- Mặc dù có lẽ sẽ phải trả giá, nhưng tài nguyên linh dược bên trong chính là những thứ mà chúng ta cần.   

 

 

- Cho nên…   

 

Nói đến đây, Chu Hạo Bình hít một hơi thật sâu, nói:   

 

- Tôi cho rằng ngày mai chúng ta có thể đáp ứng yêu cầu của y sư Nguyên Bân.   

 

Có Chu Hạo Bình bắn phát súng đầu tiên, các Ủy viên còn lại cũng không còn nhiều cố kỵ, rốt rít đồng ý.   

 

Thấy tất cả đều đồng ý, Từ Khải Liễu cũng gật đầu một cái, sau đó quay sang nhìn đám người Lưu Mộc Dương bên cạnh.   

 

- Phong động Long Sơn rất quan trọng đối với chúng ta. Hơn nữa, cũng liên quan đến chuyện Tuyệt Y Đường sáp nhập vào, cho nên tôi cũng đồng ý chuyện này.   

 

Lưu Mộc Dương cũng không nói nhiều, trực tiếp tỏ thái độ.   

 

- Tôi đồng ý với ý kiến của Mộc Dương.   

 

Liêu Long Căn cũng chậm rãi gật đầu một cái.   

 

Thấy hai người đều đồng ý, Từ Khải Liễu liền nhìn Giang Nguyên:   

 

- Giang Nguyên, ý kiến của cậu như thế nào?   

 

Nghe mọi người nói, Giang Nguyên biết hắn không thể phản đối, liền hít một hơi thật sâu, sau đó nói:   

 

- Nếu mọi người đều đồng ý, tôi cũng không phản đối.   

 

- Nhưng tôi hy vọng tận lực kéo dài thời gian tiến vào thêm mấy ngày nữa. Ít ra cũng cho chúng ta đủ thời gian xem qua những đoạn băng tư liệu. Khi đó chúng ta sẽ có biện pháp ứng đối chính xác hơn.   

 

Nói đến đây, Giang Nguyên dừng lại một chút rồi nói tiếp:   

 

- Tôi vừa mới phân tích tài liệu xong, phát hiện rằng nếu chúng ta có thể chuẩn bị chu đáo, hơn nữa hiểu biết rõ ràng hơn tình huống bên trong phong động Long Sơn, như vậy chúng ta có thể hạ sự nguy hiểm và tổn thất xuống mức thấp nhất.   

 

Nghe Giang Nguyên nói, các vị Ủy viên Hội Đồng Viện đều gật đầu, trong lòng thầm khen: Vị tân Ủy viên thường vụ này không hổ danh là lính đánh thuê, suy tính chu đáo hơn so với mọi người.   

 

Cuộc hội đàm chính thức vào ngày hôm sau, Giang Nguyên không có tham gia. Hắn không thích tham gia vào những chuyện thương lượng như vậy, đồng thời cũng chẳng am hiểu về nó.   

 

Có Từ Khải Liễu, Lưu Mộc Dương và các vị Ủy viên cáo già, Giang Nguyên có thể khẳng định, nội viện nhất định sẽ không cho Lý Nguyên Bân chiếm ưu thế quá nhiều trong những vấn đề mấu chốt.   

 

Điều mà hắn quan tâm nhất bây giờ chính là nhóm người Từ Khải Liễu có thể kéo dài được thời gian bao lâu. Mặc dù hy vọng có thể kéo dài được một tuần nữa không cao, nhưng Giang Nguyên vẫm ôm chút hy vọng nhỏ nhoi này.   

 

Bây giờ có lo lắng cũng không giải quyết được cái gì. Cho nên, lúc này hắn đang ngồi trong phòng tình báo ngoại viện, tiến hành tìm hiểu tất cả tình huống bên trong phong động Long Sơn từ tổ thành viên ngoại viện còn sống trở về.   

 

Khi tiến vào phong động Long Sơn, Giang Nguyên sẽ không để cho người khác dẫn đội. Bởi vì liên quan đến Cửu Vĩ, với rất nhiều dấu hiệu xem ra, phong động Long Sơn rất có liên quan đến Cửu Vĩ. Vì thế, có lẽ có chút mạo hiểm, nhưng Giang Nguyên nhất định phải tự mình tiến vào trong đó.   

 

Chỉ có vào bên trong, cho dù Cửu Vĩ còn chưa hoàn toàn giải phong, nhưng vẫn có thể xác nhận phong động Long Sơn có liên quan đến nó hay không.   

 

Một nguyên nhân khác, trước mắt Giang Nguyên vẫn không có cách nào tin tưởng Lý Nguyên Bân. Hắn có thể xác nhận, Lý Nguyên Bân tuyệt đối không chỉ vì muốn tìm linh dược, chắc chắn là có mục đích khác. Nếu để cho người khác đi, hắn thật sự không yên tâm.   

 

Hơn nữa, mặc dù ngoài mặt thực lực của hắn xếp vị trí số 3, nhưng trên thực tế, tuyệt đối là xếp hàng thứ nhất. Bất kể là nguyên nhân gì và tình huống ra sao, hắn nhất định phải tiến vào phong động Long Sơn.   

 

Lý Nguyên Bân đã xác định sẽ dẫn đội Tuyệt Y Đường tiến vào. Thiên Y Viện tất nhiên cũng phải do một vị Ủy viên thường vụ dẫn đội.   

 

Từ Khải Liễu là Viện trưởng, nên không thể đi vào. Còn lại ba người, tất phải chọn ra một người. Với kinh nghiệm thực chiến và năng lực thám hiểm, phòng thủ mạnh nhất của hắn, muốn có được vị trí đó cũng không khó khăn lắm.   

 

Ít nhất, ngoại trừ có quan hệ khá gần với Tuyệt Y Đường ra, cũng không còn nhân tố nào khác có thể ngăn cản hắn bắt lấy vị trí đội trưởng này.   

 

Cho dù có đạt thành hiệp nghị với Tuyệt Y Đường, cũng không ai lấy nó ra làm lý do để ngăn cản hắn.   

 

Cho nên, Giang Nguyên đang chuẩn bị toàn diện cho việc tiến vào của mình.   

 

Lý Nguyên Bân tuyệt đối hiểu rõ tình huống bên trong phong động Long Sơn hơn những người khác. Vì thế, nếu không muốn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Giang Nguyên nhất định phải làm quen với tình huống bên trong càng nhiều càng tốt. Ít ra sẽ đảm bảo cho hắn không bị Lý Nguyên Bân đẩy xuống hố.   

 

- Vị trí này, chúng tôi gặp một đám sinh vật cổ quái giống như sói. Nhưng bọn chúng ngoại trừ năng lực công kích và nhảy rất cao, tốc độ cực nhanh ra thì còn có thể tiến hành tấn công ở khoảng cách ngắn.   

 

- Còn nơi này, chúng tôi phát hiện một loại thực vật hút máu. Lá của chúng rất linh hoạt và dai. Tiếng động và thân nhiệt có thể dẫn đến sự chú ý của chúng. Một đồng đội của chúng tôi đã bị giết ở chỗ này.   

 

Nghe xong miêu tả, Giang Nguyên chậm rãi gật đầu.

Giang Nguyên cũng không cảm thấy bất ngờ với kết quả đạt thành hiệp nghị. Với thái độ nôn nóng của Lý Nguyên Bân lúc này, thời gian tuyệt đối không thể kéo dài quá lâu.  

 

Advertisement
';
Advertisement