Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

"Bà chị, chị đã nghe ai nói về thương hội Kim Xuyên chưa? Có nghe nói về nữ chưởng quầy của thương hội Kim Xuyên không?"

Trương Vân Đình đứng ở bên cạnh cười nói: "Linh Lung cô nương được Kim tiên sinh ở thương hội Kim Xuyên tuyển chọn, nói không chừng sắp làm nữ chưởng quầy đó, sau này mong bà chị nói tốt giúp vài câu cho ta!"

Trương Vân Đình lúc này cũng âm thầm cảm thấy may mắn.

Kim Phi phái người đi xa như vậy để tìm kiếm người nhà của Chu Linh Lung, kẻ ngốc cũng biết Chu Linh Lung rất được trọng dụng.

May mà ông ta không làm nhục nữ quyến nhà họ Chu, nếu không sau này Chu Linh Lung đứng lên trả thù, nói không chừng lại là một chuyện phiền toái lớn.

Còn về việc ông ta không cho nữ quyến nhà họ Chu ăn no mặc ấm, Trương Vân Đình cũng không sợ.

Đầu năm nay dân chúng bình thường đều đói cả, người hầu ăn không đủ no mặc không đủ ấm là chuyện bình thường.

Để cho tất cả nữ quyến nhà họ Chu sống sót đến bây giờ, cũng xem như là có ân tình đối với Chu Linh Lung rồi.

Chu Linh Lung nếu vì việc này mà trả thù ông ta, vậy thì không còn gì để nói.

Trương Vân Đình ở Giang Nam cũng có rất nhiều gia sản, tuy không bằng thương hội Kim Xuyên, nhưng cũng không phải là bùn nhão.

Chu Trần Thị nghe xong, mắt trừng to.

Tuy rằng trước khi nhà bà ấy suy sụp, Nguyễn Đồng Khiết còn chưa đến Tây Xuyên, nhưng quán rượu là nơi tập trung nhiều loại tin tức nhất, Chu Trần Thị từ lâu đã nghe đến tên tuổi của thương hội Kim Xuyên qua miệng của mấy thương nhân.

Chẳng qua không có ấn tượng mấy, nên vừa rồi mới không nghĩ tới.

Bây giờ nghe Trương Vân Đình nói mới nhớ, lập tức nhớ tới mấy vị thương nhân có nói, thương hội Kim Xuyên với tiêu cục Trấn Viễn là cùng một nhà, đều thuộc về một nam tước tên Kim Phi.

"Tiên sinh nhà ngươi là Kim Tước gia?"

Chu Trần Thị vừa mừng vừa sợ.

"Đúng vậy!" Đội trưởng đội hộ tống gật đầu.

"Linh Lung làm nữ chưởng quầy?" Chu Trần Thị tiếp tục hỏi.

Tuy bà biết Chu Linh Lung học toán nhanh, nhưng ở Đại Khang tư tưởng trọng nam khinh nữ rất nghiêm trọng.

Cô nương xuất đầu lộ diện ra ngoài làm việc là quá ít.

Đa số mọi người đều cho rằng phụ nữ là phải ở nhà giúp chồng dạy con, không nên ra ngoài bươn chải.

Cho dù sống không nổi nữa thì nhiều nhất là cho phép phụ nữ ở nhà kéo tơ dệt vải.

Đây cũng là lý do danh tiếng của nữ chưởng quầy thương hội Kim Xuyên nổi khắp thiên hạ.

Nhưng Chu Trần Thị cũng đã từng làm chưởng quản quán rượu, tư tưởng cũng rất tiến bộ.

Bà ấy sẵn lòng để Chu Linh Lung làm nữ chưởng quầy, cũng không hy vọng vào cuộc sống mà nữ nhân chỉ dựa vào việc lấy lòng nam nhân.

Nhưng đội trưởng đội hộ tống lại cho bà một gáo nước lạnh: "Thật xin lỗi phu nhân, ta không biết Linh Lung cô nương có làm nữ chưởng quầy không, ta chỉ phụng lệnh đến tìm người nhà Linh Lung cô nương. Xin hỏi, các vị có đồng ý đi cùng ta không?"

"Đồng ý! Đồng ý!"

Chu Trần Thị gật đầu lia lịa: "Cảm ơn tiên sinh nhà ngươi, làm phiền các vị tráng sĩ rồi!"

Nếu như Kim Phi phái người đến tìm bà ấy, chứng tỏ y rất coi trọng Chu Linh Lung.

Cho dù Chu Linh Lung không làm nữ chưởng quầy, thì hẳn là địa vị cũng không thấp.

Bà ấy nghe nói là thương hội Kim Xuyên không có người hầu, không quản là chưởng quầy hay tiểu nhị thì đều có lương cả.

Tuy rằng tiền lương của Chu Linh Lung chắc chắn không có khả năng làm cho các bà trở lại cuộc sống trước đây, nhưng so với việc phải làm việc hùng hục vất vả như bây giờ thì tốt hơn gấp nghìn lần.

Advertisement
';
Advertisement