Thẩm Vinh Hải chắc như đinh đóng cột nói.  

 

“Vậy thì rõ ràng rồi, các anh em, ra tay!”  

 

Nam Lăng Vương vung tay lên, hàng trăm tên côn đồ đồng loạt tiến vào khách sạn.  

 

Thẩm Vinh Hải đưa mắt ra hiệu, vệ sĩ ông ta dẫn đến cũng đồng loạt đứng chặn ở trước cửa.  

 

Ngay lúc xung đột giữa hai bên lên đến cực điểm.  

 

Một giọng nói lạnh lùng vang lên.  

 

“Tôi đến đây rồi, dừng lại hết đi”.  

 

Mọi người nhìn sang nơi phát ra âm thanh, thế mà lại là Lâm Hữu Triết không biết đã đi ra khách sạn từ lúc nào.  

 

“Cậu Lâm, cậu mau vào trong đi, bên ngoài nguy hiểm lắm”.  

 

Thẩm Vinh Hải biến sắc, lo lắng hét lên.  

 

Nam Lăng Vương nhìn người đàn ông trên bậc thềm chằm chằm, nghiến răng nghiến lợi.  

 

“Lâm Hữu Triết, mày trả mạng cho con trai tao!”  

 

Ông ta gầm lên một tiếng rồi tiện tay rút con dao của đàn em.  

 

Cả người ông ta nhảy lên, con dao dài trong tay chém mạnh về phía đầu Lâm Hữu Triết.  

 

 

 

Keng!"  

 

Một âm thanh giòn giã vang lên.  

 

Lâm Hữu Triết chỉ duỗi hai ngón tay ra mà con dao của Nam Lăng Vương đã khó dịch chuyển.  

 

"Mày, sao có thể chứ?"  

 

Nam Lăng Vương chấn động.  

 

Dựa vào bản lĩnh này của ông ta, mấy chục năm nay đã chém ra hàng trăm nhát.  

 

Sao có thể bị một người dùng hai ngón tay chặn lại chứ?  

 

Bịch!  

 

Một cú đá tung ra.  

 

Nam Lăng Vương biến sắc, bay ra ngã sõng soài dưới đất.  

 

Lâm Hữu Triết thu chân lại, chậm rãi nói: "Chỉ có chút bản lĩnh này mà lại dám dẫn người tới tận đây sao?”  

 

"Mày!"  

 

Nam Lăng Vương vô cùng tức giận, định đứng dậy nhưng lại phun ra một ngụm máu.  

 

Cú đá vừa rồi đã khiến phổi của ông ta bị thương nặng, trong thời gian ngắn, ông ta không còn sức để đứng lên.  

 

Nhìn thấy vậy, đàn em của ông ta nhao nhao xông đến.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement