Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (FULL)

 Tề Đẳng Nhàn nhận lấy, vội nói với Cap còn chưa ra tay: "Tín đồ Cap thật sự quá hào phóng, vì truyền bá lời dạy của Thánh Chúa mà đã tuyên bố phải quyên góp hơn năm trăm triệu đô la.” 

 Trong lòng Cap mắng cha mắng mẹ hắn, tuy ông ta là cha đỡ đầu trong giới mafia, hơn nữa còn là chủ nhân của gia tộc Potter, nhưng một lúc đưa ra nhiều tiền như vậy vẫn rất đau lòng. 

 Ông ta cũng đâu phải Tokalevsky, đâu phải là đầu sỏ có thể cướp đoạt tiền của nhân dân… 

 Số tiền đó của ông ta là kiếm từ từng cây đạn dược, từng món hàng lậu, có dễ tí nào đâu? 

 Thủ lĩnh kinh ngạc nói: "Thì ra Cap tiên sinh là giáo đồ sùng đạo như vậy, thật sự là tấm gương cho thế hệ chúng tôi! Vừa rồi còn nhầm Cap tiên sinh là dị giáo, tôi thực sự hối hận.” 

 Tề Đẳng Nhàn vội nói: "Tôi cũng phải sám hối hành vi của mình, là tôi lầm tưởng ông ấy là dị giáo trước... Tất cả đều là lỗi của tôi!” 

 Cap biết Tề Đẳng Nhàn đang uy hiếp mình, nếu bây giờ ông ta không lấy tiền ra nhất định sẽ bị tên này mượn cớ để đánh tên ông ta vào danh sách dị giáo, đành cắn răng móc chi phiếu viết số tiền. 

 Sau khi Tề Đẳng Nhàn nhận được hai tấm chi phiếu, hắn rút tay phải về, sau đó lại đưa tay trái ra ngoài. 

 “???” 

 Tokalevsky và Cap nhìn hắn với khuôn mặt khiếp sợ, còn chưa đủ? 

 Lại thấy Tề Đẳng Nhàn móc quyền trượng từ đâu ra, cầm bằng tay phải, giọng điệu ôn nhu: "Thánh Chủ đã nói nếu đã duỗi tay trái ra thì phải duỗi cả tay phải.” 

 Lý Vân Uyển khiếp sợ, không phải là "nếu người ta tát vào mặt bên trái của bạn, hãy thò mặt ra bên phải ra" sao? Từ khi nào thành thế này rồi? 

 "WDNM!" Tokalevski chửi thầm trong lòng nhưng vẫn cắn răng lấy ra thêm một tấm chi phiếu, viết thêm một trăm triệu cho hắn. 

 Tề Đẳng Nhàn nói với Cap: "Vừa rồi không phải ông nói muốn đưa trang viên này cống hiến cho Thánh Chủ, ủ rượu để phụng Thánh Chủ vào chủ nhật sao, Cap tiên sinh thật hào phóng, khiến thế hệ tôi ngưỡng mộ không thôi!” 

 Cap đen mặt quay đầu lại gọi người hầu đi lấy giấy chứng nhận bất động sản, sau đó giao thẳn cho Tề Đẳng Nhàn. 

 "Cầu xin vinh quang của Chúa mãi chiếu rọi lên hai người! Avada... Ừm... A Di... Amen!” Tề Đẳng Nhàn cầm quyền trượng trong tay, dùng vẻ mặt nghiêm túc vung nhẹ lên, sau đó gõ lên vai hai người. 

 Lý Vân Uyển dở khóc dở cười, đừng nói là hắn lại muốn "Avada Kedavra" đấy chứ? 

 Thủ lĩnh cũng đặt tay lên ngực, hơi cúi đầu về phía hai người: "Cảm tạ hai vị đã hào phóng giúp đỡ, chắc chắn Thánh Chủ sẽ cảm nhận được lòng thánh kính của hai vị.” 

 Tuy Cap và Tokarevsky buồn nôn muốn người nhưng vẫn phải cúi xuống trả lễ. 

 Lúc này Tề Đẳng Nhàn lúc này quay đầu lại nhướn mày với Lý Vân Uyển, ý tứ đại khái là —— em thấy tôi đỉnh không? 

