Vạn Tộc Chi Kiếp - Tô Vũ (full) - Bản dịch chuẩn

"Còn có...” Bạch Phong tiếp tục dặn dò: "Hôm nay ta đánh bại Hồ Văn Thăng, đa thần văn nhất hệ ngoi đầu lên làm rất nhiều người không vừa mắt, bọn họ không làm gì được ta nhưng chưa chắc đã không làm gì ngươi, tự ngươi xử lý đi."

"Lão sư!" Tô Vũ nhịn không được hỏi: "Hệ chúng ta chỉ có mấy người như vậy, dù tranh thủ tài nguyên thì người cũng không nhiều, vì sao những người kia cứ muốn đối nghịch với chúng ta?"

Bạch Phong cười nhạt đáp: "Không phải bọn hắn muốn đối nghịch với chúng ta, ngươi nghĩ sai rồi, là chúng ta... Phải đối nghịch với bọn hắn!"

"..."

Tô Vũ ngây người.

Bạch Phong lạnh nhạt nói: "Con đường bọn hắn đi là sai, là phế vật, nó làm chậm trễ tương lai của thiên tài, chúng ta không đồng ý, đương nhiên là phải đối nghịch với bọn hắn! Phải chứng minh rằng chúng ta mới là đúng!"

"Vì sao đối nghịch với bọn hắn? Tìm kiếm, tìm kiếm thế nào? Đường dài còn lắm gian truân, không đi đến điểm cuối cùng thì khó nói con đường đó là đúng hay sai, nhưng những năm qua bọn hắn bồi dưỡng cái được gọi là thiên tài, cùng cảnh giới thì không bằng người, còn không thể đi lên cảnh giới cao, dù là Chu Minh Nhân thì cũng không phải đối thủ của sư tổ của ngươi!"

"Đã vậy, hà tất phải lãng phí tài nguyên cho những kẻ tầm thường kia, để bọn hắn đi nhầm đường làm gì?"

Bạch Phong khinh miệt cười lạnh: "Lão sư đã từng đề cập qua ý kiến, học viên trung hạ đi theo đạo thần văn phổ thông, học viên thượng đẳng, yêu nghiệt đều theo đa thần văn nhất đạo! Tùy theo tài năng tới đâu mà dạy, không thể bởi vì đa thần văn nhất đạo từng xảy ra vấn đề mà hoàn toàn phủ định chúng ta!"

Bạch Phong dứt lời, lại không cam lòng nói tiếp: "Thiên tài mà đi con đường bình thường, vậy thì còn cần thiên tài sao? Đó không phải là phí phạm thiên phú sao? Mọi người kề vai sát cánh cũng là sự tình lão sư từng đề cập tới mấy lần, nhưng đều bị phủ quyết!"

Kỳ thật anh không phủ định đảng phái của Chu Minh Nhân, bọn họ cảm thấy học viên đi theo con đường của bọn họ sẽ tốt hơn thì cũng được thôi, mạnh ai nấy làm, nhưng vì sao thiên tài thì cứ nhất định phải theo đạo đó?

Dù cho đa thần văn nhất hệ dễ phế đi thiên tài, nhưng mười người có một người thành tài đã là đủ rồi!

Cùng là Đằng Không thất trọng, tài nguyên Bạch Phong tiêu hao tuyệt đối không kém gì mười vị Đằng Không thất trọng, nhưng nói đến tầm quan trọng... Bạch Phong không khoe khoang, nhưng nếu thật sự đến Chiến trường Chư Thiên, trừ phi mười Đằng Không thất trọng cùng vây giết anh, bằng không kẻ phải chết tuyệt đối là mười người kia!

Giờ phút này Tô Vũ không phản bác được gì.

Không ngờ... Không phải là người khác muốn đối nghịch với chúng ta, mà là chúng ta phải đối nghịch với người khác?

Sao hắn cứ có cảm giác mình giống nhân vật phản diện thế!

