“Còn nữa, đại hội võ đạo do Hồng Bang chi nhánh thành phố Hương Sơn và phân đà Long Môn chi nhánh thành phố Hương Sơn liên thủ với nhau để tổ chức ra sắp sửa đến ngày khai mạc rồi đấy, đến lúc đó mà Chiến Phi lôi kéo tập thể các cao thủ ở phía nam đất nước tiến hành bao vây và tiêu diệt anh thì cũng vô cùng phiền phức cho coi!” Dương Quan Quan dời trọng tâm câu chuyện sang chỗ khác, cô ta nói bằng giọng thật trầm.  

 

 

“Bọn họ muốn đối phó tôi à? Vậy thì cũng phải xem liệu bọn họ có đủ năng lực để làm như vậy hay không mới được! Đến lúc đó thì tôi sẽ tự khiến cho bản thân bại lộ, tôi ngược lại cũng muốn thử xem xem những người đó có đủ năng lực để giữ chân tôi lại hay không.” Tề Đẳng Nhàn mỉm cười. “Dạo gần đây tôi đang tập trung nghiên cứu quyền pháp chim đại bàng của Hồng Thiên Đô, tôi lại hiểu ra thêm một vấn đề mới nữa rồi, cũng không phải không có nguyên nhân gì mà bản lĩnh chạy trối chết của ông ta lại được xưng tụng là đệ nhất trong thiên hạ này đâu.”  

 

Dương Quan Quan vô cùng kinh ngạc, cô ta hỏi lại: “Tự khiến cho bản thân bại lộ sao? Có phải hành động đó của anh có hơi mạo hiểm quá mức rồi hay không?”  

  Advertisement

Tề Đẳng Nhàn đáp lời cô ta: “Tôi sẽ chuẩn bị sẵn sàng trước mọi việc, sau khi làm cho đại hội võ đạo đó trở nên rối loạn thì tôi sẽ ngay lập tức chạy đi thật xa, nhân tiện còn kiếm thêm một số tiền nhỏ để bỏ túi mang theo nữa… Đợi đến khi nào đã rửa sạch được danh phận phần tử khủng bố rồi thì tôi sẽ quay lại với thành phố Hương Sơn này!”  

 

Suy nghĩ của Tề Đẳng Nhàn cực kỳ đơn giản, hắn chỉ muốn sử dụng vũ lực để phá tan tất cả những âm mưu thâm độc kia, hắn lười không muốn dông dài với những con người đó.  

 

Chẳng phải là Hồng Bang chi nhánh thành phố Hương Sơn và phân đà Long Môn chi nhánh thành phố Hương Sơn đang chuẩn bị tổ chức một đại hội võ đạo gì gì đó để cố tình nhằm vào hắn sao? Cũng tốt thôi, vậy thì chính hắn sẽ khiến cho bản thân mình bại lộ trước mặt bọn họ vậy, hắn chỉ cần học theo trận đại chiến Kiều Phong đã xảy ra ở Tụ Hiền Trang (*) thôi, sau đó hắn sẽ tiêu sái gạt mình ra khỏi trận chiến rồi rời đi.  

 

(*) Chi tiết trong tiểu thuyết Kim Dung.  

 

Cứ như vậy thì mặt của hai tổ chức lớn nhất đều sẽ bị Tề Đẳng Nhàn vả cho sưng tấy, bọn họ cũng khó có thể tập hợp lòng người được nữa.  

 

Trong lòng Tề Đẳng Nhàn đã có sẵn tính toán cho tất cả mọi việc.  

 

Chỉ sau hai ngày nữa thôi, danh phận của hắn sẽ được quyết định là một phần tử khủng bố.  

 

Đến lúc đó thì đại hội võ đạo của thành phố Hương Sơn cũng sẽ bước vào giai đoạn bắt đầu tụ họp lại với nhau, cả Hồng Bang chi nhánh thành phố Hương Sơn và phân đà Long Môn chi nhánh thành phố Hương Sơn đều sẽ bỏ ra rất nhiều tài nguyên và nhân lực, lấy cao thủ đệ nhất ở thành phố Hương Sơn là Chiến Phi làm người cầm đầu, lôi kéo phần đông các cao thủ võ thuật ở vùng phía nam để tất cả bọn họ cùng kết lại làm liên minh với nhau.  

 

Tề Đẳng Nhàn sẽ lộ diện ở buổi họp của đại hội võ đạo đó, quấy nhiễu đại hội võ đạo, sau đó nhanh chóng rời đi, trong quá trình đó thì nhân tiện bắt cóc thêm cả Quý Khải đi theo nữa.  

