Tần Hương Lan không diễn tiếp nổi nữa, giọng điệu thay đổi luôn: “Lâm Hữu Triết, cậu đừng có mà không biết tốt xấu!”
“Tôi nói năng nhẹ nhàng cậu không chịu nghe, vậy thì đừng trách tôi không khách khí!”
“Nếu như cậu không chịu cho vay số tiền này, vậy thì sau này đừng mong được gặp lại Hạ Vũ!”
“Gia đình này không chào đón cậu!”
“Đúng thế, hẹp hòi như vậy mà còn muốn ở bên cạnh em gái của tôi, đúng là ảo tưởng!”
Tần Cao Nhã trợn mắt, khinh thường nói.
“Lâm Hữu Triết, cậu có nhiều tiền như thế một mình tiêu không hết đâu, cho Cao Nhã vay một chút thì có làm sao, cậu để tiền trong ngân hàng, không phải họ cũng cho người khác vay hay sao?”
“Phù sa không chảy ruộng ngoài, có phải cậu không hề coi chúng tôi là người một nhà hay không?”
“Người như cậu mà cũng muốn cưới Hạ Vũ sao?”
“Người làm cậu như tôi sẽ không đồng ý đầu tiên!”
Tần Đại Tráng đập bàn, phẫn nộ gầm lên.
Nghe thấy lời này, Lâm Hữu Triết quả thực cạn lời.
“Đợi một chút”.
Anh rút điện thoại ra gọi cho Long Diệu.
“Mang năm triệu tệ tới nhà họ Sở cho tôi”.
“Rõ”.
Long Diệu đáp lời.
Mười phút sau, giám đốc ngân hàng đã cung kính tới trước cửa đưa cho Lâm Hữu Triết một tấm thẻ ngân hàng.
“Cầm lấy đi”.
Lâm Hữu Triết đưa thẻ ngân hàng cho Tần Cao Nhã rồi quay người rời đi.
Tần Cao Nhã vui tới sắp phát điên, cầm thẻ ngân hàng rồi hôn lên đó liên tiếp mấy cái, sau đó rút điện thoại ra gọi cho Triệu Bác Tài.
Triệu Bác Tài vừa nghe Tần Cao Nhã đã lấy được tiền thì cũng vui mừng khôn xiết.
“Tên đần Lâm Hữu Triết, đúng là dễ lừa”.
Triệu Bác Tài nói trong điện thoại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!