Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Lần này không phải cung nữ mà Thấm Nhi từng sắp xếp, những người này cũng được coi là xinh đẹp, mặc quần áo mát mẻ.

Kim Phi cũng không phải thánh nhân, không thể nói là không có chút rung động nào.

Nhưng nhớ tới cảnh tượng ở sơn trang Lục Thuỷ, Kim Phi cố gắng xua đi những suy nghĩ đen tối trong đầu, mở miệng nói: “Các ngươi hãy ra ngoài hết đi!”

Các cung nữ được ra lệnh phục vụ Kim Phi tắm, thấy Kim Phi muốn đuổi bọn họ đi, bọn họ không những không rời đi mà còn bị doạ đến mức mặt không còn một giọt máu, quỳ rạp xuống đất, không dám nói gì nhưng cũng không dám rời đi.

Kim Phi không biết phải làm gì, chỉ có thể xoay người đập cửa.

“Châu Nhi ta biết cô đang ở ngoài, mau mở cửa ra, nếu không ta sẽ phá cửa!”

Đợi mấy giây mà không thấy động tĩnh gì, Kim Phi bắt đầu đạp cửa.

“Tiên sinh đừng đạp cửa, ta sẽ gọi người tới mở cửa!”

Châu Nhi thấy Kim Phi làm thật, không thể làm gì khác đành mở cửa ra.

“Bảo các cô ấy đi đi!”

Kim Phi nghiêm mặt nói.

“Tiên sinh bọn họ không phải do ta sắp xếp, bọn họ chưa chắc đã nghe lời ta nói!”

Châu Nhi bất lực nói.

Cung nữ là do Cửu công chúa sắp xếp, Châu Nhi không dám tự làm chủ, chỉ có thể đi bẩm báo Cửu công chúa.

Rất nhanh Cửu công chúa đã tới, thấy dáng vẻ tức giận của Kim Phi cô ấy vẫy tay ý bảo các cung nữ lui xuống.

Sau khi các cung nữ rời đi, Kim Phi xoa đầu Cửu công chúa, nghiêm mặt hỏi: “Trần Văn Nhi, người có ý gì?”

“Bổn cung cảm thấy gần đây tiên sinh phải làm việc vất vả nên phái mấy người tới hầu hạ tiên sinh tắm rửa, có gì không được sao?”

Ở đây không có người ngoài, Cửu công chúa lại trở về là một cô gái nhỏ, bĩu môi nói.

“Có ai đi tắm mà cần nhiều người phục vụ như vậy chứ?”

“Mỗi lần phụ hoàng đi tắm còn cần nhiều người hơn, chỉ riêng việc chuẩn bị quần áo đã có mười hai người, các đại thần cũng vậy, trong nhà có rất nhiều nô tỳ, so với phụ hoàng cũng không kém là bao.”

Cửu công chúa nói như đây là chuyện đương nhiên, Kim Phi nghe xong trợn mắt há mồm.

Lúc này y mới biết thì ra là do mình thiếu hiểu biết.

“Cửa son rượu thịt bỏ ôi

Bao người chết rét xương phơi ngoài đường!”

Kim Phi lắc đầu than thở.

Hoàng đế và văn võ bá quan đều sống xa hoa như vậy bảo sao Đại Khang không mục nát?

“Tiên sinh, ta còn mấy tấu chương chưa đọc, ngài cứ tắm đi, sau đó thì theo Châu Nhi về phòng, ta đọc tấu chương xong sẽ về.”

Cửu công chúa nghĩ mình vẫn còn tấu chương chưa đọc xong, nói xong thì muốn rời đi.

“Tới đây rồi còn muốn đi sao?”

Kim Phi dùng chân đóng cửa phòng lại, ôm ngang Cửu công chúa lên.

“Tiên sinh hai tấu chương đó tương đối quan trọng.” Cửu công chúa ôm cổ Kim Phi, hôn lên mặt y: “Đừng quậy nữa, ta xem xong tấu chương sẽ về mà.”

“Hôm nay không phục vụ ta cho tốt thì đừng hòng đi đâu!”

Kim Phi không nhiều lời, ném Cửu công chúa vào thùng nước tắm, sau đó cũng nhảy vào.

Quần áo Cửu công chúa đều ướt đẫm, không thể làm gì khác đành đồng ý, liếc nhìn Kim Phi: “Vâng, thưa tiên sinh!”

Cho tới bây giờ, trong lòng Cửu công chúa giang sơn Đại Khang luôn là quan trọng nhất, vì thế cô ấy đồng ý tới tới Thổ Phiên kết thân.

Khi cô ấy mới tiếp cận Kim Phi cũng là vì muốn lợi dụng y.


Nhưng càng tiếp xúc nhiều với Kim Phi, Cửu công chúa dần dần thay đổi suy nghĩ.
Advertisement
';
Advertisement