Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)

Kỳ thực, trận chiến này đã vượt xa sự mong đợi của anh ta.

Trong kế hoạch mà Kim Phi và Trương Lương vạch ra ở Ngự Thư Phòng, mục tiêu đầu tiên là đột nhập vào trại bắt giữ chủ soái của địch, rồi lợi dụng khinh khí cầu và lựu đạn để giết Yakimo, sau đó cho đội hộ tống áo giáp đen đột nhập vào trại và cướp đi cờ soái của bọn Đông Man.

Mục tiêu thứ hai là tấn công vào trại ngựa của bọn Đông Man.

Lúc đó bọn họ không dám mang ngựa chiến đi, chỉ hy vọng Đại Tráng dẫn người xé một lỗ trong trại ngựa, thả ngựa chiến của Đông Man đi.

Sau đó xem ngựa chiến có chạy khắp nơi hay không, đến lúc đó nhân viên hộ tống có thể lợi dụng lúc hỗn loạn để dắt về một nhóm ngựa.

Nếu tất cả nhân viên hộ tống ở kinh thành đều có thể trang bị ngựa chiến, sau đó lại tận dụng lợi thế khinh khí cầu và lựu đạn, thì bọn họ có thể đánh trường kỳ với Đông Man.

Kết quả trận chiến diễn ra suôn sẻ hơn nhiều so với dự đoán của Kim Phi và Trương Lương.

Trong đó, điều nằm ngoài dự đoán của Kim Phi nhất là thuốc xổ của Ngụy Vô Nhai chuẩn bị, hiệu quả quả thực quá mạnh.

Sau trận chiến ở dốc Đại Mãng, khi Kim Phi và Trương Lương tiếp tục trận chiến, cũng đã từng đề cập đến thủ thuật đánh thuốc này, lúc đó Trương Lương đã ghi nhớ, xong việc rồi lại tìm Ngụy Vô Nhai xin một đơn thuốc xổ.

Nhưng những thổ phỉ bình thường không xứng để anh ta sử dụng phương pháp này, thế nên cứ mãi chưa sử dụng.

Đây là lần đầu tiên sử dụng chiêu này trên chiến trường, hiệu quả đúng là vượt xa sự mong đợi của Kim Phi và Trương Lương.

Suy cho cùng, Đông Man có 30.000 kỵ binh, nếu không phải thuốc xổ khiến họ không thể đứng thẳng lưng, ngựa chiến lại mất kiểm soát, thì cho dù có khinh khí cầu và lựu đạn thì trận chiến này cũng không thể diễn ra suôn sẻ như vậy.

"May mắn cũng là một phần sức mạnh, dù thế nào đi nữa, huynh cũng có công nhiều nhất trong trận chiến này! Nếu không phải huynh phát động tấn công quyết đoán thì sẽ không có cục diện như bây giờ!"

Kim Phi lại vỗ bả vai Trương Lương, nhắc nhở nói: “Tới khi bệ hạ ban thưởng cho huynh thì huynh đừng ngớ ngẩn mà từ chối, biết chưa?”

Quả thực Trương Lương đã đóng góp rất nhiều vào thắng lợi của trận chiến này.

Theo kế hoạch, nếu bắt được Yakimo, cướp đi cờ soái và thu hút sự chú ý của Đông Man thì nhiệm vụ của anh ta đã hoàn thành.

Nhưng, khi Trương Lương thấy tình hình trên chiến trường diễn ra suôn sẻ hơn dự định, anh ta đã xin chỉ thị của Kim Phi, dứt khoát dẫn 2.000 quân xông vào chém giết doanh trại 30.000 quân của địch.

Thực ra, đây là một quyết định vô cùng mạo hiểm.

Nhưng cũng nhờ quyết định này thì mới có cục diện bây giờ.

"Đã biết!" Trương Lương vội vàng gật đầu.

Cho dù bản thân anh ta không muốn phong thưởng, thì anh ta vẫn phải xem xét đến các nhân viên hộ tống khác.

“Biết là được,” Kim Phi gật đầu: “Mọi người đã sẵn sàng chưa?”

“Sẵn sàng,” Trương Lương đáp: “Theo chỉ dẫn của điện hạ, ta đã chia đội hộ tống thành năm đội và phân bổ ở khắp các nơi khác nhau, chỉ cần có người gây sự, đảm bảo sẽ đến sớm nhất có thể."

“Rất tốt, vậy bắt đầu thôi!" Kim Phi nhìn Cửu công chúa: "Ta nên đi nhà nào trước?"

“Đương nhiên là nhà nào nhiều tiền nhất thì đến nhà đó!"

Cửu công chúa lạnh lùng nói: "Thấm Nhi, mời Tần Trấn dẫn bộ Hộ tả thị lang Ngô Định đến đây!"

"Dạ!” Thấm Nhi đồng ý, quay người rời đi.

Chẳng bao lâu, Tần Trấn đã dẫn một người đàn ông khoảng hơn bốn mươi tuổi, dáng người mập mạp đi tới.

Advertisement
';
Advertisement