Lý Nguyên Bân có chút không kiên nhẫn.   

 

- Bây giờ vào hang sao?   

 

Nghe Lý Nguyên Bân nói, y sư Hoàng không nhịn được sửng sốt một chút:   

 

- Thời gian vẫn còn sớm, không cần gấp như vậy chứ?   

 

- Nếu mọi người đã chuẩn bị xong, không cần lãng phí thời gian. Đi, nói cho Giang Nguyên biết tôi đã đến, để cậu ta chuẩn bị tiến vào.   

 

Nghe giọng điệu có chút ra lệnh của Lý Nguyên Bân, Hoàng y sư khẽ cau mày, nhưng vẫn kiên nhẫn nói:   

 

- Được, mời y sư Nguyên Bân sang bên cạnh nghỉ ngơi. Tôi lập tức đi thông báo cho Ủy viên thường vụ Giang ngay.   

 

Sau khi nhận được tin tức, Giang Nguyên cũng không khỏi cau mày, ánh mắt lóe lên sự lạnh lùng, nói:   

 

- Không nghĩ đến lại không thể chờ đợi được như vậy. Xem ra phải cẩn thận hơn.   

 

Lão Vương bên cạnh nghe Giang Nguyên nói, không nhịn được lóe lên sự kinh nghi. Theo như ý của Ủy viên thường vụ Giang, chẳng lẽ Tuyệt Y Đường…   

 

Trong lúc ông còn đang nghi ngờ, giọng nói lạnh lùng của Giang Nguyên đã truyền đến:   

 

- Bảo tất cả mọi người mang theo dụng cụ, tập trung tại nơi này.   

 

- Tập trung tại nơi này? Không chờ đám người y sư Nguyên Bân sao?   

 

Lão Vương hỏi lại một câu, liền nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Giang Nguyên, vội vàng theo bản năng nói:   

 

- Vâng.   

 

- Chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao Giang Nguyên còn chưa đến? Ngay cả Hoàng Văn Hiên cũng không thấy. Người đâu, đi thúc bọn họ đi.   

 

Đợi mấy phút, không thấy người đâu, Lý Nguyên Bân có chút không kiên nhẫn, vội vàng nói.   

 

Nhưng ông không biết, tất cả thành viên của Thiên Y Viện đều đứng cùng với Giang Nguyên trước cửa động Long Sơn Phong. Ngay cả vị Ủy viên Hoàng Văn Hiên đi đón tiếp Lý Nguyên Bân cũng đã có mặt, hoàn toàn gạt đám người Lý Nguyên Bân sang một bên.   

 

Hai mươi người của Thiên Y Viện nhìn năm người đứng hàng trước nhất. Giang Nguyên đứng chính giữa, bên cạnh là Eve và hai đại Vu sư, còn có Hoàng Văn Hiên.   

 

- Mục đích của hành động lần này, mọi người hẳn đã biết. Ở đây, tôi chỉ nhắc nhở mọi người lại một chút.   

 

Ánh mắt Giang Nguyên lạnh lùng nhìn những người trước mắt, trầm giọng nói:   

 

- Lần hành động này, còn có mười người của Tuyệt Y Đường tham gia. Tuy nói Tuyệt Y Đường sẽ sát nhập vào Thiên Y Viện chúng ta, nhưng tạm thời vẫn chưa phải là người cùng một phe, nhất định phải cẩn thận một chút.   

 

- Vâng.   

 

Mọi người cùng kêu lên.   

 

- Tốt.   

 

Nhìn phản ứng của tất cả mọi người, Giang Nguyên hài lòng gật đầu, sau đó tiếp tục nói:   

 

- Nhưng mọi người cũng phải chú ý một chút. Bất kể thế nào, ở xa tới là khách. Bên ngoài thì nhiệt tình, nhưng bên trong phải cẩn thận, mọi người hiểu chưa?   

 

Ánh mắt mọi người đều lóe lên một cái, đồng loạt gật đầu:   

 

- Hiểu!   

 

- Được rồi, nếu bọn họ không thể chờ đợi, vậy để bọn họ đi đi.   

 

Giang Nguyên mỉm cười quay sang nhìn Hoàng Văn Hiên:   

 

- Trưởng ban Hoàng, phiền ông rồi.   

 

- Vâng, Thường ủy Giang.   

 

Đối mặt với vị Ủy viên thường vụ trẻ tuổi này, Hoàng Văn Hiên không dám bất kính, trầm giọng nói.   

 

Đã sớm không chờ đợi được, nghe Hoàng Văn Hiên thông báo lại, mặc dù đối với hành động của Giang Nguyên cảm thấy không vui, nhưng Lý Nguyên Bân vẫn dẫn thuộc hạ của mình chạy đến.   

 

Hoàng Văn Hiên đi một bên, mặc dù nhìn thấy gương mặt của Lý Nguyên Bân có chút dửng dưng, nhưng rõ ràng bước chân khá nhanh, trong lòng âm thầm gật đầu:   

 

- Xem ra vị y sư Lý Nguyên Bân này đúng là có chút cổ quái.   

 

Đứng trước động Long Sơn Phong, nhìn Lý Nguyên Bân đang chạy nhanh đến, Giang Nguyên tiến lên hai bước bày tỏ sự nghênh đón. Nếu hai bên đã quyết định hiệp nghị thống nhất, cộng thêm Lý Nguyên Bân dù sao cũng là nhân vật cấp tổ sư, vẫn nên bày tỏ sự nhiệt tình một chút.   


Lúc này, Lý Nguyên Bân cũng không khách sáo quá nhiều với Giang Nguyên, chẳng qua khi nhìn Eve và hai đại Vu sư, chân mày liền cau lại.

Advertisement
';
Advertisement