Vạn Tộc Chi Kiếp - Tô Vũ (full) - Bản dịch chuẩn

Đan Hùng suy tư, một lát sau gã chậm rãi nói: "Bá phụ đánh giá Tô Vũ rất cao!"

Đúng là đánh giá rất cao!

Là Thái Tử Đại Thương phủ, cháu trai Đại Thương vương, phụ thân của thiếu nữ này và Hạ Long Võ là cùng bối phận, tuổi tác cũng tương tự, dĩ nhiên thực lực kém hơn Hạ Long Võ, bây giờ Phủ chủ Đại Thương phủ là gia gia của nàng.

Đại nhân vật như vậy bình luận về Tô Vũ lại nhiều lần nhận xét hắn là kẻ tâm ngoan, ngoan độc, có thủ đoạn, có thiên phú... Chúng không phải nghĩa xấu, mà là đang khen Tô Vũ, khen hắn biết xem xét thời thế, khen hắn biết bảo toàn bản thân.

Trước khi Đại Hạ phủ lâm vào vòng xoáy, Tô Vũ đã thoát khỏi Đại Hạ phủ, lừa giết một nhóm kẻ địch, đầu phục Đại Minh phủ, được Chu gia vô cùng coi trọng, đây chính là năng lực.

Đánh giá như vậy, phụ thân của thiếu nữ không giành cho gã, mà là cho Tô Vũ.

Thiếu nữ đuổi theo, có lẽ phụ thân nàng cũng biết.

Có lẽ... Cũng có suy nghĩ khuyên mình đừng nên tìm chết.

Lần này đi Đại Minh phủ, có lẽ thật sự không trở về được, bởi vì Tô Vũ có lòng muốn giết gã, điểm này có thể thấy được từ ngày hắn tuyên bố với Đại Hạ phủ rằng nếu mình tiến vào Đại Hạ Văn Minh học phủ, vậy sẽ phải quyết một cuộc chiến sinh tử với hắn.

Tô Vũ có lòng tin giết được mình!

Mà khi đó, Tô Vũ còn chưa tiến vào Đằng Không.

Lúc này, hắn đã tiến nhập Đằng Không cảnh.

Đan Hùng nghĩ đến đây, thiếu nữ lại nói: "Đừng đi! Có được không? Dù Đại Chu phủ muốn trách cứ ngươi, ta cũng sẽ khiến phụ thân ta, gia gia ta ra mặt, vì sao Chu viện trưởng không đi giết Liễu Văn Ngạn mà lại bảo ngươi đi tìm Tô Vũ?"

"Nói hươu nói vượn!"

Đan Hùng quát lớn: "Đừng chỉ trích trưởng bối sau lưng."

"Đan Hùng!"

Thiếu nữ vội nói, "Không đi có được không? Nếu ngươi đi, ta đây cũng phải đi, nếu ngươi thua trận bỏ mình, ta cũng sẽ khiêu chiến Tô Vũ!"

Đan Hùng khẽ nhíu mày, nhìn về phía đám giáp sĩ sau lưng nàng, mở miệng nói: "Làm phiền chư vị mang điện hạ hồi phủ!"

Thiếu nữ khẽ nói: "Bọn họ là người của ta, không phải người của ngươi. Đan Hùng, dù ngươi thắng, ta không ở đó, ngươi cũng chưa chắc có thể ra khỏi Đại Minh phủ, có ta đi theo thì Đại Thương phủ và Đại Chu phủ là hai đại cường phủ, dù Chu Thiên Đạo muốn hạ độc thủ thì cũng phải cân nhắc hậu quả!"

"Nói năng cẩn thận!" Đan Hùng cười nhạt: "Nói ở đây thì được, nếu bị Đại Minh Phủ chủ nghe được... Gia gia và bá phụ cũng chưa chắc có thể bảo vệ ngươi."

"Ta không sợ!"

Thiếu nữ nhanh chóng nói: "Ta cùng đi với ngươi, Chu viện trưởng không phái người bảo hộ ngươi, nếu xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ? Hiện tại các đại phủ không quá an ổn, Vạn Tộc giáo gây rối khắp nơi, ngươi là thiên tài đỉnh cấp của thần văn hệ, nên cẩn thận!"

