Sau khi Giang Nguyên mở ra, quả nhiên bên trong là những chiếc hộp nhỏ được xếp ngăn nắp. Lúc Giang Nguyên mở nắp hộp ra, khứu giác nhạy bén đã giúp hắn lập tức cảm nhận được mùi thơm quen thuộc nhẹ nhàng tỏa ra từ trong cái hộp lớn.

Giang Nguyên miễn cưỡng áp chế hưng phấn trong lòng, tiện tay mở một cái hộp ra, bên trong lập tức lộ ra một củ sâm núi khô tong teo nhưng lại có những sợi râu trắng dài nửa thước đang lẳng lặng nằm đó. Một mùi sâm nhàn nhạt không thể không ngửi thấy đập vào mặt khiến Giang Nguyên không kìm được hít sâu một hơi.

Hắn đưa một ngón tay ra nhẹ nhàng sờ lên thân củ sâm núi. Trong đầu hắn lập tức lóe lên dòng tin tức: “Phán đoán: Một củ sâm núi bảy mươi lăm năm, chủ thể hoàn chỉnh, rễ hoàn hảo. Hàng thượng phẩm...”

Giang Nguyên cảm nhận được dòng tin tức này lóe lên trong đầu. Mặc dù dựa vào kinh nghiệm hắn đã phán đoán được củ sâm núi này ít nhất phải hơn năm mươi năm. Nhưng hắn thật sự không ngờ, nó những bảy mươi lăm năm...

Hắn cố nén hưng phấn trong lòng, cẩn thận đóng nắp lại. Sau đó hắn lại lấy một cái hộp nhỏ khác...

- Một củ sâm núi tám mươi ba năm...

Giang Nguyên vừa cảm nhận được phán đoán truyền đến trong đầu liền đưa tay bưng kín mặt

- Móa... Vẫn là làm quan sướng hơn... Làm quan to càng sướng nữa... Mình cực khổ lên núi tìm kiếm mà cùng lắm cũng chỉ tìm được sâm bốn mươi năm. Người ta tùy tiện gửi đến một ít, đã bảy tám mươi năm, hơn nữa đều là hàng thượng phẩm... Ở đây tổng cộng bao nhiêu củ chứ?

- Một hai ba bốn năm... sáu bảy... mười... Khốn kiếp... Cả mười củ sâm núi bảy tám chục năm chứ không phải ba bốn chục năm đấy. Mà còn là hàng của Đồng Nhân Đường... Với giá thị trường hiện nay chắc ít nhất cũng ba bốn triệu tệ...

- Mẹ kiếp... Vốn mình chỉ muốn đòi mấy củ sâm ba bốn chục năm, giờ người ta tiện tay đã quẳng ra thứ gấp mấy lần...

Giang Nguyên cố nén cảm thán trong lòng, bắt đầu hưng phấn tính toán. Mười củ sâm núi này đủ cho mình dùng trong bao lâu.

Trước kia một củ sâm núi khoảng ba mươi năm mình có thể ăn trong bốn năm ngày. Đương nhiên là hắn phải dùng tương đối tiết kiệm. Giờ một chủ sâm núi tám mươi năm này có hiệu lực ít nhất phải bằng bốn năm củ sâm ba mươi năm. Cũng có thể nói, một củ sâm núi này nếu mình dùng với cách tiết kiệm trước kia thì ít nhất có thể ăn trong hơn nửa tháng.

Hơn mười củ sâm núi này, tính ra cũng đủ cho mình dùng trong hơn nữa năm.

Đương nhiên, trước kia vì không có hàng nên phải ăn tiết kiệm. Giờ trong tay hắn có hàng tốt như vậy, dĩ nhiên không cần phải tiết kiệm đến thế. Trước kia một củ ba mươi năm có thể ăn trong bốn năm ngày, giờ một củ tám mươi năm cứ ăn trong mười ngày là được rồi.

Tuy nhiên một củ ăn mười ngày này cũng đủ cho nhà người ta ăn trong ba tháng không sợ đói rồi. nghĩ tới đây, trong lòng Giang Nguyên mừng thầm, không tính những lợi ích khác, chỉ riêng hộp sâm núi lớn này đã vượt quá kỳ vọng của hắn rồi.

Hắn nhẹ nhàng cầm một củ sâm núi lên cẩn thận cắn một miếng nhỏ, nhấm nháp trong miệng, một chất dịch chảy ra, sau đó từ cổ họng đi xuống, hai mắt Giang Nguyên sáng ngời.

Vì một cỗ khí lưu ấm áp cực lớn nhanh chóng cuộn lên chậm rãi trong khí hải, hơn nữa cỗ khí lưu này có cảm giác vẫn tiếp tục lớn dần lên. Điều này làm Giang Nguyên vui sướng trong lòng. Hàng tốt, quả nhiên là hàng tốt.

Môi trường ở Văn phòng đại diện Sở Nam thực sự chẳng tốt chút nào. Ít nhất trong miệng Giang Nguyên nhai miếng sâm núi tám mươi năm, buổi sáng luyện tập hơn nửa tiếng, vậy mà vẫn còn thiếu 200 điểm nữa Năng lượng Cữu Vĩ đuôi 2 mới đầy. Điều này khiến Giang Nguyên trong lòng tràn đầy cảm thán.

Lúc này, bên Trưởng phòng Dương mới sáng sớm đã cho xe đến đón Giang Nguyên. Tuy lần này Phó tỉnh trưởng La không đi cùng, nhưng sau khi ông cùng Giang Nguyên ăn bữa sáng đã không hề để ý đến thân phận Phó tỉnh trưởng của mình tiễn Giang Nguyên lên xe.

Điều này khiến Chủ nhiệm Chánh văn phòng đại diện trú tại Bắc Kinh nhìn đến mức tròng mắt suýt rơi cả ra ngoài. Vốn ông cứ nghĩ vị Giang công tử này là con cháu của Phó tỉnh trưởng La. Nhưng con cháu sao có thể được Phó tỉnh trưởng La đích thân tiễn lên xe chứ? Hơn nữa chiếc xe đến đón vị Giang công tử này...

Không nói đến biển số kia, nhưng trong xe có đặt hai cái giấy thông hành... Một là Quốc A, có nghĩa chiếc xe này có thể tùy ý ra vào các phòng ban Quốc vụ viện.

Cáu này cũng chẳng là gì trong Tứ Cửu thành, ít nhất Chủ nhiệm Kỷ cũng đã từng thấy, nhưng cái còn lại khiến ông kinh ngạc hơn... Giấy thông hành có thể ra vào nơi ở của lãnh đạo cao nhất.

Advertisement
';
Advertisement