Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (FULL)

 

“Người phụ nữ xinh đẹp kia là giám đốc bộ phận quan hệ công chúng của tập đoàn Gukoo chúng em, người ngồi ở vị trí chủ vị kia là nhị thiếu đông gia tập đoàn Long thị Long Phi Vũ.” Kim Hi Thần thấp giọng giới thiệu.  

 

“À!” Dương Quan Quan tùy ý gật đầu, cũng không quá để ý.  

 

Sau một lát, cô ta mới sửng sốt, nói: “Em nói cái gì? Tập đoàn Gukoo…… Em đi làm ở tập đoàn Gukoo sao?”  

 

Kim Hi Thần đắc ý nói: “Đúng vậy, em là phó giám đốc bộ phận nghiệp vụ của tập đoàn Gukoo, lợi hại không! Tập đoàn Gukoo chính là tập đoàn đứng đầu về khoa học kỹ thuật tại Thượng Hải chúng ta đó.”  

 

Dương Quan Quan mỉm cười, giơ ngón tay cái lên, nói: “Lợi hại!”  

 

Tề Đẳng Nhân cũng nói: “Lợi hại, sau này xin hãy che chở chúng tôi một chút, em họ giám đốc.”  

  Advertisement

Kim Hi Thần trực tiếp trừng mắt nhìn hắn  một cái, cảm thấy thằng nhãi này cũng thật nhiều chuyện.  

 

“Em họ Dương Quan Quan và cô ta có cùng một tính cách, đều thích đánh vào đầu ông chủ như vậy sao?” Tề Đẳng Nhân lạnh run nói.  

 

Trước khi Tề Đẳng Nhân tới Thượng Hải, Hướng Đông Tình đã ra giá cao để thu mua tập đoàn Gukoo, hơn nữa, một lượng lớn cổ phần đáng đứng tên của Tề Đẳng Nhân, hiện tại, Tề Đẳng Nhân mới đúng là ông chủ của tập đoàn Gukoo.  

 

Chẳng qua, lúc hắn đến Thượng Hải cũng chưa liên lạc với người của tập đoàn Gukoo.  

 

Dù sao, công ty hoạt động loại chuyện này, hắn thực sự không hiểu những thứ như điều hành công ty, thay vì gây rắc rối như trong quá khứ, hắn thà làm một ông chủ nhàn rỗi là được rồi, thậm chí ngay cả những chuyện như ký văn kiện cũng không cần hắn ký, sung sướng bao nhiêu?  

 

Kim Hi Thần rất nhanh đã tìm được cơ hội để nói chuyện với Long Phi Vũ, sau khi nghe được lời Kim Hi Thần nói, Long Phi Vũ quay đầu tới nhìn thoáng qua Dương Quan Quan.  

 

Cái liếc mắt này thực sự khiến người ta kinh diễm, nhưng rất nhanh cậu ta đã nhíu mày lại, nói: “Dương gia ở Thượng Hải sao……”  

 

“Đứng ra nói hai câu thì cũng không phải không thể, nhưng tác dụng sẽ không lớn như cô nghĩ đâu.”  

 

“Dù sao, Dương gia mới là ông trùm ở Thượng Hải, một người ngoại tỉnh như tôi, bọn họ không nhất định sẽ nể tình.”  

 

Kim Hi Thần nói: “Long thiếu tình nguyện hỗ trợ là tốt lắm rồi, còn hiệu quả gì đó, để sau rồi tính!”  

 

Long Phi Vũ gật đầu, đang tính nói chuyện, thư ký đứng ở một bên thì thầm vào tai cậu ta hai câu, điều này làm cho sắc mặt cậu ta biến đổi.  

 

“Chuyện sao lại ầm ĩ như vậy? Thôi quên đu…… quản lý Kim, chuyện này chắc là tôi không giúp được rồi.” Long Phi Vũ lắc đầu nói.  

 

“Làm sao vậy?” Kim Hi Thần kinh ngạc nói, tại sao lại như vậy.  

 

Long Phi Vũ tiếp nhận điện thoại di động trong tay thư ký, nói: “Tự cô xem tin tức đi…… Nếu lúc này mà tôi đứng ra nói chuyện, nước miếng người đời có thể khiến tôi chết đuối mất!”  

Sau khi Kim Hi Thần nhìn thấy tin tức, cả người phát run lên, tức giận nói: “Thật quá đáng, những người này sao có thể cố ý bôi đen người khác như vậy? Chỉ vì chút gia sản mà phải làm đến mức này sao?”  

 

 

Long Phi Vũ lễ phép cười với Dương Quan Quan, nói: “Xin lỗi, Dương tiểu thư, chuyện này tôi không giúp được gì.”  

 

 

Dương Quan Quan bình tĩnh nói: “Cảm ơn Long thiếu, không sao cả.”  

 

 

Tề Đẳng Nhân cảm thấy Long Phi Vũ này thật ra cũng là một chính nhân quân tử khá đoàng hoàng, còn rất thành thật, không phải cái loại phú nhị đại não tàn.  

 

 

Đang nói chuyện thì có một người khác đi vào phòng, trên người mặc tây trang, tóc vàng, mở miệng nói: “Long tổng, trông cậu ngầu quá, nếu biết cậu ở đây sớm hơn một chút đã kêu anh em qua chào một tiếng!”  

 

 

Tuy rằng ông ta nói bằng tiếng Hoa Quốc phổ thông, nhưng âm điệu không quá nhanh, hiển nhiên không phải là người Hoa chính gốc.  

 

 

“Vị này là Choi tổng của tài phiệt Thượng Tinh, Choi Jeong Han, cũng là đối tượng hợp tác chủ yếu của tập đoàn Gukoo, địa vị rất lớn.” Kim Hi Thần nói khẽ với Dương Quan Quan.   

Advertisement
';
Advertisement