Vạn Tộc Chi Kiếp - Tô Vũ (full) - Bản dịch chuẩn

Trên Duyệt Tâm Đảo.

Ngưu Bách Đạo nói đầy thâm ý: “Gia hỏa kia chuẩn bị câu cá rồi!”

Tô Vũ tự tin nói ở bên ngoài như vậy, không phải để câu cá thì là vì cái gì?

Câu ai?

Ai muốn giết hắn thì câu kẻ đó!

Cũng không biết có kẻ ngu ngốc nào cắn câu hay không, có thể là có, cầu phú quý trong hung hiểm, dù biết rõ là nguy hiểm, nhưng Tô Vũ sắp đẩy ra một môn công pháp nữa, Thiên Giai trung cấp mà độ khó lại chỉ tương đương với công pháp Huyền Giai, vậy thì thật đáng sợ!

Nếu tiếp tục như vậy, những ưu thế của Thần Ma cường tộc dưới trung tầng sẽ hoàn toàn bị san phẳng!

Hơn nữa Nhân tộc có lực lượng hùng hậu, một khi xuất hiện đại lượng loại Chiến Giả như vậy, chiến cuộc dưới trung tầng sẽ xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất, vài thập niên nữa, bọn họ tới Sơn Hải, Nhật Nguyệt, cũng sẽ chịu ảnh hưởng cực lớn!

Cường giả nhiều, Sơn Hải Nhật Nguyệt cường đại ra đời là thực bình thường, cường giả nhiều, vô địch ra đời cũng là chuyện bình thường.

Nhìn như không ảnh hưởng đến lĩnh vực vô địch, trên thực tế, theo thời gian sẽ dần dần ảnh hưởng đến cao tầng.

Ngồi đối diện với ông chính là Chu Thiên Đạo, lúc này Chu Thiên Đạo đang tóm một con rùa đen lớn, lật ngửa nó ra, nghe ông nhận xét vậy thì bật cười, không để tâm lắm, “Câu thì câu đi, sợ cái gì! Nếu ta dám cho hắn truyền cơ sở văn quyết, thì cũng không sợ hắn tiếp tục truyền mấy môn công pháp khác, giết mấy tên Nhật Nguyệt uy hiếp một chút, còn thể hiện được giá trị của chúng ta và sự coi trọng đối với hắn!”

Dứt lời, ông nghĩ đến một chuyện, bất giác cười tới không khép miệng được, “Lại sắp phát tài rồi! Không cần tiền nữa, công huân nhiều để làm gì, lần sau đổi thứ tốt khác của các đại phủ đi. Bí cảnh, văn binh, Nguyên Khí dịch, Thiên Nguyên quả, Đúc Thân dịch, thần phù, thần đan, yêu thú... Chà chà, phát tài a!”

Ta biết là ánh mắt mình rất tốt mà!

Nhìn xem, Tô Vũ rõ ràng là cây rụng tiền di động!

Mang được hắn về đây còn lợi hơn cả đi đánh hạ một tiểu giới, đặc biệt là còn không cần mạo hiểm quá lớn, Hạ Tiểu Nhị khóc đi thôi!

Dứt lời, ông thả con rùa trong tay ra, ngay sau đó một chân đá bay rùa đen xuống hồ, mắng: “Vậy mà là đực, ta còn tưởng rằng là rùa cái, có thể chiên trứng ăn.”

Ngưu Bách Đạo cạn lời, ngươi rảnh thật!

Ông lại nhìn về phía viện nghiên cứu Nguyên Thần cách đó không xa, tủm tỉm cười, tiểu tử này... Lá gan không nhỏ!

Ngày nào đó Tô Vũ mà đi đến Chư Thiên chiến trường, chắc hẳn cũng giống như đám Đại Tần phủ kia, có khi còn dám lấy mạng mình đi câu vô địch cũng không chừng.

...

Trên Duyệt Tâm Đảo.

Một vị Phủ chủ và một vị Phủ trưởng nhàn rỗi không có chuyện gì, cứ bắt rùa đen lên lật ngửa ra chơi, chơi chán lại ném xuống hồ.

Chu Thiên Đạo lại lay thêm mấy con rùa đen, chọc chọc bụng tụi nó, đúng lúc ấy, Toàn Quy Sơn Hải ngoi đầu lên nhìn ông, Chu Thiên Đạo buồn cười, giơ cao con rùa trong tay lên như thể khiêu khích: “Làm sao, cũng không phải tức phụ ngươi, chỉ chọc con ngươi thôi, ngươi nhìn chằm chằm ta làm gì?”

Lão rùa buồn bực đáp: “Phủ chủ đại nhân, Toàn Quy nhất tộc chúng ta không đẻ trứng, chỉ sinh con!”

“Thì ra là thế!”

Chu Thiên Đạo bừng tỉnh, cười ha hả nói: “Lão rùa, ta mặc kệ tộc ngươi, nhưng đã phát triển lớn mạnh ở Đại Minh phủ ta như vậy, có phải ngươi cũng nên làm chút chuyện cho ta hay không?”

“Xin Phủ chủ đại nhân phân phó!”

Lão rùa không dám chậm trễ, nó nhận thức Chu Thiên Đạo đã mấy trăm năm, không dám coi nhẹ vị Phủ chủ có bề ngoài thoạt nhìn rất hiền lành này.

Chu Thiên Đạo cười cười, “Không phải đại sự gì, bảo đám rùa nhỏ của ngươi đi làm việc một chút. Trong địa bàn Đại Minh phủ, ta muốn tất cả hồ nước, con sông, dòng suối nhỏ đều có tung tích Toàn Quy nhất tộc! Trốn kĩ vào, đừng để lộ sơ hở!”

Chu Thiên Đạo nói: “Sau đó cố gắng sinh đi, cũng bảo con cháu các ngươi sinh nhiều vào cho ta, ta muốn các ngươi khuếch tán càng rộng càng tốt!”

Chu Thiên Đạo cười nhạt, “Tạo nên một làn sóng mới gọi là sinh vật xâm lấn, ta muốn chế tạo hệ thống giám sát sinh vật, để địch nhân vừa vào Đại Minh phủ liền lập tức bại lộ tung tích!”

Dứt lời, ông lại nhìn về phía lão rùa, thản nhiên nói: “Lão rùa, ngươi sinh sống ở Nhân Cảnh hơn 300 năm, ta và lão Ngưu đối xử với ngươi không tệ, đừng tiếc mấy con rùa nhỏ mà giả bộ ngớ ngẩn để lừa ta!”

“Không dám, chúng ta chắc chắn sẽ tận tâm!”

Lão rùa hơi sợ Chu Thiên Đạo, vội vàng đáp: “Toàn Quy nhất tộc ta thích hợp làm cơ sở ngầm nhất, khả năng liễm tức của Toàn Quy nhất tộc là mạnh nhất, rùa nhỏ yếu ớt ẩn núp trong nước tiến vào trạng thái ngủ đông, dù bị phát hiện thì cũng sẽ không có ai để ý, chỉ nghĩ là rùa đen tầm thường.”

Đây là Toàn Quy nhất tộc!

Năng lực liễm tức ngủ đông là nhất lưu, ẩn núp ở trong nước, nếu không cố ý đi tìm thì rất khó phát hiện.

Đây cũng là nguyên nhân khiến trong hồ có hơn 1000 con rùa nhưng lại không mấy người cảm nhận được.

Nhiều như vậy, có cả Sơn Hải mà vẫn không bại lộ.

“Vậy đi thôi, có việc tùy thời hội báo!”

“Tuân lệnh!”

Lão rùa không dám chậm trễ, nhanh chóng lẻn vào trong nước, trong chớp mắt, mặt hồ nổi lên chút gợn sóng, vô số rùa đen nhỏ thông qua đường nước ngầm bơi khắp nơi.

Trong Thiên Đô phủ, hồ nước, dòng suối lần lượt có rùa đen nhỏ đến trú.

Dùng người giám sát còn có khả năng bị phát hiện.

Dùng đám rùa đen thực lực không mạnh này giám sát rất khó phát hiện.

Xong việc, Chu Thiên Đạo lại quay sang Ngưu Bách Đạo, đoạn nói: “Lão Ngưu, lão rùa là tầng thứ nhất, lúc trước ta bảo ngươi chế tạo ngọc cảm ứng siêu cấp, rốt cuộc đã chế tạo thành công chưa?”

Ngưu Bách Đạo cảm thấy đau đầu, “Phủ chủ, ngươi muốn ngọc cảm ứng siêu cấp giám sát toàn thành, còn muốn không bị kẻ khác phát hiện, kỳ thật cấp bậc của thứ này không khác gì Bách Đạo Các.”

“Ít nói nhảm đi, chế tạo xong chưa?”

Ngưu Bách Đạo bất đắc dĩ, “Vẫn chưa, cần thêm một chút thời gian, chế tạo 50 năm, đáng tiếc là thiếu Chú Binh sư Thiên Giai! Hiện tại chỉ có vài vị Chú Binh sư Địa giai đang chế tạo.”

Nếu lời này truyền ra, chỉ sợ Nhân cảnh sẽ chấn động.

Đại Hạ phủ chỉ có một vị Chú Binh sư Địa giai đã được cung phụng như bảo bối.

Triệu Lập chỉ là Chú Binh sư Huyền Giai đỉnh phong, ở Đại Hạ Văn Minh học phủ đã là Chú Binh đại sư số một.

Mà Ngưu Bách Đạo lại nói có vài vị Chú Binh sư Địa giai đang âm thầm chế tạo cái gọi là ngọc cảm ứng siêu cấp.

Dùng để giám sát toàn thành!

Cường giả vào thành sẽ bị phát hiện trong nháy mắt, muốn ẩn núp cũng không được, giống như viên ngọc cảm ứng trong biển ý chí của Tô Vũ, nhưng cái đó áp dụng cho cá nhân, phạm vi kiểm soát nhỏ, cũng chỉ là cảm ứng thô sơ giản lược.

Mà Chu Thiên Đạo có dã tâm lớn hơn!

Ông muốn chế tạo loại có thể giám sát toàn thành, giám sát Thiên Đô phủ!

Đại Minh Văn Minh học phủ đang âm thầm chế tạo cho ông.

Chu Thiên Đạo tiếc nuối than thở: “Đáng tiếc, Tứ Đại đã chết, nếu không...”


“Đó là người Đại Hạ phủ!”


Ngưu Bách Đạo nói một câu đầy thâm ý, người ta ở Đại Hạ phủ, ngươi nhớ thương cái gì.


Chu Thiên Đạo không cho là đúng, “Đại Hạ phủ thì làm sao? Đại Hạ phủ có coi trọng không? Kỳ thật nhi tử Triệu Lập của Tứ Đại thiên tư cũng không tồi, ta vẫn luôn muốn mượn sức lôi kéo lại đây, nhưng ở đó có Vạn Thiên Thánh, khó! Nghe nói quan hệ giữa Tô Vũ và hắn không tồi, cũng không biết có thể kéo tới hay không, Văn Binh Địa giai của hắn cũng mang đến đây luôn, ngươi nói xem, nếu chúng ta hứa hẹn giúp hắn chế tạo thành công, hắn có đáp ứng không?”


“Phủ chủ chưa từng hỏi ư?” Ngưu Bách Đạo nhìn ông.

Advertisement
';
Advertisement