Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Không biết có phải là do mới đổi sang chỗ ở mới hay không, hay là do tâm tư y đang rối loạn mà tối đó Kim Phi đã mơ một giấc mơ.

Hôm sau ngủ dậy, cả người y bơ phờ hẳn.

“Tiên sinh, ta thấy sắc mặt ngài không tốt lắm. Hay là hôm nay ngài đừng ra ngoài nữa, để ta đi gọi Nhuận Nương tới chăm sóc cho ngài?”

Một cận vệ phát hiện sắc mặt Kim Phi không tốt lắm, lo âu nói.

“Không cần. Ta rửa mặt bằng nước lạnh một chút là được.” Kim Phi xua tay.

Cận vệ còn tính khuyên thêm thì đúng lúc thấy Đại Lưu tới, vội nói: “Đội trưởng, ngươi tới khuyên nhủ tiên sinh đi. Ngươi xem, sắc mặt ngài ấy tệ như vậy rồi.”

“Khuyên gì mà khuyên. Tối qua tiên sinh không giữ Nhuận Nương lại trong phòng, cũng có dẫn chúng ta đi dạo Lầu Hàm Hương đâu mà lo.”

Nói xong, anh ta còn trừng mắt nhìn Kim Phi: “Tiên sinh, ta nghe nói các cô nương ở Lầu Hàm Hương khá lắm đó. Khi nào rảnh ngài dẫn bọn ta tới đó trải đời chút đi.”

“Muốn đi thì đi một mình đi!” Kim Phi liếc xéo anh ta: “Đi mời Nguyễn chưởng quầy tới đây, lát nữa ta muốn cùng cô ấy ta ra ngoài một chuyến.”

Nguyễn chưởng quầy là nữ chưởng quầy của thương hội Kim Xuyên chi nhánh Tây Xuyên, tên là Nguyễn Đồng Khiết, cũng là nữ chưởng quầy trong nhóm đầu tiên mà Đường Tiểu Bắc chiêu mộ.

Năng lực của người này khá tốt, có thể xử lí gọn gàng dứt khoát mọi chuyện ở chi nhánh Tây Xuyên.

Đại Lưu vừa nghe Kim Phi bảo mời Nguyễn Đồng Khiết thì tính hóng hớt lại nổi lên: “Tiên sinh, chẳng lẽ ngài vừa ý Nguyễn chưởng quầy sao?”

“Cút!”

Kim Phi nhấc chân lên đạp mông anh ta một cái.

Đại Lưu cười ngây thơ, cũng chẳng tức giận chút nào mà còn ngâm nga rời đi.

Mấy hôm sau, Kim Phi dặn Nguyễn Đồng Khiết sắp xếp một lượng lớn người điều tra thị trường Tây Xuyên.

Đối tượng điều tra bao gồm các mặt: tiền thuê địa điểm, tiền công, chi phí.

Cửu công chúa biết chuyện này thì cảm thấy hứng thú vô cùng, thậm chí còn chủ động chạy tới giúp đỡ.

Dưới sự giúp đỡ của cô ấy, việc điều tra được tiến hành vô cùng thuận lợi.

Trải qua một loạt tính toán, Kim Phi quyết định thu 40% phí khi khách gửi dưới một ngàn lượng bạc.

Từ một ngàn đến năm ngàn lượng thì thu 30%.

Từ năm ngàn đến mười ngàn lượng chỉ thu 20% tiền phí.

Trên mười ngàn lượng thì chỉ lấy 10% phí làm chi phí duy trì tiền trang.

Như vậy không chỉ có thể đảm bảo tiền lời của tiền trang dựa vào phí gửi, rút tiền mà còn có thể thu hút thương nhân gửi vào nhiều bạc hơn.

Sau này, khi khách gửi đông hơn, việc làm ăn trở nên khấm khá, nghiệp vụ của tiền trang càng thêm thuần thục thì y còn có thể cân nhắc tình hình để hạ thấp phí gửi xuống.

Ban đầu lúc Nguyễn Đồng Khiết tới Tây Xuyên đã nghe Đường Tiểu Bắc báo trước rằng Tây Xuyên là thủ phủ của Thục Xuyên, vì vậy nơi này chính là một trong những đối tượng phát triển trọng điểm của thương hội Tây Xuyên. Cũng vì thế mà cô ấy đã quyết định mua cửa hàng có vị trí tốt và diện tích cực lớn.

Kim Phi cũng không cần tìm địa điểm khác, bảo thương hội Kim Xuyên dành ra một cửa hàng, sửa đổi đôi chút là có thể đưa tiền trang Kim Xuyên vào hoạt động được rồi.

Kết quả, khai trương đã ba ngày mà trừ Cửu công chúa và Khánh Hâm Nghiêu ra thì bóng một vị khách cũng chẳng có.

Advertisement
';
Advertisement