“Đây là thái độ bình thường của một tập đoàn bị thu mua, những nhân viên cũ có chức vị cao cùng cấu kết với nhau để thông đồng chống lại ông chủ vừa mới nhậm chức. Nếu Hướng Đông Tinh đã giao tập đoàn Gukoo cho tôi thì đương nhiên tôi không thể tùy tiện làm bất cứ thứ gì tôi thích rồi, bỏ số tiền vài tỷ ra mà không đổi lại được bất cứ thứ gì thì lỗ quá.” Tề Đẳng Nhàn cười cười rồi hờ hững nói.  

 

“Đợi đến khi tôi hóa giải được tình hình khó khăn trước mắt, đám cấp dưới kia cũng sẽ chẳng dám phụ họa theo những gì mà thằng ngu Vương Khai Vũ kia nói đâu.”  

 

“Tình hình khó khăn mà tập đoàn Gukoo đang gặp phải trước mắt là hạng mục mới không thể tiếp tục phát triển phải không, ảnh hưởng từ sự việc này là rất lớn, thứ nhất là bọn họ lo mình sẽ không kiếm được tiền, thứ hai là bọn họ sợ danh dự của tập đoàn sẽ bị tổn thất, dẫn tới những phản ứng xấu hơn sau này.”  

 

“Chỉ cần tôi giải quyết được những vấn đề mấu chốt hiện giờ thì mọi người sẽ thấy được tương lai tươi sáng của tập đoàn mai sau, tất nhiên bọn họ sẽ không hùa theo Vương Khai Vũ để cùng đứng lên chống lại tôi thêm nữa.”  

  Advertisement

Đối với một số người ở phe trung lập, việc Tề Đẳng Nhàn muốn sa thải Vương Khai Vũ và nâng đỡ Kim Thần Hi cũng đồng nghĩa với việc gây tổn thấy cho tập đoàn, cũng vì thế mà ngay cả bọn họ cũng không đồng tình với hắn.  

 

Dương Quan Quan hỏi: “Phải đối phó với Tài Phiệt Thượng Tinh thế nào đây?”  

 

Tề Đẳng Nhàn trả lời: “Bảo bên phía Tôn Dĩnh Thục trả lại món nợ ân tình cho tôi là được! Nếu đến cả cô ta cũng không chịu thì tôi đây cũng chỉ đành tìm đến đám người nước Mỹ.”  

 

Dương Quan Quan nhíu mày nói: “Nhưng việc đàm phán với các tập đoàn của nước Mỹ có thể còn khó khăn hơn, một vài điều kiện mà bọn họ đưa ra có thể còn hà khắc hơn nữa!”  

 

“Đi đường vòng là được thôi, đầu tiên nhờ tập đoàn khoa học kỹ thuật dưới trướng của Gusinski chủ động liên hệ với bọn họ, sau đó âm thầm chuyển những tài liệu và kỹ thuật về phía chúng ta, chẳng phải như vậy là ổn rồi hay sao?” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói.  

 

“A, cái này…” Dương Quan Quan thầm nghĩ trong lòng rằng cách làm này thực sự quá lưu manh, cũng quá thiếu đạo đức.  

 

“Cô sợ cái gì mà sợ, các xí nghiệp của nước Hoa chúng ta đa số đều cạnh tranh theo kiểu ác ý, cũng quen thói đùa giỡn lưu manh rồi, làm sao mà thiếu phần của tập đoàn Gukoo được.” Tề Đẳng Nhàn tiếp tục bình tĩnh giải thích.  

 

Các xí nghiệp của nước Hoa cũng chẳng sợ người Mỹ sẽ đệ đơn lên tòa án nước Hoa, ví dụ như vụ của một thương hiệu thuộc quyền sở hữu của ngôi sao bóng rổ nổi tiếng toàn cầu nào đó chẳng hạn, kiện cáo cả bao nhiêu năm rồi mà kết quả là có tác dụng gì đâu.  

 

Dương Quan Quan nói: “Đây cũng không phải kế sách lâu dài, nếu bọn họ phát hiện ra rồi ngừng cung cấp thì chẳng phải chúng ta sẽ gặp rắc rối to sao?”  

 

Tề Đẳng Nhàn trả lời: “Trước tiên cứ giải quyết được tình hình khó khăn hiện giờ rồi tính sau, hơn nữa, kể cả nếu bọn họ có phát hiện ra rồi ngừng cung cấp thì người lên tòa án cùng với bọn họ cũng chỉ có Gusinski chứ đâu có liên quan gì đến Tề Đẳng Nhàn tôi đây?!”  

 

“...” Dương Quan Quan và Kim Thần Hi quay sang nhìn nhau, không còn lời nào để nói, một ông chủ dám lấy tập đoàn ra để giở trò đùa giỡn lưu manh đến mức này, thực sự là rất hiếm thấy.  

 

Tề Đẳng Nhàn vươn vai một cái rồi nói: “Không còn việc gì khác thì tôi đi tìm Choi Jeong Han trước đã nhé.”

 

Thông tin về việc Tề Đẳng Nhàn muốn sa thải nhân viên của tập đoàn Gukoo, kết quả lại bị những nhân viên nắm giữ chức vụ cao cấu kết với nhau để phản đòn ngược lại nhanh chóng truyền đến chỗ của Hướng Đông Tinh.  

 

Có thể nói là chuyện tốt thì chẳng ai hay biết mà chuyện xấu thì lan xa vạn dặm.  

 

Có điều Hướng Đông Tinh tỏ vẻ không cần lo lắng, cô ta tin rằng Tề Đẳng Nhàn có đủ năng lực để giải quyết tất cả những chuyện này.  

 

Về phần Tề Đẳng Nhàn, hắn bây giờ đã đặt chân tới chi nhánh của Tài Phiệt Thượng Tinh tại nước Hoa có vị trí ở Ma Đô.  

 

“Tôi tìm Choi Jeong Han, chưa hẹn trước, cứ nói tôi là ông chủ của tập đoàn Gukoo là được.” Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt nói với nhân viên lễ tân ở sảnh.  

 

Choi Jeong Han nhanh chóng nhận được tin tức rồi ra lệnh cho nhân viên dẫn Tề Đẳng Nhàn lên tầng.  

 

Lúc nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, anh ta ngẩn cả người rồi hỏi: “Tại sao lại là cậu?”  

 

Tề Đẳng Nhàn cười cười đáp lại: “Tôi chính là ông chủ của tập đoàn Gukoo đây!”  

 

Choi Jeong Han thực sự không ngờ được chuyện này, anh ta biết tập đoàn Gukoo đã đổi chủ nhưng ông chủ mới cứ trì hoãn mãi mà chưa từng xuất hiện.  

“Ồ? Biết sốt ruột rồi à? Cậu đến cầu xin tôi sao?”  

 

 

“Tôi vẫn sẽ giữ nguyên điều kiện ngày hôm qua, hai chị em xinh đẹp đó, thiếu một người cũng không được.”  

 

 

“Mặt khác, cậu cũng phải xin lỗi tôi vì sự thiếu tôn trọng của cậu ngày hôm qua. Được rồi, giờ thì bắt đầu vào vấn đề đi.”  

 

 

Choi Jeong Han dửng dưng ngồi trên ghế, quay lưng về phía Tề Đẳng Nhàn.  

 

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement