Mạc Khang nghe thấy lời này thì cũng động tâm, nói: “Điều kiện mà Trần tiểu thư đưa ra này tất nhiên là tôi rất vui! Nhưng mà vấn đề trước mắt là tôi cũng có khó khăn, không thể đồng ý với cô được.”  

 

Trần Ngư nhàn nhạt nói: “Tướng quân Mạc Khang có khó khăn gì thì có thể nói thẳng, là bạn bè, có thể giúp tôi nhất định sẽ giúp.”  

 

Tuy rằng Tề Đẳng Nhàn biết hai chữ “Bạn bè” của Trần Ngư là gặp quỷ nói tiếng quỷ nhưng hắn vẫn rất khó chịu.  

 

Nhưng Trần Ngư có tâm tư gì chứ, căn bản là không cần liếc hắn một cái đã có thể đoán được tâm lý hắn hoạt động như nào nên yên lặng vươn tay nhỏ tới, nhẹ nhàng vỗ vỗ ở trên đùi hắn.  

 

“Aiz, phụ nữ quá thông minh cũng không phải là chuyện gì tốt!”  

 

Tề Đẳng Nhàn sửng sốt, sau đó âm thầm thở dài ở trong lòng, chút khó chịu nọ cũng theo gió tan thành mây khói.

 

“Được, nếu Trần tiểu thư đã hào phóng như vậy thì tôi đây cũng không khách khí nữa!”  

 

Mạc Khang nghe thấy lời Trần Ngư nói thì cười ha ha, sau đó cao hứng nói.  

 

Trần Ngư cười cười nói: “Mạc Khang tiên sinh không cần phải khách khí với tôi, về sau mọi người phải hợp tác trong thời gian dài mà!”  

 

Mạc Khang nói: “Trần Ngư tiểu thư có biết thủ hạ dưới trướng của Trần Tiên Hà có một cao thủ tên là Dụ Khôn không?”  

 

Trần Ngư nghe xong thì sửng sốt, lắc đầu nói: “Người này thì tôi lại không biết rồi, chỉ là tướng quân mạc kang có nhiều người nhiều súng ống đạn dược như vậy mà còn phải sợ một người không biết được gọi là cao thủ sao?”  

 

Mạc Khang nói: “Cái đó thì tôi đương nhiên sẽ không sợ, nhưng thủ hạ dưới trướng của tôi lại không có cao thủ như vậy, tôi cần một đại cao thủ tới giúp tôi một việc lớn như vậy!”  

 

Trần Ngư nói: “Không biết là giúp anh việc lớn gì? Nếu mà nói là cao thủ thì tôi có thể lập tức tìm được!”  

 

Mạc Khang nói: “Bên Quang Dương này vẫn còn một đội quân phiệt khác gọi là Khải Hoàn quân, vũ lực cá nhân của hắn cực kỳ cao, tôi muốn tìm người đánh bại hắn.”  

 

Trần Ngư nói: “Trực tiếp phái binh qua đó nghiền áp không phải là xong rồi sao, từ khi nào mà tướng quân Mạc Khang lại để ý tới mấy thứ như này rồi?”  

 

Mạc Khang lắc đầu nói: “Trần tiểu thư có điều không biết, người gọi là Khải Hoàn này cũng đã từng là thủ hạ dưới trướng của Nãi Tín tướng quân với tôi! Sau khi Nãi Tín tướng quân xuống đài thì chúng tôi mỗi người tự lập môn hộ riêng, nếu như tôi dụng binh gây chiến với Khải Hoàn này thì thuộc hạ huynh đệ dưới trướng tôi hơn phân nửa sẽ không tình nguyện.”  

 

Tề Đẳng Nhàn lúc nghe thấy hai chữ “Nãi Tín” này thì lông mày không khỏi hơi động.  

 

Nãi Tín chính là tên thật của đồ tể nha!  

 

“Người tên Khải Hoàn này bộ não cứng nhắc, không muốn động tới việc gì có liên quan đến ma tuý, hắn không muốn làm còn chưa tính, còn nơi nơi nhằm vào tôi nữa.”  

 

“Tôi có một số việc làm ăn nhất định phải đi qua địa bàn của hắn.”  

 

“Không thể phái binh đánh lại được nên mới lập ra một ước định. Tôi đi tìm cao thủ đánh với hắn một trận, nếu có thể thắng thì có thể đi ngang qua địa bàn của hắn mà không bị cản trở nữa.”  

Trần Ngư cười nói: “Người tên Khải Hoàn này cuồng vọng như vậy sao? Thế mà dám đưa ra cả điều kiện như vậy!”  

 

 

Mạc Khang lắc lắc đầu, bất đắc dĩ nói: “Không phải hắn cuồng vọng đâu mà là do hắn thật sự rất mạnh! Hắn đã từng là đại tướng số một trong số các thủ hạ dưới trướng của Nãi Tín tướng quân, vũ lực cá nhân cao cường tới mức phóng mắt tìm toàn bộ ở vùng Đông Nam Á này cũng rất khó có thể tìm ra được một đối thủ.”  

 

 

Trần Ngư nói: “Nên anh mới bàn bạc với Trần Tiên Hà để thủ hạ Dụ Khôn của anh ta giúp anh lên đánh một trận?”  

 

 

Mạc Khang nói: “Đúng vậy, dù sao thì Dụ Khôn cũng coi như là cao thủ mạnh nhất mà tôi từng gặp qua.”  

 

 

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement