Có lẽ, thời điểm lại đối chọi lần nữa trong tương lai, muốn giải quyết hoàn toàn cô ta sẽ vô cùng khó khăn, nhưng cô ta đâm sau lưng nhà họ Triệu một cái kia cũng tuyệt đối là phi thường trí mạng.  

 

 

Còn nữa chính là, hắn tin tưởng năng lực khống chế Nam Dương của Trần Ngư, nhà họ Trần dù sao cũng ăn sâu bén rễ, cho Từ Ngạo Tuyết đến đó quấy đục nước cũng có sao đâu?  

 

Hơn nữa, hắn cũng có lòng tự tin vô cùng lớn vào vũ lực của bản thân.  

 

“Anh đúng là một người có hiểu biết.” Từ Ngạo Tuyết không khỏi cười cười, nói.  

 

“Tôi khuyên cô tốt nhất nên từ bỏ suy nghĩ đối địch với tôi, bởi vì, cô không phải là đối thủ của tôi.” Tề Đẳng Nhàn mỉm cười đáp lại nói.  

 

Từ Ngạo Tuyết nói: “Vậy thì chưa biết được, nói không chừng hai ba năm sau, anh đến quỳ xuống hôn chân tôi, cầu xin tôi tha thứ cho anh, để anh được sống sót.”  

 

Tề Đẳng Nhàn đen mặt nói: “Tôi không thích chân, tôi thích đùi.”  

 

Biểu tình trên mặt Từ Ngạo Tuyết cứng đờ, thật muốn vả hai phát vào miệng con hàng này, đúng là miệng chó không phun ra được ngà voi.  

 

Một hàng ba người đến nhà Dương Quan Quan, sau đó, Tề Đẳng Nhàn gọi điện thoại liên hệ với Trần Ngư, trò chuyện với cô ấy chừng nửa giờ đồng hồ.  

 

Trần Ngư hiện tại đang ước gì nước ở Nam Dương càng đục càng tốt, đối với chuyện cho người tạm thời không có lực sát thương gì như Từ Ngạo Tuyết tiến vào, tỏ vẻ không có bất kỳ ý kiến gì.  

 

“Tôi đã nói chuyện rồi, Trần Ngư biết làm việc, đến lúc đó cô nắm lấy cơ hội là có thể đến được Nam Dương.” Tề Đẳng Nhàn nói.  

 

Nhà họ Triệu muốn thông qua mua lại mỏ quặng mà nhà họ Trần đã khai thác gần như hoàn toàn để tiến vào địa bàn Nam Dương, Tề Đẳng Nhàn đã sớm cùng đám người Trần Ngư đạt thành nhận thức chung về chuyện này, cho nhà họ Triệu vào!  

 

Mà việc Từ Ngạo Tuyết phải làm, chính là trở thành người phát ngôn của nhà họ Triệu ở Nam Dương.  

 

Năng lực của cô ta tất nhiên là vô cùng xuất sắc, sẽ mang đến uy hiếp, nhưng đồng thời cũng đã đáp ứng vào thời khắc mấu chốt sẽ đâm sau lưng nhà họ Triệu.  

 

Từ Ngạo Tuyết phảng phất như thở dài một hơi, nói: “Được, chuyện này, tôi phải cảm ơn anh.”  

 

Không gian phát triển của cô ta ở trong nước đã tới cực hạn, bởi vì chuyện tập đoàn Từ thị thất bại, tài nguyên đều bị cô ta dùng hết sạch, hơn nữa hôm nay nhà họ Dương gây náo loạn, thanh danh của cô ta cũng có thể mang đi quét rác.  

 

Muốn tiếp tục ở Hoa Quốc phát triển đến quy mô như trước đây, có thể nói là chuyện nghìn lẻ một đêm.  

 

Cho nên, chuyển hướng ra hải ngoại, tới Nam Dương hỗn loạn, là một lựa chọn tốt nhất không thể nghi ngờ .  

 

“Cô định cảm ơn tôi như thế nào?” Tề Đẳng Nhàn lại cười lạnh nói.  

 

“Hay là buổi tối hôm nay tôi không khóa cửa phòng?” Từ Ngạo Tuyết cười như không cười nói.  

 

Tề Đẳng Nhàn nghe xong lời này lại chỉ muốn đánh cô ta một trận, nếu thật sự làm như vậy, về sau đừng bao giờ nghĩ có được sắc mặt tốt của Dương Quan Quan.  

Có một số việc, mọi người biết thì biết, nhưng không thể đặt lên mặt bàn.  

 

 

Sau một hồi, Tề Đẳng Nhàn mới không vui nói: “Từ Ngạo Tuyết, cô đúng là cái đồ tiện nhân, thứ hạ tiện!”  

 

 

Từ Ngạo Tuyết nói: “Nếu tôi không tiện, sao có thể ở trong buổi tiệc đính hôn nói như vậy? Sao có thể vào đêm trước tiệc đính hôn làm xằng bậy trong phòng hóa trang với anh? Đúng vậy, tôi chính là thứ hạ tiện, về sau nói không chừng còn sẽ tiếp tục dùng phương thức như vậy để đi đổi càng nhiều tài nguyên hơn đấy?”  

 

 

ắc mặt Tề Đẳng Nhàn càng đen, nói: “Nếu cô dám để cho người đàn ông khác chạm vào cô một chút, lần sau nếu cô thua ở trong tay tôi, tôi sẽ trực tiếp lấy mạng cô!”  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement