Vạn Tộc Chi Kiếp - Tô Vũ (full) - Bản dịch chuẩn

Có thể đổi bài thi hay không? Tô Vũ không biết điều này, bất quá Chiến Tranh học phủ cho ra đề thi như thế thì đối với một số học sinh xuất sắc là không công bằng, vậy có phải đại biểu cho việc có thể đổi hay không?

Tô Vũ hướng tầm mắt về phía vài vị giám khảo trước mặt, mấy người kia đều là mặt không biểu tình, nhìn không ra biểu cảm.

Mà phần lớn học viên xung quanh hắn đã bắt đầu cắm cúi viết.

Tô Vũ chần chờ một chút, cuối cùng dứt khoát ra quyết định, hắn nhìn nam sinh bên cạnh cũng đang xem đề thi, thì thầm hỏi: "Đổi không?"

Người kia có vẻ là học viên từ bên ngoài tới, giờ phút này cũng mặc kệ Tô Vũ là ai, nghe vậy thì vội hỏi: "Có đề của mấy tộc Phi Thiên hổ, Xuyên Sơn thử, Cửu Vĩ Hồ không?"

"Không rõ lắm, mấy thứ ngươi nói ta không biết..."

Tô Vũ lắc đầu, có chút ngôn ngữ hắn cũng không nắm giữ, tự nhiên là sẽ không biết.

Vạn Tộc ngữ quá nhiều, ai biết loại chữ viết nào là của tộc nào.

Người bên cạnh chần chờ một chút, cuối cùng cắn răng đáp: "Đổi!"

Dứt lời, hai người liền đổi bài thi.

Giám khảo bên trên nhìn thấy hết tình cảnh mới rồi, nhưng không ai lên tiếng.

Vì thế những người khác không do dự nữa, một số học viên nắm giữ ngôn ngữ nhiều bắt đầu dồn dập đổi đề với người bên cạnh.

Đổi đề, không có nghĩa là ngươi sẽ đổi lấy thứ mà ngươi mong muốn.

Rất nhanh, có người phát hiện đổi lấy đề còn không bằng đề ban đầu, bắt đầu tiếp tục tìm người đổi, đúng lúc ấy, chàng thanh niên của Đại Hạ Chiến Tranh học phủ thản nhiên lên tiếng: "Viết tên rồi không cho phép đổi!"

Lời này vừa nói ra, không ít người biến sắc mặt một thoáng, chỉ có thể tìm học viên còn chưa viết tên để tiếp tục đổi.

Thanh âm huyên náo truyền vang thêm vài phút đồng hồ, giờ phút này thời gian thi đã trôi qua gần 10 phút.

Mà Tô Vũ đã đổi lấy đề thi mới, hắn nhìn một chút, Vạn Tộc ngữ mà hắn biết ngược lại còn ít đi, chỉ có 8 loại.

Tô Vũ nhíu mày, càng đổi càng ít!

Còn đổi nữa sao?

Chần chờ một chút, Tô Vũ cắn răng, không đổi, 8 loại thì 8 loại!

Tô Vũ cúi đầu bắt đầu viết bài thi!

Mà những người khác, cũng lần lượt phát hiện, đề thi mà mình đổi ngược lại còn không bằng trước đó, lại có người bắt đầu tiếp tục đổi đề.

Đúng vào lúc này, Lão Tạ bỗng nhiên chỉ vào một học viên, âm thanh lạnh lùng nói: "Đổi đề không được vượt qua 3 lần, hiện tại bắt đầu thi!"

"Lão sư..."

Học viên kia đã đổi ba lượt, biến sắc mặt, trước đó đề ban đầu thì cậu ta còn biết năm sáu loại ngôn ngữ, hiện tại đổi lấy chỉ còn lại ba môn cơ sở, thoáng một cái liền thiếu đi mấy chục điểm!

"Ngươi muốn bị hủy bỏ tư cách?"

Học viên không dám nói thêm nữa, mang theo ủy khuất cùng phiền muộn, bắt đầu cúi đầu viết bài thi.

Các học viên còn lại cũng ngơ ngác hai mặt nhìn nhau, chỉ có thể đổi ba lần thôi ư?

...

Ở chỗ giám thị.

Lão Tạ cùng mấy vị giám khảo khác liếc nhau, đều lộ ra nụ cười nhàn nhạt, Lão Tạ khẽ động bờ môi, "Tiểu Chu, ngươi nói bọn chúng có hối hận vì đã đổi hay không?"

"Khẳng định."

Thanh niên cũng khẽ động môi, "Ngay từ đầu đề cho bọn chúng là phù hợp nhất với mỗi người, có một số việc chưa hẳn có thể viên mãn, mọi chuyện nếu cứ truy cầu viên mãn, nhặt được dưa hấu lại mất đi hạt vừng, cuối cùng ngược lại được không bù nổi mất."

"Đối với học viên học rất tốt mấy cái chương trình văn hóa thì đều có khởi đầu giống nhau, ai cũng đều là không quá viên mãn, không phải chỉ mỗi chúng lấy không được trọn điểm, đổi đi đổi lại, thứ vốn thuộc về chúng đều mất đi."

Thanh niên lộ ra nụ cười, rất nhanh lại nói: "Càng đổi càng thêm phiền muộn, tâm tính của những tiểu tử bên dưới có khi nào sụp đổ mất không?"

"Mới chỉ đi thi mà đã yếu đuối như vậy thì dứt khoát đừng đến Chiến Tranh học phủ!"

Lão Tạ cũng không khách khí, đây chỉ là khảo nghiệm nho nhỏ mà thôi, nếu chuyện thế này còn không thể thừa nhận, một khi thất bại trên chiến trường, những người đó chẳng phải là sẽ triệt để hỏng rồi sao?

Nói xong, Lão Tạ lại tiếp tục: "Ta bây giờ đang nghĩ, sang năm nên ra đề thế nào, các chiêu có thể nghĩ ra đều sắp sử dụng hết rồi."

"Gấp cái gì." Thanh niên kia ngược lại không sốt ruột, anh ta nhìn đồng hồ đeo trên tay, bỗng nhiên mở miệng nói: "Thời gian thi khóa văn hóa là một giờ! Hiện tại đã qua 20 phút đồng hồ, thời gian còn lại chưa hẳn sẽ đủ!"

"..."

Phía dưới, vẻ mặt một số học viên triệt để biến đổi!

Một giờ sát hạch, bọn hắn đổi đề đã tốn không ít thời gian.

Tìm người đổi, nhìn lại một chút xem có phù hợp với mình không, một tới hai đi, đổi một lần, tối thiểu chậm trễ năm sáu phút, 20 phút đồng hồ đó đều là chớp mắt liền đi qua!

Mà Tô Vũ đang làm đề thi cũng nhịn không được cười khổ.

Quá hố!

Đây là khảo thí nghiêm túc sao?

Bây giờ một số học sinh xuất sắc chỉ sợ đều phải gấp, thời gian không còn kịp rồi, hiện tại có vài người muốn đổi đề thì cũng không tìm được ai để đổi, huống chi cũng không có thời gian đi đổi.

Dù cho tốc độ nhanh, 10 phút giải một đề thi thì mấy môn học cũng phải mấy mươi phút.

...

Thời gian trôi qua cực nhanh, trong chớp mắt đã hết một giờ.

"Thu bài!"

Ra lệnh một tiếng, thành vệ quân vào sân bắt đầu thu bài thi, niêm phong lại, một số học viên mặt mũi tràn đầy uể oải, quá nhanh rồi!

"Sớm biết thế lúc nãy đã không đổi!"

"Thật là xui xẻo, ta nắm giữ 16 môn Vạn Tộc ngữ, cuối cùng chỉ viết được bốn bài!"

"Năm ngoái không phải kiểm tra như thế, năm nay đơn giản chính là làm loạn, cứ như vậy, chúng ta học nhiều Vạn Tộc ngữ chẳng phải là uổng phí rồi sao?"

"..."

Dưới trường thi, cuối cùng vẫn vang lên tiếng nghị luận trầm thấp.

Quá hố!

Có vài gia hỏa nắm giữ nhiều môn ngôn ngữ chỉ biết khóc không ra nước mắt, trước đó từng người đều mười phần chắc chín, kiểm tra sẽ không có vấn đề gì lớn, hiện tại có thể đạt được ba bốn mươi điểm đã là tốt rồi.

Tệ hơn nhiều lắm so với điểm số mà bọn họ mong muốn.

Mà Tô Vũ, gắng sức đuổi theo thời gian đã viết xong 8 môn mà mình nắm giữ, hắn nhẹ nhàng thở hắt ra, may mắn mà hắn không tiếp tục đổi, tiếp tục đổi nữa chậm trễ thời gian không nói, dù nắm bắt tới tay thì hắn cũng chưa chắc có thể viết xong 10 môn.

Nếu đổi nhiều lần, cuối cùng có thể viết ba, năm môn là đã tốt lắm rồi.

"Còn may, 8 môn ta đều đã viết xong, dù không hoàn toàn đúng thì cũng sẽ chính xác cỡ 60%, hi vọng có khả năng lấy được 80 điểm."

Tô Vũ đều đang lo lắng, buổi chiều bên Văn Minh học phủ có khi nào cũng thế này hay không.

"Bài thi của các ngươi đang được phê duyệt, chuyên gia phê duyệt tốc độ rất nhanh! Điểm số cũng sẽ có nhanh thôi, mọi người không cần phải gấp." Lão Tạ tủm tỉm cười, "Khảo thí đầu tiên kết thúc, bắt đầu cuộc sát hạch thứ hai!"

"Khóa văn hóa kết thúc, vậy bây giờ đến sát hạch tu vi!"

Dứt lời, lại là một đám thành vệ quân vào sân, Lão Tạ lớn tiếng thông báo: "Khai Nguyên mở cửu khiếu! Thất khiếu miệng mũi tai mắt làm cơ sở, không phải ngươi nói đã mở thì thật sự là như thế!"

"Bắt đầu sát hạch Khai Nguyên tam trọng trở xuống!"

Y vừa nói xong, trước mặt mỗi thí sinh có thêm một cái cái chén, trong chén chứa đầy chất lỏng.

"Khai Nguyên tiền tam trọng, mở khiếu huyệt miệng mũi. Ngửi, nếm là cơ sở, các ngươi ngửi một chút xem có thể uống hay không, nếm thử chất lỏng này rốt cuộc là cái gì, đã cho thêm nguyên liệu gì. Đây đều là vật liệu cơ sở, có huyết dịch yêu tộc thường gặp, có gia vị thường dùng trong nhà, dĩ nhiên... cũng có thuốc xổ!"

Lão Tạ thản nhiên nói: "Ngửi sai, nếm sai, khảo thí tiếp theo liền không có quan hệ gì với các ngươi, bởi vì các ngươi phải đi nhà vệ sinh rồi, cho nên phải cẩn thận nếm thử, sau đó viết ra, nộp lên, đây là bài sát hạch căn bản của tiền tam trọng!"

"Quên nói, khả năng còn có dược vật an thần, các ngươi nếm xong, ngủ thiếp đi, vậy cũng sẽ bỏ qua bài sát hạch tiếp theo."


"..."


Có thí sinh nhịn không được giơ tay, chờ Lão Tạ ra hiệu bèn vội vàng nói: "Lão sư, năm ngoái sát hạch không phải như vậy, năm ngoái sát hạch là có câu trả lời hạn định, chỉ có mười loại có thể chọn, năm nay chẳng lẽ không có đáp án để lựa chọn sao? Nếu để như vậy thì phạm vi có thể lựa chọn liền quá lớn!"


"Ngươi chậm trễ không phải thời gian của ta, cũng không phải một mình ngươi, mà là tất cả mọi người!" Lão Tạ bình thản nói: "Nguyện ý kiểm tra thì kiểm tra, không nguyện ý kiểm tra thì im miệng! Đại Hạ phủ năm nay chính là kiểm tra như thế, không phải một mình ngươi thôi đâu, nếu ngươi nguyện ý nói chuyện phiếm cùng ta thêm vài câu, ta cũng không ngại, dẫu sao ta có nhiều thời gian!"


Y vừa nói xong, mọi người đều không biết làm sao.

Advertisement
';
Advertisement