẩy chuyện này.

Ánh mắt Lý Nguyên Bân lóe lên sự lạnh lùng, khiến cho Giang Văn Ba cảm thấy không yên.

Ông lại do dự, sau đó hít một hơi rồi nói:

- Sư phụ, chúng ta vất vả lắm mới ra khỏi động Long Sơn Phong, có cần phải quay trở lại không? Tuy trong đó có rất nhiều linh dược không thể tìm được bên ngoài, nhưng nguy hiểm bên trong cũng quá kinh khủng. Một khi mở ra, ảnh hưởng đến nhân thế, coi như cái mất nhiều hơn cái được.

- Sao?

Nghe Giang Văn Ba nói, Lý Nguyên Bân cau mày, có vẻ không vui:

- Làm sao? Con không muốn tuân theo ý kiến của ta?

- Không phải, thưa sư phụ. Con chẳng qua chỉ hy vọng người suy tính lại kỹ một chút mà thôi. Dù sao dò xét động Long Sơn Phong, quả thật không tầm thường.

Giang Văn Ba thành khẩn nói.

- Hừ, ý ta đã quyết, đừng nói nhiều.

Lý Nguyên Bân nói.

Đại gia đình Giang Nguyên đi du lịch có thể nói là vòng quanh thế giới, từ Machu Picchu ở Peru đến Rio de Janeiro ở Brazil, đến bờ biển Aegean. Hành trình được phòng làm việc của Thiên Y Viện các nơi an bài, lại có máy bay riêng, khiến cho đám người Tuyên Tử Nguyệt có chút vui đến quên cả trời đất.

Ngay cả Hầu tước Eve cũng bị đám người Tuyên Tử Nguyệt làm hư. Nên biết rằng cô sống gần sáu mươi năm, trừ các quốc gia ở Châu Âu và Hoa Hạ ra thì không còn cơ hội ra nước ngoài du lịch.

Đối mặt với tình huống không cần lo lắng về sự an toàn hay áp lực nào mà đi du lịch, Hầu tước Eve dĩ nhiên là vui vẻ rồi.

- Nghị trưởng đại nhân, hiện tại tôi đang ở Hy Lạp.

- Liên quan đến quan hệ giữa chúng ta với Thiên Y Viện, tôi đề nghị nên thay đổi.

Nghị trưởng đại nhân tóc bạch kim vuốt ve thanh trượng trong tay, nhìn tân nghị viên Hội đồng trưởng lão, cau mày hỏi:

- Ý của cô là Thiên Y Viện? Hay là Giang Nguyên?

- Chủ yếu là Giang Nguyên. Những ngày ở Thiên Y Viện, tôi cảm thấy nên cần thiết thay đổi mối quan hệ với họ

Eve nghiêm nghị nói:

- Ít nhất nên cải thiện mối quan hệ đối lập giữa chúng ta và Thiên Y Viện.

Nghe Eve nói, Nghị trưởng đại nhân thoáng trầm mặc một chút, nói:

- Lý do là gì?

- Lần này tôi đi du lịch khắp thế giới với Giang Nguyên, phát hiện quan hệ giữa hắn và bộ lạc Vu sư rất thân thiết, thậm chí đến mức muốn tôn hắn làm chủ.

Nghe đến đây, đôi lông mày trắng như tuyết của Nghị trưởng đại nhân càng cau chặt.

- Đúng vậy, lần này Giang Nguyên cũng thay mặt Viện trưởng đưa ra lời mời đến Tổ linh Đại tế tư. Tổ linh đại tế tư cũng đã đồng ý, xác nhận sẽ đến Thiên Y Viện vào tháng sau.

Eve nói:

- Tổ linh đại tế tư của bộ lạc Vu sư chưa bao giờ bước chân ra khỏi Châu Phi đại lục trăm ngàn năm qua. Lần này đối mặt với lời mời của Thiên Y Viện, không chút do dự liền đáp ứng. Điều này đại diện cho việc bọn họ đã bắt đầu liên thủ với Thiên Y Viện.

Advertisement
';
Advertisement