"Không sao, xung quanh Đại Minh phủ, Nhật Nguyệt và Sơn Hải gần như đã bị một mẻ hốt gọn, không nguy hiểm."

"Vậy cũng không được! Phải cẩn thận một chút!"

Thiếu nữ lại nói: "Lên ngựa, cùng đi thôi! Ngươi khiêu chiến Tô Vũ, ta không ngăn cản ngươi, nhưng... nếu ngươi chết, ta sẽ nghĩ biện pháp giết Tô Vũ rồi đi tìm ngươi!"

Đan Hùng cười khổ, "Ngươi chắc chắn ta không bằng Tô Vũ sao?"

Có người nào mà không tranh cường hiếu thắng?

Nếu không có, hà tất một đường xuôi nam, khiêu chiến bốn phương.

Vốn định khiêu chiến lão sư Bạch Phong của Tô Vũ, mà Bạch Phong đã phế đi, vì đối phó Hạ Ngọc Văn mà thực lực tổn hại, giờ gã muốn đi khiêu chiến Tô Vũ, học sinh của Bạch Phong, kết quả... Rất nhiều người đều không coi trọng gã.

Tô Vũ mới vào Đằng Không mà thôi, mà lần này gã bế quan kết thúc, cũng có chút thu hoạch tại Đại Thương phủ, tấn cấp Đằng Không cửu trọng!

Tốc độ cực nhanh!

Ngay năm ngoái, thời điểm Bạch Phong nói cho Tô Vũ rằng Đan Hùng mới Đằng Không không bao lâu, nhưng đã chém giết một vị thiên tài Đằng Không ngũ trọng tại chiến trường Chư Thiên, bây giờ mới qua một năm, Đan Hùng không phụ sự mong đợi của mọi người, cấp tốc tiến bộ, đạt đến Đằng Không cửu trọng.

Nói thật, dù là tốc độ tấn cấp của Liễu Văn Ngạn ngày xưa cũng không nhanh bằng gã, dĩ nhiên Đan Hùng chưa từng dưỡng tính giết Đằng Không, bởi vì gã nhanh chóng đột phá đến Đằng Không, có thể giết Đằng Không tại dưỡng tính hay không, không ai biết rõ.

Lúc này, nghe lời thiếu nữ nói lo lắng gã sẽ chết, gã cảm thấy rất bất đắc dĩ, có chút nghẹn khuất, lại có chút sôi trào.

Tô Vũ!

Tuyệt đỉnh thiên tài đa thần văn nhất hệ!

Chiến với dạng người này mới thú vị, mới thỏa mãn, không phải sao?

Lúc gã là Đằng Không lục trọng đã từng đánh bại cường giả đa thần văn hệ Đằng Không thất trọng, bây giờ gã là Đằng Không cửu trọng, Tô Vũ thì sao?

Dù thế, vẫn có rất nhiều người cảm thấy gã không bằng Tô Vũ, có thể gã sẽ chết.

Điều này cũng làm cho gã càng thêm mong đợi!

Thiếu nữ mặc kệ gã nghĩ thế nào, nàng nói: "Lên ngựa! So với Tô Vũ thì ngươi thiếu một chút cơ duyên, nếu ngươi sớm tu luyện《 Nguyên thần • Văn quyết 》thì chắc chắn sẽ mạnh hơn hắn nhiều lắm, thậm chí đã sớm Lăng Vân từ lâu! Tô Vũ chỉ dựa vào thiên phú thì hiển nhiên là không bằng ngươi! So kinh nghiệm, ngươi từng ra Chư Thiên chiến trường, từng giết thiên tài Đằng Không của Thần tộc, Tô Vũ hắn đã từng giết chưa?"

Vì người trong lòng, thiếu nữ không ngừng hạ thấp Tô Vũ, bảo hắn mạnh không phải nhờ thiên phú hay kinh nghiệm, mà là có cơ duyên tốt!

Cái này thì không có cách nào!

"Muốn nói lợi hại hay thiên phú ngất trời thì vẫn là mấy người Hoàng Đằng, mà bọn họ là Chiến giả, trong Văn Minh sư thế hệ trẻ, kỳ thật ta cảm thấy chỉ có Ngô Kỳ Đại Hạ phủ mới có thể so cùng ngươi!"

Ngô Kỳ là nữ, mấu chốt là rất tàn nhẫn, ngày xưa dưỡng tính giết Ma tộc Đằng Không chú thể, hút Ma Huyết đối phương!

Nghe thôi đã thấy đáng sợ!

Kẻ giết ra uy danh tại chiến trường Chư Thiên, đối với thế hệ tuổi trẻ mà nói, nổi danh tại Nhân cảnh không tính là gì, Bạch Phong, Tô Vũ không có uy danh quá lớn tại Chư Thiên chiến trường, Tô Vũ còn chưa từng ra tiền tuyến, dù giết nhiều người thì cũng không đáng để sùng bái.

Hoàng Đằng, Tần Phóng, Ngô Kỳ mới là mục tiêu của người trẻ tuổi.

Kể cả Hạ Ngọc Văn bị Bạch Phong hạ gục, tuy sau khi bại bởi Bạch Phong khiến thanh danh y hao tổn, nhưng tại Chư Thiên, Hạ Ngọc Văn cũng có uy danh không kém.

Đan Hùng mỉm cười, leo lên ngựa, thiếu nữ nhường chút vị trí, ôm hông, cười hì hì nói: "Giao thủ cùng Tô Vũ, tốt nhất là kích thích khiến hắn không ỷ vào thân thể, chỉ chiến đấu bằng thần văn và ý chí lực, thân thể hắn mạnh tất nhiên sẽ kiệt ngạo, chỉ cần kích thích hắn, giật dây hắn, có thể hắn sẽ từ bỏ ưu thế."

Đan Hùng phì cười: "Ngươi cảm thấy hắn có biết không? Huống chi thân thể ta cũng không yếu, bây giờ đã hoàn thành 18 đúc, hắn mới Đằng Không, thân thể sẽ mạnh hơn ta sao?"

Đúc thân pháp mà gã tu cũng rất cường đại, Chu Phá Long tự thân chọn lựa cho gã, đúc thân 36 lần.

Bây giờ, đã đúc thân 18 lần.

Gã cũng có cơ duyên!

Gã dùng một danh ngạch của Đại Chu phủ tới Cầu Tác cảnh đúc thân, đột phá không bao lâu, đúc thân đến 12 đúc ngay tại Thiên Nguyên khí Thánh địa, tiến vào Đằng Không tam trọng, lúc này mới ra khỏi Thánh địa.

Hoàng Đằng, Tần Phóng từng đi đúc thân ở Chiến Thần điện, gã cũng từng đi, nhưng là ở Cầu Tác cảnh.

Tu luyện công pháp đỉnh cấp,《 Thiên Quy quyết 》của Đại Chu phủ, dĩ nhiên trước đó gọi là《 Hắc Phong sát 》, cái này không có gì khác nhau, công pháp của vô địch cũng thường xuyên thay đổi.

Công pháp đỉnh cấp khai 144 khiếu!

Hợp 16 khiếu tấn cấp Vạn Thạch, gã cũng là thiên tài thân thể đạo!

Thân thể 18 đúc, lực bộc phát vượt qua lực lượng 2000 khiếu huyệt, nghiêm ngặt mà nói, Tô Vũ hợp khiếu không đến 40 cái, số lần chú thể cũng không nhiều, dù tiến vào Đằng Không thì thân thể cũng chưa chắc địch lại gã.


Mặc dù giống như mọi người nói, hắn hợp 40 khiếu tấn cấp, mở khiếu huyệt Chu Thiên, đúc thân hai ba lần, cũng lắm cũng chỉ bằng gã.


Thiếu nữ cười nói: "Không nhất định là mạnh hơn ngươi, ta chỉ nói là có khả năng, dù sao hắn cũng được Đại Minh phủ coi trọng, có lẽ Đại Minh phủ cho hắn rất nhiều chỗ tốt, mà... không chừng hắn đã tấn cấp Đằng Không từ lâu, Chu Thiên Đạo nói dị tượng là giả, nếu là giả, ai biết Tô Vũ có phải tấn cấp từ lâu hay không?"


"Còn nữa, hắn có thiên phú tinh huyết!"


Thiếu nữ cắn răng nói: "Đây là gian lận! Hắn có thiên phú tinh huyết Lăng Vân cảnh, nếu bùng nổ chiến lực Lăng Vân, vậy hết sức phiền toái."

Advertisement
';
Advertisement