Tất cả mọi người đều sững người, ngoài mặt trông Thẩm Thiến Thiến dịu dàng, dễ mến, không ngờ lại hống hách như vậy.
Nhưng nghĩ lại mới chợt hiểu, bố cô ta có khả năng là chủ tịch tỉnh kỳ nhiệm sau nên có ngạo mạn cũng là điều dễ hiểu.
"Vâng, chúng tôi sẽ tránh ra ngay lập tức".
Vẻ mặt Lục Gia rất gượng gạo, đành nghe lời đứng gọng sang một bên.
Sau đó, trước ánh nhìn đầy hiếu kỳ của các vị khách, Thẩm Thiến Thiến bước tới trước mặt Sở Hạ Vũ.
"Tôi rất thích bộ quần áo này của cô, chúng ta làm bạn đi".
Cô ta đột nhiên nói.
"Hả?"
Sở Hạ Vũ cũng vô cùng ngạc nhiên, chốc lát không kịp phản ứng lại.
Phụt!
Vài vị khách vừa uống rượu vang đã phun hết ra ngoài.
Các vị khách còn lại cũng ngây người, ánh mắt vô cùng ngạc nhiên.
Chuyện gì vậy?
Thẩm Thiến Thiến chỉ vì thích bộ quần áo mà Sở Hạ Vũ đang mặc mà muốn làm bạn với cô sao?
Rốt cuộc là Thẩm Thiến Thiến dễ dãi hay là Sở Hạ Vũ may mắn đây?
Tất cả mọi người đều sững người.
Nhưng vẫn kịp phản ứng lại.
Nghe Thẩm Thiến Thiến nói vậy xong, Lục Gia cũng không dám đối phó với Lâm Hữu Triết và Sở Hạ Vũ nữa.
Trừ khi, Nam Lăng Vương có bản lĩnh tranh cãi với quản đốc Thẩm.
Nếu không thì ông ta chỉ đành nén nỗi tức con trai bị đánh trong lòng, coi như là bản thân đen đủi.
"Cô mua bộ đồ này ở đâu vậy, hồi trước tôi từng nhìn thấy nhưng bận việc chưa mua được, đến lúc xong việc quay lại thì không thấy bộ này nữa rồi".
Giọng của Thẩm Thiến Thiến đầy tiếc nuối.
Thấy Sở Hạ Vũ vẫn còn đang ngây người, Lâm Hữu Triết bèn nói: "Hạ Vũ, cô Thẩm đang nói chuyện với em đấy".
"Tôi... tôi mua ở ngoài phố".
Sở Hạ Vũ giật mình, vội vàng đáp.
Thẩm Thiến Thiến khẽ cười, nắm lấy tay Sở Hạ Vũ và bắt chuyện với cô rất tự nhiên.
Lâm Hữu Triết đứng một bên, chợt hiểu ra mọi chuyện.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!