 Khóe miệng Lý Vân Uyển nở một nụ cười nhẹ, nhưng giây tiếp theo, sắc mặt bỗng biến đổi mang theo sự bất mãn và lạnh lùng. 

 "Ơ sao đột nhiên biến sắc? Chê mình không kiếm đủ nhiều à? "Tề Đẳng Nhàn nhìn cô ta ngẩn người. 

 Nhưng hắn nhất định không ngờ tới, Lý Vân Uyển đã đoán già đoán non ra được mối quan hệ giữa hắn và Irena Jinva. 

 Lý Vân Uyển cũng không phải đồ ngốc. 

 Tokalevsky nói, trước đây Irena Jinva làm việc cho hắn chứ không nói cô ta làm việc cùng Hướng Đông Tinh... 

 Nhưng khi Irena Jinva đến Mễ quốc giúp Lý Vân Uyển làm việc, bên ngoài mặt lại nói là Hướng Đông Tinh sắp xếp tới! 

 Hơn nữa nhìn thái độ Tề Đẳng Nhàn kiên quyết như thế, thoáng cái cô ta đã hiểu ra được mối quan hệ giữa tên cặn bã này và Irena Jinva nhất định không đơn giản! 

 “Thôi không sao, để về nhà nói ngọt ngào một chút là được." Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh suy nghĩ. 

 Tề Đẳng Nhàn ho khan một tiếng, quay đầu nhìn về phía Cap và Tokarevsky: "Tâm ý của hai vị, bổn giáo chủ và Thánh Chủ đều đã nhận được! Trang viên này hiện tại đã nằm dưới danh nghĩa Thánh Chủ, xin mời hai vị rời đi.” 

 Trong lòng Cap thầm mắng mẹ nhà hắn, làm gì có ai quá đáng như vậy bao giờ cơ chứ! 

 Ngay cả thủ lĩnh cũng cảm thấy cách làm của Tổng giám mục đối với hai vị đại ân chủ này có hơi tàn nhẫn. 

 “Hừ!” 

 Sau khi Tokalevsky rời khỏi trang viên, ông ta không khỏi hừ một tiếng, tức đến mức mặt đỏ bừng. 

 Ông ta chưa từng chịu thiệt thòi như vậy? Dù là khi đấu tranh với chính phủ của Tuyết Quốc, ông ta vẫn luôn là kẻ nắm giữ tất cả, vậy mà hôm nay lại phải chịu sự sỉ nhục này! 

 “Thằng nhóc chết tiệt này, sẽ có một ngày mình tự tay giết nó!” Tokarevsky thầm nghiến răng nghiến lợi, cúi đầu đi ra ngoài. 

 Cap nói theo: "Tokalevsky tiên sinh, trang viên của tôi đã bị như vậy... Những điều kiện giữa chúng ta…” 

 “Chuyện còn chưa thành, điều kiện cái gì?!" Tokalevsky quay đầu lại, lạnh lùng hỏi. 

 Cap vừa nghe xong, trong lòng đã bắt đầu chửi mẹ ông ta mười ngàn lần, nhưng vẫn cắn răng nhịn cục tức xuống. 

 Được rồi, nhịn xuống nhịn xuống, ai bảo Tokalevsky trâu bò như vậy, còn có liên quan đến cả chính phủ Ý, thật sự không để trêu vào. 

 Không còn cách nào khác, số lượng mafia do Cap quản lý có rất nhiều ở Ý, mà cũng chỉ là mafia hạng hai mà thôi. 

 Nếu như dưới trướng ông ta là mafia hạng nhất thì cho dù chính phủ Ý hay Tokalevsky có trâu bò đến đâu, cũng chẳng là cái thá gì trước mặt ông ta. 

 Tề Đẳng Nhàn cũng là một người hào phỏng, nhanh chóng đi vào hầm rượu lấy rất nhiều rượu vang quý ra phân phát cho các kỵ sĩ của kỵ sĩ đoàn. 

 Thủ lĩnh có chút xấu hổ nói: "Như vậy hơi kì thì phải?" 

 “Gì mà kì? Mọi người tận trung vì Thánh Chúa, uống hai chén rượu thì có làm sao?” Tề Đẳng Nhàn trả lời. 

Advertisement
';
Advertisement