"Chưa hả?" Kim Phi ngây người một chút, lập tức hỏi: "Chu Trường Lâm ứng phó thế nào?"
Vải mới của cửa hàng dệt may ở làng Tây Hà có giá thành thấp, chất lượng tốt, một khi ra mắt chắc chắn sẽ nắm giữ thị trường.
Điều này không có gì phải nghi ngờ.
Kim Phi quả thực không nghĩ ra, Chu Trường Lâm còn có cách phá hoại gì.
"Chu Trường Lâm mới đầu nhìn thấy vải mới của chúng ta, cũng trợn tròn mắt, nhưng vậy mà sau đó lại tự đóng cửa xưởng của mình, sai người lén lút thu mua hết vải mới của chúng ta, sau đó chuyển sang nơi khác bán."
Mãn Thương cười gượng nói: "Để Đường trưởng xưởng nhanh chóng chiếm được thị trường trước, giá vải mới chắc rất thấp, so với nhà họ Chu chi phí mình sản xuất đều thấp, còn có hoa văn, Chu Trường Lâm mua đi bán lại một lần là có thể kiếm rất nhiều tiền, thậm chí kiếm còn nhiều hơn xưởng chúng ta, chọc Đường Đông Đông điên tiết.”
"Cái này ..."
Nói thật thì Kim Phi không ngờ được Chu Trường Lâm sẽ dùng cách này để phá.
Nhưng ngược lại cũng hợp tình hợp lý.
Nhà họ Chu kinh doanh vải vóc nhiều năm như vậy, đường đi, cách thức, mối quan hệ rộng
Nếu giá bán của Đường Đông Đông rẻ hơn giá thành của ông ta, đồ lại tốt, bản thân còn sản xuất cái gì nữa?
Từ nhà sản xuất trở thành đại lý luôn là được.
Những gì kiếm được nhiều không thể nói, còn không cần bận tâm lo nghĩ về phân xưởng.
Quả thật là một công đôi chuyện.
"Chu Trường Lâm có thể đưa nhà họ Chu trở thành nhà buôn vải lớn nhất Quảng Nguyên, quả nhiên là có bản lĩnh."
Kim Phi cảm thán, cười hỏi: "Đông Đông đánh trả như thế nào?"
Với tư chất tâm lý của Mãn Thương, nếu xưởng dệt nhà mình bị thất bại, anh ta chắc chắn còn hoảng hốt hơn so với Đường Đông Đông.
Lúc này Mãn Thương cũng xem như đã bình tĩnh, chứng tỏ Đường Đông Đông có lẽ vẫn chiếm thế chủ động.
"Đường trưởng xưởng phát hiện nhà họ Chu sau khi thu mua vải mới của chúng ta, lập tức từ trong kho xuất ra một số lượng vải mới, nhà họ Chu vì đề phòng người khác làm ăn, chỉ có thể nuốt toàn bộ vào”.
Mãn Thương nói: "Đường trưởng xưởng sai Tiểu Ngọc phái người theo dõi gắt gao nhà họ Chu, nói muốn Chu Trường Lâm no chết, ngay sau đó Đường trưởng xưởng xuất ra một số lượng lớn, nhà họ Chu ăn số lượng đó đến khi nào không ăn nổi nữa.
Chu Trường Lâm có lẽ không ngờ đến Đường trưởng xưởng sẽ dự trữ nhiều hàng hóa như vậy, kiên trì hơn một tháng, cuối cùng không trụ vững nữa, ngân lượng đều dùng hết, nhà kho cũng chất không được.
Lúc này, Đường trưởng xưởng tìm đến cánh dưới của nhà họ Chu, đưa ra giá tiền thấp hơn mà còn đảm bảo đưa đến tận cửa, cướp đi không ít mối của nhà họ Chu”.
"Cách này của Đông Đông không tệ", Kim Phi khẽ gật đầu.
Thương nhân trục lợi, Đường Đông Đông có thể phân phối giá tiền thấp hơn, còn có thể giao hàng đến tận cửa, khách mối của nhà họ Chu chọn ai hợp tác không cần nói cũng biết.
Thật ra thì Đường Đông Đông và Chu Trường Lâm đang chiến tranh tâm lý với nhau
Đổi lại nếu y là Chu Trường Lâm, cũng không đoán được Đường Đông Đông sẽ tích trữ hàng hóa đủ để làm kiệt quệ hàng hóa dự trữ của nhà họ Chu.
Nhà họ Chu là nhà buôn vải lớn nhất Quảng Nguyên, gia sản chắc chắn thuộc vào loại không tầm thường.
Muốn làm kiệt quệ nhà họ Chu không phải chuyện dễ.
Kế hoạch của Đường Đông Đông có thể thành công, nguyên nhân lớn nhất là dựa vào làng Tây Hà, mà gần đây Kim Phi lại thông qua câu Thủy Ngọc và Hắc Đao kiếm được số tiền lớn, cung cấp cho cô ấy tiền vốn hỗ trợ không ngừng.
Đổi lại là người khác thì kế hoạch này hầu như không thể thành công.