Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết


Nhưng hắn không thể ngờ được rằng, một quản lý bộ phận công trình bình thường cao ngạo như vậy lại vâng vâng dạ dạ, hạ thấp giọng khi đối mặt với Lâm Hữu Triết.  

 

Rốt cuộc người này là ai?  

 

“Bây giờ anh còn vấn đề gì nữa không?”  

 

Lâm Hữu Triết nhìn Park Kyung Nam, lạnh lùng nói.  

 

Cả người hắn run rẩy, vội vàng nói: “À, tôi đột nhiên nhớ ra còn có cuộc họp chưa tổ chức, tôi đi trước đây”.  

 

Cho dù Tần Hương Lan có nói như thế nào, hắn cũng không dám ở lại thêm một giây phút nào nữa.  

 

Đợi đến khi Park Kyung Nam đi khuất, Lâm Hữu Triết mới nói: “Bây giờ cháu giao lại công trình cho Hạ Vũ, bên trên điền tên người phụ trách là cô ấy, chỉ cần không có vấn đề gì thì số tiền lần này có thể kiếm được sẽ vượt xa dự án công viên tưởng niệm”.  

 

Nghe thấy vậy, Tần Hương Lan và Sở Hán Trung hết sức kinh ngạc.  

 

Nhưng ngay sau đó, Sở Hán Trung trầm giọng nói: “Chuyện này đâu đơn giản như thế, cậu đã quên dự án công viên tưởng niệm bị người ta cướp đi như thế nào sao? Chẳng phải bởi vì công ty bất động sản Duyệt Tâm của Hạ Vũ thiếu tiền đầu tư à?”  

 

“Bây giờ công trình đã có rồi, trước mắt tiền đầu tư của giai đoạn đầu là vấn đề lớn, không giải quyết được vấn đề này thì chúng ta cũng chẳng thể làm gì được”.  

 

“Chú à, chuyện này chú không cần lo lắng”.  

 

Lâm Hữu Triết hờ hững nói: “Tiêu Nguyên là người tốt, anh ta không chỉ chuyển nhượng công trình, mà còn trả hết toàn bộ số tiền cần để đầu tư của giai đoạn đầu rồi!”  

 

“Ba giai đoạn đầu của công trình, chúng ta không cần bỏ tiền, chỉ cần đợi kiếm tiền là được”.  

 

“Còn những giai đoạn sau, Hạ Vũ đã kiếm được tiền thì còn sợ không chi nổi sao?”  

 

“Có thật không? Vậy thì tốt quá rồi!”  

 

Tần Hương Lan và Sở Hán Trung thở phào nhẹ nhõm, vui mừng ra mặt.  

 

Nhưng đột nhiên, Tần Hương Lan lại nghiêm mặt nói: “Lâm Hữu Triết, tôi phải nói rõ với cậu, bây giờ cậu và Hạ Vũ vẫn chưa nhận giấy chứng nhận kết hôn, không hề tồn tại tài sản chung của vợ chồng đâu đấy!”  

 

“Công trình này đã giao cho Hạ Vũ, vậy thì tiền kiếm được là của nhà chúng tôi, không liên quan gì đến cậu, đến lúc đó cậu đừng đến tìm Hạ Vũ để đòi tiền!”  

 

“Mẹ, sao mẹ lại nói vậy chứ?”  

 

Sở Hạ Vũ vốn dĩ đang rất vui vẻ, vừa nghe thấy vậy lập tức sững sờ.  

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement