Vạn Tộc Chi Kiếp - Tô Vũ (full) - Bản dịch chuẩn

Tô Vũ lại đắm chìm trong tu luyện, quên đi hết thảy.

Ngày hôm sau đã tới.

Ngày 21 tháng 6.

Hôm nay, hắn sẽ đi vào chiến trường Chư Thiên.

Sáng sớm, Diệp Hồng Nhạn ở ngoài cửa chờ hắn.

Tô Vũ đi ra khỏi phòng, yên lặng đi theo, hai người không nói chuyện với nhau, trầm mặc một đường đi tới hướng thông đạo, trên đường có rất đông quân nhân hoặc là cường giả qua lại.

Tô Vũ không quan tâm, hắn đi con đường của mình.

Đi thật lâu, đi qua từng trạm kiểm soát, phía trước, một cột sáng thông thiên xuất hiện.

Diệp Hồng Nhạn nói câu đầu tiên trong ngày hôm nay: “Đó là thông đạo, có thể là truyền tống đại trận cổ, đi vào đó, đủ người rồi thì sẽ truyền tống các ngươi đến chiến trường Chư Thiên!”

Tô Vũ yên lặng gật đầu.

Diệp Hồng Nhạn vẫy tay với nơi xa, một vị tướng lĩnh Sơn Hải nhanh chóng chạy tới.

“Diệp thống lĩnh.”

Diệp Hồng Nhạn dặn dò: “Đợi lát nữa đưa Thôi Lãng tiến vào chiến trường Chư Thiên, ta còn có việc, khi nào hắn ra thì báo cho ta biết!”

“Vâng!”

...

Diệp Hồng Nhạn vừa đi, Tô Vũ được vị thống lĩnh Sơn Hải cảnh kia đưa tới dưới cột sáng, giờ phút này, trong cột sáng đã tập hợp mấy chục người.

Vị Sơn Hải kia bảo: “Đủ trăm người thì có thể truyền tống!”

“Mỗi người giao nộp 100 điểm công huân, trên đường truyền tống đừng chạy loạn, cẩn thận kẻo bị lạc trong thông đạo!”

“Tới bên kia rồi, mọi người phải phối hợp kiểm tra, đừng xung đột, ở Nhân cảnh thì không sao, bên kia chính là chiến trường, không cần biết ngươi làm gì, chạy loạn sẽ bị giết, đừng trách ta không nhắc nhở mọi người!”

“Hôm nay có khả năng Đại Tần vương sẽ tuần tra đại bản doanh, nếu may mắn thì có thể nhìn thấy Đại Tần vương, mà thấy rồi thì cũng phải an phận một chút!”

“Lời cuối cùng, chúc mọi người thuận buồm xuôi gió!”

Trong khi vị Sơn Hải kia nói chuyện, lại có không ít người tới, y không nhiều lời, chúc phúc một câu, quát: “Truyền tống!”

Hét to một tiếng, cột sáng trở nên sáng chói.

Đám người Tô Vũ vừa đứng đó đã biến mất trong chớp mắt.

Có người thở dài, “Hơn 100 người, không biết có mấy kẻ sống sót trở về, phần lớn đều là độc hành giả, hy vọng sẽ không chạy loạn.”

“Quan tâm bọn họ làm gì, độc hành giả không phải tự tin thì chính là tự đại, có chết thì cũng là tự tìm.”

“...”

Sau khi giao lưu vài câu, những người đó lại an tĩnh, khi những người vừa rời đi trở về, có lẽ sẽ ít hơn phân nửa, đây cũng là chuyện bất khả kháng.

Cuối cùng Tô Vũ cũng chính thức rời Nhân cảnh, bước vào chiến trường Chư Thiên.

...

Trời đất quay cuồng. Dường như đang trải qua năm tháng dài lâu, trước mắt hắn, hắc ám và quang minh luân phiên tái hiện. Không gian đan xen.

Ánh sáng lập lòe, ngay sau đó, Tô Vũ mở mắt, trước mắt là cảnh tượng hoàn toàn bất đồng.

Sao trời lấp lánh, dường như hắn đã tiến vào vũ trụ.

Không phải ban ngày, cũng không phải đêm tối.

Chiến trường Chư Thiên đôi khi rất khó phân chia đêm tối và ban ngày, vĩnh viễn chỉ có ánh sao chiếu rọi, không có mặt trời, chỉ có vô số sao trời chiếu sáng toàn bộ nơi đây.

Trong lúc hắn giật mình, trong số người truyền tống, có người bởi vì choáng váng mà nôn ra, người đã từng đi vài lần thì đã quen rồi.

Tô Vũ cũng không có việc gì, áp lực truyền tống không quá lớn đối với hắn.

Đương khi bọn họ còn đang hoảng hốt, bên tai bỗng có tiếng người quát: “Xếp thành hàng, mỗi người đều chuẩn bị sẵn thụ lệnh, ưu tiên người có quân vụ.”

Tô Vũ nén lòng kích động, hắn ngẩng đầu nhìn sao trời, thật đẹp.

Hắn lại nhìn bốn phía, không có gì cả, chỉ có doanh trại kéo dài liên miên, đó là nơi đóng quân.

Bốn phía, quân nhân mặc áo giáp tuần tra khắp nơi.

Đám người Tô Vũ đang đứng trong một cái trận bàn thật lớn, hơi giống bát quái, phía trước, có vài vị cường giả Sơn Hải cảnh đang kiểm tra thân phận bọn họ, Nhân cảnh và chiến trường Chư Thiên đều sẽ tiến hành kiểm tra, sợ bị Vạn Tộc giáo lẻn vào đánh cắp quân cơ.

