Tuy rằng thân hình của cô ta cao lớn mập mạp nhưng chung quy lại thì vẫn là một người phụ nữ, vẫn còn phải nghe lời Kim Đồng.
Kim Đồng bám hai tay vào mép giỏ, cẩn thận đánh giá Tề Đẳng Nhàn và trả lời: “Dùng súng cũng không nhất định sẽ bắn chết anh ta được, người này vô cùng lợi hại, linh hoạt mạnh mẽ, không ai có thể chạm vào!”
Ngọc Nữ ngập ngừng nói: “Nhưng giết chết được Tôn Dĩnh Thục thì tiền thưởng cũng không ít đâu!”
Kim Đồng nói: “Hay là thử xem?”
Ngọc Nữ nói: “Thử đi!”
Trong lúc nói chuyện, Ngọc Nữ đã bắt đầu lên đường, thân hình cai lớn mập mạp của cô ta run lên, tựa như một con gấu nâu vừa mới tỉnh dậy sau giấc ngủ đông.
Thế nhưng hành động của cô ta thì lại vô cùng linh hoạt, thân hình như điện, như gió mạnh, xoạt một tiếng đã xông về phía Tề Đẳng Nhàn, hai chân thay nhau đạp đất giống như một con tuấn mã!
Ngọc Nữ vừa đến trước mặt Tề Đẳng Nhàn khoảng chừng hai mét thì bèn giơ tay đánh ra một quyền và nhắm thẳng đến trên trán hắn!
Tề Đẳng Nhàn đứng yên tại chỗ bất động như núi, trên người toát ra một luồng hơi nước, đây là nhiệt lượng toát ra do dòng máu trong người đang sôi sùng sục đang hong khô bề mặt của cơ thể và chỗ nước sông còn đọng lại trên quần áo.
“Đã biết tôi linh hoạt mạnh mẽ, không ai có thể chạm vào mà vẫn muốn ra tay à? Xem ra vợ chồng hai người đang muốn tìm chết!” Đối diện với nắm đấm đang hướng thẳng vào mặt mình, hắn không né không tránh mà giơ tay lên và đánh ra một chưởng.
Nắm tay to như bao cát của Ngọc Nữ hung hăng nện vào lòng bàn tay của hắn, nhưng lại cảm thấy lực đạo kia giống như trâu đất xuống biển, một quyền đánh vào bông vải vậy.
Kim Đồng khẽ giọng nói: “Cái tên này này là cao thủ luyện Bát Quái chưởng, không được cho anh ta cơ hội chạy tới chạy lui, trực tiếp ép chết anh ta đi!”
Trong mũi Ngọc Nữ phun ra một tiếng ừ, ngay sau đó, hai chân cô ta run lên và nhấp nhô một cái, lại là một nắm đấm đại bác nhắm vào yết hầu của Tề Đẳng Nhàn!
Tề Đẳng Nhàn giơ tay phải lên và vung xuống một cái, bốp một tiếng đánh trúng nắm đấm và đánh văng nó ra.
Ngọc Nữ chỉ cảm thấy vùng da trên nắm tay giống như bị điện áp cao đụng vào vậy, tê dại khó chịu, đau tận xương tủy.
Cô ta nghiến răng và tung ra nắm đấm thứ ba nhắm thẳng về phía trái tim của Tề Đẳng Nhàn!
“Nắm đấm đại bác khá lắm, chỉ tiếc là đã đánh nhầm người rồi!” Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng nói, tay phải của hắn không thu lại mà ấn xuống một cái và trực tiếp ấn lên nắm đấm kia.
Ngay sau đó, cổ tay của hắn lướt qua và ngay lập tức muốn lao người đến, thế nhưng lúc này Kim Đồng lại móc súng ra, nhắm chuẩn vào cơ thể của hắn và bắn ra một phát!
Cuối cùng thì Tề Đẳng Nhàn cũng không đi một bước đó, dường như là trong khoảnh khắc lúc Kim Đồng móc cò súng, hắn đã lắc lư cơ thể và trở về chỗ cũ.
Ngọc Nữ thấy thế thì ngay lập tức run người lên, hai nắm đấm lao ra nhắm vào hai bên tai trái phải của Tề Đẳng Nhàn!
Nếu như là người khác đánh đến như vậy thì Tề Đẳng Nhàn sẽ không chút do dự mà một cước chiếm lấy trung tuyến, sau đó đánh vào lồng ngực để đánh chết người đó.
Thế nhưng trong sọt của Ngọc Nữ còn có cả Kim Đồng nữa, trong tay anh ta còn có súng, nếu như hắn chiếm lấy trung tuyến, vậy thì đối phương sẽ có thể một súng bắn xuyên tim hắn!
Vậy nên cơ thể của Tề Đẳng Nhàn chỉ có thể lùi về phía sau!
Kim Đồng cũng nổ súng vào ngay lúc này, kéo dài khoảng cách càng là thời cơ tốt để phát huy kĩ thuật bắn súng.
Tề Đẳng Nhàn đối mặt với hai đối thủ như vậy, có thể nói là cục diện tiến thoái lưỡng nan, thật sự là khó cả đôi đường!
Tiếng súng còn chưa vang lên, Tề Đẳng Nhàn đã “nhìn thấy” một sợi chỉ trắng chạy thẳng về phía trán mình, đây là khả năng cảm thấy nguy hiểm mà tránh của hắn.
“Bùm!”
Trong nháy mắt khi tiếng súng vang lên, cái đầu của Tề Đẳng Nhàn đã biến mất.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!