“Hữu Triết, sao chúng ta lại đến đây?”
Sở Hạ Vũ tò mò hỏi.
Từ lúc tốt nghiệp đến giờ, đã lâu lắm cô chưa đến những nơi như quán karaoke.
Lâm Hữu Triết nở nụ cười thần bí nói: “Em sẽ biết ngay thôi!”
Anh vừa nói vừa đẩy cửa bước vào.
“Anh Lâm, chị dâu, cuối cùng hai người cũng đến rồi!”
Sau cánh cửa là Long Diệu đang đứng cung kính, vừa thấy hai người bước vào, anh ta lập tức cúi chào.
Sở Hạ Vũ giật nảy mình, cả người căng cứng.
Cô vừa mới đẩy dự án mà Long Diệu giao cho cô vào tay người khác, bây giờ gặp Long Diệu khiến cô thấy vô cùng áy náy.
Ai ngờ Long Diệu cười ha hả nói: “Chị dâu đừng lo lắng! Anh Lâm đã nói cho tôi nghe rồi, chuyện này không trách chị được, muốn trách thì trách bà cụ Sở kia quá nhỏ mọn”.
“Anh… không giận à?”
Sở Hạ Vũ lo lắng hỏi.
“Sao phải tức giận chứ?”
Long Diệu trợn mắt: “Chỉ là một dự án thôi mà, bọn họ muốn lấy thì cứ lấy đi, nhưng bọn họ đừng quên, tập đoàn Diệt Lâm của tôi mới là bên A, tên Sở Văn Xương đó e là chưa từng bị xã hội vùi dập bao giờ!”
“Phì!”
Sở Hạ Vũ không nhịn được che miệng khẽ cười, sau đó cô lại nhìn Lâm Hữu Triết.
“Hữu Triết, hóa ra quan hệ giữa anh và chủ tịch Long lại tốt đến thế?”
“Năm đó anh từng cứu cậu ấy một mạng trên chiến trường, nên đừng nói là dự án một tỷ tệ, cho dù là dự án mười tỷ thì cậu ấy cũng phải ngoan ngoãn giao ra”.
Khóe môi Lâm Hữu Triết nhếch lên, tìm bừa một lý do.
Nghe thấy thế, trong lòng Sở Hạ Vũ mới thở phào nhẹ nhõm.
Hóa ra hai người này đã từng gắn bó sinh tử, vậy hẳn là cũng không cần so đo ai nợ ân tình của ai.
Ba người ngồi trong phòng karaoke, Long Diệu nói: “Anh Lâm, người đã đến dưới tầng rồi, lên ngay đấy ạ!”
Nghe thấy vậy, Lâm Hữu Triết gật đầu.
Mấy phút sau, cửa phòng bị đẩy ra, một bóng người quen thuộc xuất hiện trước cửa.
Tôn Hộc!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!