Cùng lúc đó, ý chí lực của cường giả Nhật Nguyệt cảnh bao trùm, đảo qua mọi người.

Không tra xét sâu, nhưng Nhật Nguyệt tra xét qua loa cũng rất khó giấu diếm được điều gì.

“Không có vô địch tra xét sao?”

Tô Vũ không rõ lắm, ngọc cảm ứng của hắn cũng không cảm ứng được gì, mà hiện tại ngọc cảm ứng rất loạn, bởi vì quá nhiều cường giả, hiện tại ngọc cảm ứng tràn ngập các điểm, Tô Vũ còn không muốn nhìn.

Mà cũng không nhìn thấy gì, cường giả bốn phía đều đang nhìn thẳng bọn họ, người ta ở ngay trước mắt, không cần tra xét.

Các cường giả kiểm tra thân phận thân mặc áo giáp, đầu đội mũ sắt, trên mũ có lông chim màu đỏ máu, giờ phút này, có người đang kiểm tra thân phận, có người lại đang thông báo: “Với những người lần đầu tiên tới đây, ta sẽ nói đơn giản vài điều!”

“Tới chiến trường Chư Thiên, có ba lựa chọn!”

“Thứ nhất, nhập quân, cường giả các phủ phái tới đóng quân! Vậy trực tiếp đến quân doanh đưa tin, đừng chạy lung tung.”

“Thứ hai, đến thu thập tài nguyên, thử vận may, nhưng thực lực không đủ, không dám đi một mình, vậy đi đến Chư Thiên sở, ở đó có rất nhiều người giống các ngươi, ở đó đợi nhiệm vụ tổ đội, mà ở đó sẽ có quân đội bảo hộ, sẽ thu mức phí dụng nhất định, trong lúc chiến loạn, có quyền điều động các ngươi!”

“Thứ ba, kẻ lưu lạc! Độc hành giả! Những người này không được ở lâu trong quân, phải nhanh chóng rời đi, có thể nghỉ ngơi ở điểm nghỉ ngơi tiền tuyến, không cho phép tự tiện xông vào quân doanh, người vi phạm, giết!”

Cường giả lớn tiếng nói vài câu, rồi lạnh lẽo tuyên bố: “Nơi này là một trong các đại bản doanh của Nhân cảnh, không cho phép tiến vào nơi đóng quân phía sau, nhưng ở phía trước, có một tòa thành nhỏ, có thể giao dịch, nghỉ ngơi ở đó, không cho phép ở gần đại bản doanh, cần gì hãy đến thành nhỏ kia.”

“...”

Đối phương nói rất nhiều quy củ, trong mắt bùng nổ thần quang, nhìn đám người một lượt, lạnh lùng nói: “Cuối cùng, nhắc nhở chư vị một câu, tới đây không cho phép chém giết lẫn nhau! Mặc kệ các ngươi có thù oán gì! Nếu muốn giết người thì các ngươi hãy lăn đến tiền tuyến đi, ra khỏi khu vực phòng thủ, các ngươi muốn giết sao thì giết! Ra ngoài khu vực tiên phong doanh, vậy các ngươi đánh thành đầu chó cũng chẳng ai quan tâm!”

Rời khỏi khu vực đóng quân của tiên phong quân, đó chính là phòng tuyến bên ngoài của Nhân tộc, tới đó, Nhân tộc không quản lý được nữa.

Đó là khu vực phòng thủ của chủng tộc khác.

Mà dù ở trong khu vực phòng thủ của Nhân tộc, nhưng chiến khu phía Đông rất lớn, không kiểm soát được tất cả mọi nơi.

Tuyên bố một ít quy củ đơn giản xong, đối phương lại tiếp tục kiểm tra thân phận mọi người.

Tô Vũ yên lặng cảm ứng, không phát hiện bất luận kẻ nào đang tra xét mình, không biết Đại Tần vương có ở đây không, hay là không thèm quan tâm đám người bọn họ, hoặc là yên lặng tra xét mà mình không biết?

Dù sao Tô Vũ cũng không cảm nhận được gì.

Hôm nay là ngày Đại Tần vương tuần tra, còn ban thưởng một vài binh lính, không biết ông có tới không.

Hắn đang nghĩ ngợi, trong đám người có người nhỏ giọng hỏi: “Tướng quân, không phải hôm nay Đại Tần Vương sẽ tuần tra quân doanh sao? Chúng ta cố ý hôm nay tới đây là muốn chiêm ngưỡng Đại Tần vương đại nhân.”


Nghe vậy, tướng lĩnh kiểm tra thân phận tuy không lộ vẻ gì, nhưng cũng có thể cảm nhận được thái độ kính trọng và sùng bái của đối phương, thanh âm của y cũng không lạnh lẽo nữa, mang theo ý cười nói: “Chẳng lẽ các ngươi cho rằng Đại Tần vương bệ hạ tuần tra quân doanh là rạng rỡ vạn trượng, tất cả mọi người đều biết ngài tới sao? Có lẽ giờ phút này đại nhân đã vào quân doanh, chỉ là các ngươi không thấy được mà thôi.”


Có người tiếc nuối, bọn họ muốn gặp Đại Tần vương một lần.


Từ khi chiến trường Chư Thiên sáng lập, vị này đã tọa trấn chiến trường gần 400 năm, các vô địch khác có thể nghỉ ngơi, chỉ có vị này chưa từng nghỉ, một khi Đại Tần vương không ở chiến trường Chư Thiên, vậy thì quân tâm sẽ không yên.


Đối với toàn Nhân cảnh, nếu muốn nói vô địch nào có uy vọng cao nhất, vậy đó chính là vị Đại Tần vương này.

Advertisement
';
Advertisement