Vạn Tộc Chi Kiếp - Tô Vũ (full) - Bản dịch chuẩn

Tô Vũ vội vàng tính toán một thoáng, xem thử bản thân vất vả tích lũy công huân đã được bao nhiêu.

Vạn Tộc ngữ, hắn chỉ lấy được 18 điểm tích lũy.

Lần trước làm nhiệm vụ thu về 10 điểm tích lũy.

Sát hạch đứng thứ nhất, tổng cộng có thêm 40 điểm công huân, bất quá trong đó 20 điểm là khen thưởng thêm, không tính vào tích lũy.

Như vậy tổng cộng là 48 điểm tích lũy, lần này giết Vạn Tộc giáo, hắn cũng được ban thưởng, ước chừng trên 40 điểm, vậy là gần tiếp cận 90 điểm tích lũy.

Tô Vũ âm thầm nhẹ nhàng thở ra, còn may là điểm tích lũy vất vả của hắn tương đối nhiều.

Dù cho cần phải tích lũy trăm điểm công huân thì hắn cũng đã sắp đạt được tiêu chuẩn.

Học phủ làm như thế, kỳ thật cũng là cho học viên của gia đình bình phàm cơ hội, tất cả mọi người đều cần tích lũy công huân, cơ hội tiến vào bí cảnh thật ra là như nhau, dù cho đại gia tộc không thiếu điểm nhưng nếu tích lũy không đủ thì cũng không có cách nào tiến vào.

Tích lũy đủ rồi, dù là học viên của gia đình bình phàm thì cũng có thể tự thân kiếm ra điểm để tiến vào bí cảnh.

"Quy tắc được đặt ra thật ra là hạn chế thành viên của những đại gia tộc kia..."

Tô Vũ có chút hiểu rõ, ở trong học phủ kỳ thật chủ yếu vẫn là do bản thân tự cố gắng, bối cảnh gia tộc dĩ nhiên có ích, thế nhưng không hề lớn như tưởng tượng, quy định đặt ra đã làm yếu đi mức ảnh hưởng của các đại gia tộc.

Chu Tuệ chẳng có tâm tư nào bận tâm Tô Vũ suy nghĩ cái gì, tiếp tục nói: "Hiện tại nói mấy chuyện này với các ngươi là hơi sớm, qua một thời gian ngắn nữa các ngươi sẽ tự biết thôi! Tiến vào học phủ nhiệm vụ đầu tiên của các ngươi chủ yếu vẫn là nắm giữ kiến thức căn bản, lựa chọn ngành học, chọn lựa lão sư... dĩ nhiên, cái cuối là đãi ngộ của thiên tài."

Chu Tuệ nhún vai: "Không phải thiên tài, vậy thì hãy thành thành thật thật học cho tốt các nền tảng cơ bản, muốn được thiên vị, vậy ngươi phải có điểm công huân."

Dứt lời, nàng lại nhìn về phía nữ sinh thấp bé ngồi cạnh Tô Vũ, cười tủm tỉm bảo: "Lưu Khả, ngươi là thượng đẳng học viên, khẳng định có nghiên cứu viên sẽ nhận ngươi, hiện tại đã có mục tiêu gì chưa? Nếu như không có, ta đề cử cho ngươi một vị, thế nào?"

Nữ sinh tên Lưu Khả hơi có chút khiếp sợ: "Không cần đâu học tỷ, ta đã có lão sư."

"Thật là đáng tiếc!" Chu Tuệ tỏ ra tiếc nuối, "Giới thiệu cho ngươi một vị lão sư, thành công thì ta còn có thể lấy chút điểm công huân, tiếc quá!"

Dứt lời, nàng lại nhìn về mấy người chung quanh, cười hỏi: "Các ngươi còn ai là thượng đẳng không? Trung đẳng cũng được, thượng đẳng dù sao cũng là số ít, tầm trung trở lên tìm trợ giáo làm lão sư thì cũng có hi vọng rất lớn. Ta sẽ giới thiệu cho các ngươi người thích hợp nhất, hai bên vừa mắt nhau thì ta cũng có được chỗ tốt."

Ngồi bên phải Tô Vũ, một vị nam sinh giơ tay hỏi: "Học tỷ, ta sát hạch xếp loại trung trung, có thể tìm một lão sư thích hợp hướng dẫn ta được không?"

"Có hi vọng!" Chu Tuệ gật đầu đáp: "Đợi chút nữa chúng ta nói chuyện riêng, năm nay tân sinh không nhiều, bất quá nói là giảm bớt 500 chỉ tiêu, trên thực tế nhét người vào lung tung, cộng thêm một đám người chạy đến thành nhỏ để sát hạch. Số lượng học viên nhập học cũng không khác lắm những năm qua, đại khái cũng khoảng 2000 người."

"Hạ đẳng chiếm đa số, tối thiểu phải hơn 1200 người, trung đẳng chắc cũng tầm 500 - 600, còn lại rất có khả năng đều là thượng đẳng..."

Nói xong, Chu Tuệ lại tiếp tục: "Năm nay học phủ có quy định mới, vả lại có yêu cầu đối với nghiên cứu viên, khả năng là sẽ có trên trăm vị nghiên cứu viên muốn nhận học viên, nhận phải tới mấy trăm người, trung đẳng kỳ thật đều có cơ hội..."

Tô Vũ đợi nàng nói xong mới hỏi: "Học tỷ, những tân sinh không ai nhận, về sau có cơ hội nữa không?"

"Có!" Chu Tuệ cười hì hì: "Học tỷ ta năm nay cũng muốn đi thử một chút, nhìn xem có cơ hội tìm lão sư được không. Bất quá lão sư không thích nhận lão sinh cho lắm..."

Chu Tuệ lại bắt đầu thở dài, "Ai cũng nói chúng ta là bánh quẩy cũ, ngấm không nổi nữa, cũng không nghĩ thử xem chúng ta nào có biện pháp gì! Lúc trước nhập học thì không ai thu, không thể từ từ phát triển lên sao? Không đổ thêm thời gian thì chúng ta cũng tu luyện không đến được mức độ này, thật là... chỉ có thể đi một bước xem một bước mà thôi!"

Dứt lời, nàng nhìn về phía Tô Vũ nói: "Tô Vũ, ngươi tới từ Nam Nguyên, năm nay nghe nói Nam Nguyên hình như có học viên thượng đẳng..."

Dứt lời, ánh mắt mọi người xung quanh liền sáng như tia chớp!

Tên của học viên thượng đẳng đến từ Nam Nguyên là gì?

Lão sinh thì sẽ rất ít quan tâm chuyện này, tân sinh với nhau có khả năng còn sẽ để ý một chút, thế nhưng lão sinh có ai thèm quan tâm đâu, lợi hại hơn nữa thì cũng chẳng liên quan tới ta.

Những học sinh mới khác cũng không rõ ràng, chỉ có mỗi nữ sinh Lưu Khả bỗng nhiên nhìn về phía Tô Vũ, ánh mắt có chút hiếu kỳ.

Tô Vũ?

Là hắn sao?

Thượng đẳng học viên bình thường cũng sẽ chỉ quan tâm tới thượng đẳng học viên, kẻ kém hơn mình thì trừ khi rất thân cận, bằng không sẽ chẳng ai để ý.

Lưu Khả là thượng đẳng, tự nhiên cũng quan tâm tới những người xếp hạng giống nàng năm nay.

Mặc dù không có danh sách hoàn chỉnh, nhưng mà Nam Nguyên chỉ độc nhất một người, nàng hình như đã từng nghe nói qua, hình như tên là Tô cái gì đó?

Là Tô Vũ à?

Mà ánh mắt Chu Tuệ cũng biến ảo một thoáng, người khác của Nam Nguyên hình như đều chưa tới, không chỉ Nam Nguyên mà học viên bình thường của vài tòa thành dường như cũng chưa tới.

Có vẻ Tô Vũ là học viên Nam Nguyên duy nhất!

Vậy thì... tiểu tử này chính là học viên thượng đẳng đúng không?

"Là ngươi ư?" Hai mắt Chu Tuệ sáng rực lên, Tô Vũ không nói, nàng cũng không vạch trần, bất quá vẫn nhiệt tình hơn một chút, mỉm cười bảo: "Tô Vũ đồng học, đợi chút nữa học tỷ trao đổi số liên lạc với ngươi, có việc thì liên hệ ta! Ví dụ như muốn tìm lão sư, xem tư liệu, tìm hiểu về danh sách thiên tài trong học phủ, danh sách của Bách Cường bảng gì đó... Tùy thời đều có thể tìm ta, ta giúp ngươi, không tính điểm công huân, kết toán tiền mặt cũng được!"

"Các ngươi cũng thế!" Chu Tuệ vừa nói vừa móc ra một ít giấy tờ trong túi nàng vẫn mang theo bên người, đoạn bảo: "Tới học phủ, kỳ thật hẳn là nên mua một bản sổ tay thông dụng《 Đại Hạ Văn Minh học phủ 》, không chỉ tiện nghi mà lại còn có lợi ích thực tế!"

Lưu Khả thấy hứng thú, vội vàng hỏi: "Học tỷ, bao nhiêu tiền một bản thế?"

"Không đắt đâu, 500 khối một bản!" Chu Tuệ giới thiệu: "Đây chính là bản mới nhất, cái này sẽ tùy thời mà được thay mới, bản cũ không đáng tiền, bản mới thì các học trưởng xấu xa sẽ bán cho các ngươi 1 điểm công huân, các ngươi ngứa ngáy khó nhịn thì cũng phải mua, đúng không?"

Không ít người gật đầu, đúng là như thế thật.

Nhất là Bách Cường bảng gì đó, mọi người kỳ thật đều rất tò mò, Chu Tuệ lật ra một tờ, tùy tiện chỉ vào nội dung bên trong rồi nói: "Đây là trang nói về trợ giáo giỏi nhất của học phủ, các ngươi xem, xếp thứ nhất là Hạ Ngọc Văn, có lẽ có người biết, nhưng thứ hai là ai, thứ ba thì sao?"

"Cảm thấy hứng thú không?"

"Còn nữa, đây là bảng xếp hạng học viên mới nhất, trong số người dưới 30 tuổi thì ai là mạnh nhất?"

"Đây là bảng nghiên cứu viên sơ cấp trong học phủ, ai mới là nghiên cứu viên sơ cấp lợi hại nhất đây?"

"..."

"Đây là..." Chu Tuệ quảng cáo qua một lần, mọi người lại động lòng một lần, sau một khắc, các học viên đều dồn dập hào hứng, bỏ tiền ra mua đồ!

Tô Vũ cũng động lòng, hắn rất tò mò với mấy thứ này, thứ hắn biết còn ít hơn những người khác nhiều, giờ phút này dù cho xót ruột thì cũng móc ra 500 khối An Bình tệ để mua một bản.

Mười học viên mỗi người một quyển, Chu Tuệ cầm tiền về, trên mặt cười tươi như muốn nở hoa.

Chi phí nàng bỏ ra để làm cuốn sổ tay hướng dẫn ấy chỉ khoảng 30 khối một bản, nàng đã thu được lợi nhuận gấp hơn mười lần!


Đáng tiếc là nàng chỉ dẫn cho không nhiều học viên.


Mà lại cũng không đủ nhẫn tâm!


Chính như nàng nói ban nãy, so với những người khác, nàng đã xem như thiện tâm.


Trong lúc nàng còn đang hân hoan đếm tiền thì ở bàn bên kia, bỗng nhiên có một vị tân sinh thất thanh gào lên: "3 điểm công huân một bản, quá đắt rồi!"

Advertisement
';
Advertisement