Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (FULL)

 

 Tề Đẳng Nhàn lại hỏi: “Mấy người biết được tin tức đó ở đâu?”  

 

“Đương nhiên là chúng tôi có con đường riêng để biết được mấy việc này, nếu cậu không tin thì tôi cũng có thể lấy ra được chứng cứ cho cậu xem.” Ngọc Nữ nói.  

 

“Tốt, tôi đã biết, cảm ơn.” Tề Đẳng Nhàn rất có lễ phép nói.

 

Thật ra việc Dương gia ở Thượng Hải muốn mạng của Dương Quan Quan so với việc Tề Đẳng Nhàn đoán được cũng không sai lệch cho lắm.  

 

Dương lão gia tử gặp chuyện đại nạn sắp chết nhưng trong di chúc lại có nhắc tới Dương Quan Quan, phân chia một phần gia sản cho cô ta.  

 

Hơn nữa phần gia sản này còn dựa theo nhân số của đời thứ hai mà phân chia.  

 

Đời thứ hai của Dương gia tổng cộng có ba người, cha của Dương Quan Quan đứng hàng thứ ba nên gia sản của Dương gia trực tiếp bị cô ta ngoạm mất hẳn một phần ba.  

 

Loại chuyện kích thích như này khiến cho người ở Dương gia luôn luôn khó chịu với cô ta sao có thể ngồi yên được nữa?  

 

“Thật là rộn ràng nhốn nháo toàn vì lợi, vì một chút tài sản mà đuốc ảnh rìu thanh, anh em bất hoà, quan hệ huyết thống đều có thể không để bụng.” Trên mặt Tề Đẳng Nhàn lộ ra một tia ý cười lạnh lẽo.  

 

Sau khi Ngọc Nữ nói tin tức này cho hắn thì đã trực tiếp rời đi, lúc đi còn dè dặt cẩn trọng tới mức Tề Đẳng Nhàn thấy mà buồn cười.  

 

Nếu như hắn thật sự muốn hai cái mạng của Kim Đồng Ngọc Nữ thì bọn họ cũng chẳng sống nổi tới hiện giờ đâu.  

 

Tề Đẳng Nhàn trực tiếp trở về công ty, sau đó thông báo cho Dương Quan Quan tới văn phòng của mình một chuyến.  

 

Dương Quan Quan đang vội vàng làm việc bị Tề Đẳng Nhàn gọi tới thì cực kỳ khó chịu nói: “Không phải là anh lại định lôi tôi ra làm trò tiêu khiển gì đấy chứ?”  

 

Dương Quan Quan mới cắt một đầu tóc ngắn mới cực kỳ xứng với bộ đồ công sở khéo léo, nhìn qua tinh thần phấn chấn, khí chất mười phần.  

 

Cái này khiến cho Tề Đẳng Nhàn ngẩn người nói: “Sao tự dưng lại đi cắt tóc ngắn làm gì?”  

 

Dương Quan Quan nói: “Thời gian xử lý tóc quá dài, hơn nữa lúc luyện công cũng có chút bất tiện. Lần trước bị người bắt cóc nên tôi cảm thấy đây là một sơ hở nên nhân tiện cắt ngắn luôn!”  

 

Tề Đẳng Nhàn có một loại cảm giác vô cùng đau đớn, tuy rằng cô để một đầu tóc ngắn thật ra cũng rất đẹp nhưng Tề Đẳng Nhàn càng thích bộ dáng tóc dài phiêu phiêu của cô nàng hơn.  

 

Dương Quan Quan nhìn thấy biểu tình của Tề Đẳng Nhàn thì ngẩn ra, sau đó nhấp môi hỏi: “Khó coi lắm sao?”  

 

“Đẹp, nhưng tôi không thích nó lắm.” Tề Đẳng Nhàn cười cười nói đúng sự thật.  

 

“Vậy về sau tôi lại nuôi nó dài ra là được.” Dương Quan Quan nhẹ giọng nói.  

 

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy câu trả lời này rất vừa lòng nên cũng không tiếp tục vấn đề rối rắm tóc của cô dài hay ngắn nữa, mà thực tế thì tóc ngắn nhìn qua cũng rất có ý cảnh.  

 

“Anh tìm tôi là có chuyện gì sao?” Lúc này Dương Quan Quan mới hỏi.  

“Tôi có được một tin tức, gần đây Dương gia muốn thuê sát thủ giết cô nên gọi cô tới nhắc nhở tự mình chú ý an toàn của bản thân một chút.” Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc nói.  

 

 

Hắn cũng cảm thấy Dương Quan Quan miễn cưỡng có thể tự mình đảm đương được một phía, dù sao thì lúc trước khi hoàng tình ca bị bắt cóc, trong tình huống nguy hiểm như vậy cũng là cô ấy tự mình ứng phó được.  

 

 

Lại trải qua một khoảng thời gian rèn luyện này, công lực có bước tiến nhảy vọt, người bình thường đúng thật là không làm gì được cô nàng.  

 

 

Dương Quan Quan nhíu mày nói: “Tới cũng tốt, tôi cũng đang muốn nhìn thử xem bản thân mình gần đây có bao nhiêu đột phá đấy!”  

 

 

Tề Đẳng Nhàn rất vừa lòng loại tâm thái này của cô ta, võ giả phải có một trái tim vô địch, vĩnh viễn không sợ chuyện gì.  

 

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement