“Mọi người giữ kỹ nhé, chúng ta chuẩn bị đi thôi!”
Bà cụ Sở vừa nhận lấy vé vào cổng, thì nhìn thấy cả nhà Sở Hạ Vũ đang bước từ ngoài cửa vào.
Sắc mặt bà ta tối sầm lại, khẽ hừ một tiếng.
“Ôi, đây không phải là gia đình chú ba sao?
“Có điều, mấy người đến trễ rồi, vé vào cổng buổi biểu diễn vừa mới phát hết, thật ngại quá!”
Sở Hán Lễ đứng dậy, cười nhạt nói.
Khi phát hiện trong tay mấy đứa trẻ nhà họ Sở đều có vé vào cổng.
Sở Hạ Vũ nói: “Mấy đứa trẻ nhỏ như vậy, có người lớn đi cùng thì không cần vé mà nhỉ?”
“Cô thì biết cái gì chứ?”
Sở Văn Xương cười nhạt: “Buổi biểu diễn của nữ thần Tần cao cấp như thế, chúng ta dẫn theo nhiều người đi như vậy không thích hợp chút nào, dĩ nhiên là mỗi người một chỗ mới thể hiện được sự tôn trọng và yêu thích đối với nữ thần Tần”.
“Hơn nữa, dựa vào đâu mà các người tới thì phải đưa vé cho các người, rõ ràng là các người tự mình đến trễ mà!”
“Anh!”
Sở Hạ Vũ tức giận không thôi.
Ý Sở Văn Xương là địa vị gia đình Sở Hạ Vũ trong nhà họ Sở còn không bằng mấy đứa bé?
Đúng là quá khinh thường người khác!
“Em gái, nhiều năm không gặp, em vẫn nóng tính như vậy nhỉ”.
Bỗng nhiên, một tiếng cười khẽ vang lên.
Lâm Hữu Triết nhìn theo giọng nói được phát ra, là một phụ nữ trẻ đầy đặn ngoài ba mươi tuổi.
Cô ta có dáng vẻ tầm thường, trên mặt còn có một nốt ruồi to, thật sự không dám tin cô ta và Sở Hạ Vũ lại là hai chị em.
“Chị cả”.
Sở Hạ Vũ nhếch môi, cười một cách bất đắc dĩ.
Người đó là chị cả của cô, tên là Sở Tịnh Tuệ.
Cô ta là con gái lớn của Sở Hán Lễ, cũng là chị ruột của Sở Văn Xương.
Hai chị em này từ nhỏ đã thích bắt nạt Sở Hạ Vũ, khiến cô bị ám ảnh tâm lý rất lớn.
“Trước kia là thằng sao chổi này đã hại nhà họ Sở chúng lụn bại sao?”
Sở Tịnh Tuệ liếc mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Hữu Triết.
“Không ngờ, loại người như vậy mà em cũng lưu luyến không rời, lại còn dám dắt về nhà nữa cơ à?”
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!