Bạch Phong thấy hắn ngây người thì bật cười, đoạn nói: "Thật ra cũng không phải là chúng ta nhất định phải chống đối bọn hắn, chỉ là mọi người không chấp nhận được nhau mà thôi! Đừng để ý chuyện này, cứ cạnh tranh bình thường là được, không cần quá coi trọng! Trong phạm vi quy tắc, muốn làm gì thì làm! Vượt ra khỏi quy tắc... vậy đó chính là gia hỏa Vạn Tộc giáo!"

Bạch Phong tùy ý nói: "Bất kể có phải hay không, chỉ cần vượt khỏi phạm vi quy tắc, ngươi có thể coi đó là người Vạn Tộc giáo, có chứng cứ thì giết chết hắn ta, học phủ sẽ thưởng cho ngươi, yên tâm đi!"

"Quy tắc mà lão sư nói..." Tô Vũ ngập ngừng hỏi.

Bạch Phong mỉm cười, "Không muốn lấy mạng của ngươi, không phế tu vi của ngươi, những điều này không vượt quá quy tắc! Còn nếu muốn giết ngươi, phế đạo tu luyện của ngươi, tỉ như đánh tan biển ý chí, vậy đó được coi là vượt quy tắc, khi ấy ngươi cứ đối phó như thể người đó là giáo chúng Vạn Tộc giáo, học phủ làm chỗ dựa cho ngươi, sợ cái gì!"

Tô Vũ không nói gì thêm nữa, quy tắc này thật thô bạo.

Nhưng có thể thấy được, học phủ hay hi vọng cạnh tranh được khống chế trong phạm vi nhất định, không chặn đường là được, còn không tranh được với người khác thì đó là vấn đề của chính ngươi.

"Được rồi, nói vậy thôi, lát nữa ta vẫn phải đi khu thí nghiệm chính kiểm tra một chút..."

Dứt lời, Bạch Phong liền đứng dậy, "《 Chiến Thần quyết 》 bản tiến giai chiều nay sẽ đến, tự ngươi tu luyện đi, khi nào đến Dưỡng Tính hoặc đến Thiên Quân thì báo ta một câu là được."

"Vâng."

...

Bạch Phong nhanh chóng đi xuống tầng ngầm thứ ba.

Tô Vũ lại nhàn rỗi, hắn dọn dẹp khu sinh hoạt một chút, không mất bao lâu, sau đó liền đi lên lầu hai.

...

Bước vào phòng Mảnh vỡ, Tô Vũ tiếp tục mở ra hình thức tự ngược!

Hiện tại đã biết được sự mạnh mẽ của Bạch Phong khiến cho hắn càng thêm khát vọng lực lượng.

Ở trong mắt những người như Bạch Phong, kẻ chưa tới Dưỡng Tính thì dục vọng dạy bảo cũng không có, bởi vì không cần thiết, nói nhiều mà người nghe cũng chẳng hiểu nổi.

...

Lần này sau khi ra khỏi phòng Mảnh vỡ, Tô Vũ do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định vận dụng Vạn Thạch tinh huyết!

Hắn phải dùng Vạn Thạch tinh huyết để phụ trợ tu luyện!

Có Vạn Thạch tinh huyết phụ trợ và năng lượng nguyên khí nồng đậm trong phòng Loại bỏ, tốc độ hắn mở khiếu huyệt chắc chắn sẽ nhanh hơn, nhanh đến kinh người.

Bây giờ, hắn sắp mở ra khiếu huyệt thứ bảy trong《 Chiến Thần quyết 》, khoảng cách đến Thiên Quân cũng không xa.

Một ngày này Tô Vũ điên cuồng tu luyện.

Hắn đang tự ngược đãi chính mình!

Không biết hắn đã chảy bao nhiêu nước mắt!

Sau khi sử dụng giọt Vạn Thạch tinh huyết thứ hai, Tô Vũ như nguyện thành công mở ra khiếu huyệt thứ bảy.

Giờ phút này,《 Chiến Thần quyết bản bình thường chỉ còn lại một khiếu huyệt là chưa mở ra.

...

Tu luyện đến tận đêm khuya mới kết thúc, Tô Vũ mệt mỏi trở lại khu sinh hoạt, hắn thấy một quyển sách được đặt sẵn trên bàn.

《 Chiến Thần quyết 》bản tiến giai!

Không biết Bạch Phong rời tầng hầm từ lúc nào để đặt thứ này ở đây, Tô Vũ cầm《 Chiến Thần quyết 》bản tiến giai nhìn thoáng qua, hắn thở hắt ra, công pháp Địa Giai đỉnh cấp!

Khai khiếu 108 cái!

Đệ nhất trọng phải mở 12 khiếu huyệt, mà hắn muốn tiến vào Thiên Quân thì phải mở thêm 5 khiếu huyệt nữa.

"Không có ý chí chi văn nhưng cảm giác ảnh hưởng không quá lớn thì phải?"

Tô Vũ thì thào, hắn không có ý chí chi văn ở phương diện này phụ trợ, nhưng cảm giác tốc độ tu luyện cũng rất nhanh.

Không biết là giai đoạn trước không quan trọng, hay là hắn thiên phú hơn người, cho dù không có ý chí chi văn, tốc độ tu luyện cũng không bị kéo chậm.

"Kệ, sớm mở ra 5 khiếu huyệt còn lại, tiến vào Thiên Quân rồi tính!"

Ngay trong tháng này!

Tô Vũ đã quyết định, trong tháng này hắn sẽ tiến giai Thiên Quân, còn ý chí lực thì hy vọng có thể tiến vào Dưỡng Tính, tuy rằng cảm giác hy vọng ấy cũng không quá lớn.

Ngày mai, học phủ sẽ chính thức khai giảng.

Tô Vũ không định qua đêm tại phòng thí nghiệm, hắn phải trở về thay quần áo, ngoài ra sách giáo khoa vẫn để ở ký túc xá bên kia.

"Có lẽ... Ta có thể chuyển đến phòng thí nghiệm..."

Tô Vũ không khỏi nghĩ tới vấn đề này, bởi vì tu luyện ở đây sẽ không làm phiền ai.

Mà cảm giác cũng giống như ở biệt thự, dù Bạch Phong ở đây thì bình thường anh ta cũng toàn ở tầng ngầm thứ ba.

"Một năm còn tiết kiệm được 10 điểm công huân, điểm công huân dư ra có thể tiêu vào thứ khác."

Tô Vũ âm thầm tính toán, có chút chờ mong.

Hay là... chuyển đến đây ở đi?

...

Học phủ ban đêm vẫn đèn đuốc sáng trưng.

Tô Vũ đi trên đường, giờ phút này hắn rất nhàn hạ, một mình một người yên lặng thưởng thức phong cảnh học phủ.

Thể xác và tinh thần mệt mỏi thoáng chốc đều được buông lỏng.

Hai ngày tu luyện cường độ cao liên tục khiến Tô Vũ cảm thấy hơi mệt, vừa nghĩ tới những cường giả kia bế quan mấy năm, thậm chí mấy chục năm, hiện tại Tô Vũ chỉ cảm thấy bội phục.

Sao những người đó làm được?

Hơn nữa, cường giả... rốt cuộc có cần bài tiết không?

Đây cũng là một vấn đề hắn tò mò muốn biết!

Tô Vũ lâm vào trầm tư, nếu cần giải quyết nỗi buồn, vậy thì chỗ cường giả bế quan có sạch sẽ không nhỉ?


Không đến mức vào đó sẽ bị thối ngất đấy chứ?


Hắn đang suy nghĩ miên man, đằng trước bỗng xuất hiện một bóng người!


Tô Vũ định nhường đường, hắn mới vào học phủ không lâu, chỉ là tân sinh, nên khiêm tốn một chút.


Nhưng hắn không ngờ người đối diện kia lại chặn đường hắn lần nữa.

Advertisement
';
Advertisement