 

Tề Đẳng Nhàn đã kết thù với nhà họ Quý rồi còn gì, nếu như hắn bắt cóc Quý Khải theo thì thứ nhất là vừa có thể cảnh cáo nhà họ Quý một lần, thứ hai là vừa có thể kiếm được một số tiền lớn để đền bù một chút tổn thất của bản thân, có lý do gì mà hắn lại không làm như vậy cơ chứ?  

 

Tề Đẳng Nhàn dẫn dắt hai học trò của mình luyện công phu cho xong rồi quay lại nhà họ Lôi để lên tiếng chào Lôi Thiên Tứ, sau đó hắn rời đi, cũng hứa hẹn với Lôi Thiên Tứ rằng bản thân sẽ về lại nhà họ Lôi vào buổi tối ngày hôm đó.  

 

Hạng mục club trên du thuyền mà Dương Quan Quan và Hứa Trường Ca đang cùng rót vốn đầu tư với nhau đã bắt đầu quá trình thi công rồi, ở bên phía cảng vốn dĩ đã có sẵn một thiết kế cột chống tương đối phù hợp, có điều số lượng công trình cần xây dựng khá là lớn, số vốn đầu tư được rót vào cũng khá là lớn, muốn thu hồi lại vốn đầu tư thì cũng cần một khoảng thời gian.  

 

Vốn dĩ Dương Quan Quan đã hẹn Hứa Trường Ca rằng đến buổi chiều thì bọn họ sẽ cùng nhau đến công trường để thị sát tình hình một chuyến xem sao, kết quả là cô ta đợi tận nửa tiếng đồng hồ nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Hứa Trường Ca ở đâu cả.  

 

Bởi vì Tề Đẳng Nhàn cũng muốn nói chuyện với Hứa Trường Ca một chút nên hắn cũng đi theo Dương Quan Quan.  

 

“Không phải là Hứa tổng đã quên mất chuyện này rồi đấy chứ?” Dương Quan Quan không nhịn được mà cau mày rồi hỏi, cô ta lấy điện thoại di động ra để chuẩn bị bấm số gọi cho Hứa Trường Ca.  

“Chú Hứa là một con người tương đối tuân thủ giờ giấc, bệnh hay quên của chú ấy cũng chưa nghiêm trọng đến mức như vậy đâu.” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu rồi nói. “Tôi đoán là có thể giữa chừng đã có chuyện gì đó xảy ra nên tạm thời chú ấy chưa thể tới đây để gặp cô được.”  

 

 

Dương Quan Quan gọi vào số điện thoại của Hứa Trường Ca, nhưng trạng thái ở đầu dây bên kia lại là báo bận, cô ta bèn nói với Tề Đẳng Nhàn: “Không gọi được cho ông ấy.”  

 

 

Tề Đẳng Nhàn lập tức đề nghị: “Để tôi gọi điện cho con gái của ông ấy thử xem sao.”  

 

 

Nhất thời Dương Quan Quan lại lần nữa nở một nụ cười lạnh rồi nhíu mày và nói: “Vậy mà anh còn nói là anh không có quan hệ gì với Hứa Ức Ngọc cơ đấy, anh còn lưu số của cô ta nữa cơ mà!”  

 

 

Tề Đẳng Nhàn cũng không dám biện hộ điều gì cho vấn đề đó, dù sao cũng nhờ có ơn của Từ Ngạo Tuyết đã dùng thủ đoạn để gài bẫy hắn mà hình tượng của hắn trong mắt Dương Quan Quan cũng đã sụp đổ rồi, cho dù có nhiều lời với cô ta thì cũng chỉ là vô ích mà thôi.  

 

 

Tề Đẳng Nhàn gọi vào số điện thoại của Hứa Ức Ngọc, chuông điện thoại vừa mới reo được hai hồi thì người ở đầu dây bên kia đã bắt máy, bọn họ nghe thấy giọng nói tràn đầy lo lắng của Hứa Ức Ngọc vọng ra: “Bé mập à, không xong rồi, daddy của tôi đã gây ra chuyện lớn rồi!”  

 

 

Tề Đẳng Nhàn vừa ngạc nhiên vừa sửng sốt, hắn hỏi: “Có chuyện gì vừa mới xảy ra vậy? Ban nãy tôi đã gọi vào số điện thoại của chú Hứa nhưng mà chú ấy lại không bắt máy, vì thế nên tôi mới gọi vào số điện thoại của cô.”  

Advertisement
';
Advertisement